Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Ánh mắt Hạ Trì Uyển khẽ nhướng lên, lạnh lùng nhìn về phía Hạ Phù Dung.
“Phụ thân từng dạy, mọi chuyện không thể chỉ nghe lời từ một phía. Nếu hôm nay không thể làm rõ trắng đen, nữ nhi chỉ còn cách lấy cái c.h.ế.t để chứng minh sự trong sạch của mình!”
Đám tài tử vốn được Hạ Tử Hiên mời đến để xem trò vui giờ đây đều đã nghe đến mơ hồ hỗn loạn.
Ai đúng ai sai, thật giả thế nào, đầu óc bọn họ rối như tơ vò.
Thế nhưng khi thấy Hạ Trì Uyển từng lời chắc chắn, giọng đầy bi thương, trong lòng không khỏi dấy lên niềm thương cảm.
Với thân phận đích nữ của Hạ phủ, Nhị tiểu thư Hạ gia muốn lấy người thế nào chẳng được, cớ gì lại phải lén lút qua lại với tên như Chu Khải Lương?
Chỉ cần Hạ Nhị tiểu thư mở miệng, nàng hoàn toàn có thể quang minh chính đại kết giao với Chu Khải Lương, cần gì phải lén lút giấu giếm.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
“Phải phải, ta và Nhị tiểu thư Hạ phủ quả thực đã thư qua thư lại rất nhiều lần, không chỉ có mỗi một bức thư kia!”
Chu Khải Lương vội vàng gật đầu lia lịa, nghĩ rằng Hạ Tử Hiên đã sớm đặt những bức thư ấy vào phòng Nhị tiểu thư.
Chỉ là, bức thư kia tại sao lại xuất hiện trên người Đại tiểu thư, chính hắn cũng không hiểu nổi.
“Vậy thì...” Hạ Bá Nhiên nhìn về phía Hạ Trì Uyển, như đang dò hỏi nàng định làm thế nào.
“Phụ thân, phủ Thừa tướng tuyệt đối không thể dung túng những chuyện nhơ nhớp như thế này. Không bằng phái người đi lục soát, giả thật thị phi, đến lúc đó ắt sẽ phân rõ.”
Hạ Trì Uyển lập tức tỏ rõ lập trường của mình.
“Phụ thân, để chứng minh sự trong sạch của nữ nhi, khuê phòng của nữ nhi nguyện ý là nơi đầu tiên cho các ma ma vào kiểm tra, cũng đỡ để các muội muội khác sinh lòng nghĩ ngợi.”
Lông mày Hạ Bá Nhiên cau lại, tình thế hôm nay nếu không điều tra rõ ràng, e rằng dư luận sẽ không yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-103-nu-nhi-tam-dong-2.html.]
“Được!” Hạ Bá Nhiên gật đầu đáp ứng, lập tức phái mấy bà ma ma tinh tường tiến về phía phòng Hạ Trì Uyển để kiểm tra trước.
Thấy vậy, trong lòng Hạ Phù Dung cực kỳ đắc ý, nàng biết chắc Hạ Tử Hiên đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi.
Thế nhưng Hạ Tử Hiên lại rơi vào trầm tư, cứ thấy có gì đó không đúng.
Bộ Chiêm Phong vội vã huých vai hắn một cái, ra hiệu rằng—tuyệt đối không thể để lục soát!
Chớp mắt, Hạ Tử Hiên bỗng như bừng tỉnh.
Những bức thư kia rõ ràng là hắn cho nha hoàn bí mật giấu vào phòng của Hạ Trì Uyển.
Nếu giờ đã lộ ra một bức thư, điều đó chứng tỏ Hạ Trì Uyển đã biết rõ có nhiều thư hơn được giấu trong phòng nàng. Vậy thì sao nàng lại ngu ngốc đến nỗi đề nghị người khác vào lục soát?
“Chư vị huynh đài, thật ngại quá, phủ Thừa tướng lại xảy ra chuyện rối ren như vậy, thật sự không tiện. Chi bằng hôm nay các vị hãy tạm lui, sau này ta nhất định lấy rượu tạ tội.”
Dù thế nào đi nữa, phải nhanh chóng đuổi đám "nhân chứng" này đi đã.
“Đại đệ, điểm này ta không đồng tình. Hôm nay nếu họ rời đi, thì dù sau này điều tra được chân tướng, khuê dự của ta e cũng đã tổn hại. Đại đệ, kẻ không biết lại nghĩ rằng ngươi cố tình vu oan cho ta.”
“Nhị tỷ, sao ta lại có tâm tư đó được!”
Dù có, Hạ Tử Hiên cũng nhất quyết không thừa nhận.
“Ta chỉ là muốn giữ gìn danh tiếng cho phủ Thừa tướng, chuyện bị làm to thế này, ngươi định đặt phụ thân và phủ Thừa tướng ở đâu?”
Càng thấy Hạ Trì Uyển kiên định, Hạ Tử Hiên lại càng chắc chắn—những bức thư ấy, nhất định đã không còn trong phòng của nàng nữa rồi.
“Lúc ngươi lén lút đưa công tử Chu vào phủ, ngươi có từng nghĩ đến danh tiếng của phủ Thừa tướng và phụ thân không?”
Hạ Trì Uyển khẽ liếc Hạ Tử Hiên.
“Lúc ngươi thấy nha hoàn của ta hô hoán bắt hái hoa tặc, sao không dẫn người rời đi? Khi đó, ngươi có từng nghĩ đến danh tiếng của phủ Thừa tướng và phụ thân không?”
“Thừa tướng đại nhân, thật sự có chuyện này...” Đúng lúc ấy, một ma ma với vẻ mặt nặng nề bước tới.