Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
"Nếu đúng như vậy, thì chuyện giữa Chu Khải Lương và vị tiểu thư họ Hạ kia cũng không tính là không mai mối dây dưa với nhau. Dẫu sao cũng có người trung gian."
Chu Huyền Trữ thu quạt lại, nhẹ nhàng vỗ lên tay mình, ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
"Chu huynh, người trong lòng huynh rốt cuộc là vị thiên kim nào của Hạ gia vậy?"
Bộ Chiêm Phong thấy Hạ Trì Uyển vốn đang ở thế yếu, nay nhờ có Thất hoàng tử và Lê Tự Chi giúp đỡ mà dần chiếm thế thượng phong, lập tức chen lời.
Bộ Chiêm Phong hiểu rất rõ, trước khi phủ Đại tướng quân sụp đổ, Đại tướng quân vẫn là thế lực một phương.
Với thân phận của hắn, muốn cưới được Hạ Trì Uyển chẳng khác nào nói mộng giữa ban ngày.
Trừ khi, danh tiếng của Hạ Trì Uyển bị hủy hoại, kẻ khác không ai dám cưới nàng.
Lúc đó, hắn mới có thể lấy danh nghĩa anh hùng cứu mỹ nhân, nạp cưới Hạ Trì Uyển.
Hạ Trì Uyển sau khi gả cho hắn, nhất định sẽ dốc lòng phò tá, không giữ lại điều gì.
Dựa vào thế lực của phủ Đại tướng quân, Bộ Chiêm Phong cảm thấy, bản thân nhất định có thể vươn lên một cách dễ dàng.
Nếu hôm nay chuyện Chu Khải Lương gây ra cứ thế mà trôi qua không thành sóng gió gì, đối với kế hoạch của Bộ Chiêm Phong là điều vô cùng bất lợi.
Hạ Trì Uyển hơi nheo mắt, một luồng hàn quang lóe lên.
Trước khi nạp Hạ Phù Dung làm thiếp, Bộ Chiêm Phong từng vô cùng kính cẩn với nàng, dịu dàng săn sóc. Không ngờ kiếp này quay lại, nàng thay đổi, Bộ Chiêm Phong cũng thay đổi theo.
Cảm nhận được ánh mắt sắc bén phóng tới mình, Bộ Chiêm Phong ngẩng đầu lên, chạm ngay vào ánh mắt của Hạ Trì Uyển.
Chớp mắt đó, hắn thậm chí nhìn thấy sát khí trong mắt nàng.
Bộ Chiêm Phong rùng mình một cái. Ý đồ của hắn, Hạ Trì Uyển tất nhiên không thể biết được. Ngay cả Chu Khải Lương mưu hại thanh danh nàng, nàng còn không căm hận, cớ sao lại có thể muốn g.i.ế.c hắn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-102-nu-nhi-tam-dong.html.]
Hắn tự an ủi bản thân, là mình suy nghĩ nhiều rồi.
Nếu Hạ Trì Uyển thật sự muốn lấy mạng hắn, thì cho dù hắn có dốc hết tâm tư cưới được nàng, cũng không được lợi ích gì.
Lời của Bộ Chiêm Phong chẳng khác nào đưa đèn chỉ đường cho Chu Khải Lương.
Dù người ngoài nói thế nào, hắn mới là đương sự.
Chỉ cần hắn khăng khăng rằng người có tư tình với mình chính là nhị tiểu thư Hạ gia — vị mỹ nhân tuyệt sắc, thanh lệ thoát tục ấy.
Dù nàng có phủ nhận thế nào đi nữa, hắn cũng không tin còn có ai dám cưới Hạ nhị tiểu thư!
"Khởi bẩm tướng gia, người mà tiểu sinh một lòng yêu mến, chính là Nhị tiểu thư!"
Chu Khải Lương vừa dứt lời, liền thâm tình tha thiết nhìn về phía Hạ Trì Uyển.
"Nhị tiểu thư, chuyện đã tới nước này, mặc nàng giận dữ thế nào, sau này nàng nói gì ta cũng nghe theo. Nhưng, chúng ta đừng giấu giếm nữa, được không?"
Hắn dự định hôm nay phải định ra hôn sự với Hạ Trì Uyển.
"Tướng gia là người rộng lượng, nhất định sẽ tác thành cho chúng ta!"
Chu Khải Lương lập tức quỳ xuống trước mặt Hạ Bá Nhiên.
"Tướng gia, tiểu sinh và Nhị tiểu thư thật lòng yêu nhau, mong tướng gia tác thành. Bao nhiêu giận dữ, xin cứ trút hết lên đầu tiểu sinh, mọi lỗi đều do tiểu sinh, mong tướng gia đừng trách Nhị tiểu thư."
Hạ Phù Dung lập tức kéo tay Hạ Bá Nhiên, hùa theo:
"Phụ thân, cứ theo lời Chu công tử đi."
"Chuyện đã tới nước này, nếu Nhị muội không gả cho Chu công tử, e rằng về sau cũng khó mà đứng vững trong xã hội nữa."
"Xin phụ thân làm chủ, trả lại trong sạch cho nữ nhi. Nữ nhi chưa từng quen biết vị Chu công tử này, càng chưa từng có bất kỳ tư tình gì với hắn!"
Trước sự vu cáo liên tiếp của Hạ Phù Dung và Chu Khải Lương, gương mặt xinh đẹp của Hạ Trì Uyển đã hoàn toàn lạnh lẽo.
"Phụ thân, con nghĩ rằng, giữa công tử họ Chu và vị ‘Hạ tiểu thư’ kia, e rằng chẳng phải chỉ có mỗi một phong thư này đâu, đúng không?"