Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 469: Chế tạo bộ giáp cho người thường

Cập nhật lúc: 2025-09-07 12:17:50
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự bất bình gương mặt Hạ Hiểu Lan quá rõ ràng.

“Cậu nếu nghĩ thoáng một chút, thiên tài và chúng giống lắm …”

Uổng công Hạ Hiểu Lan đó còn cảm thấy Quý Giang Nguyên EQ cao, lời chẳng hiểu đang cái gì!

“Bạn học Quý, về sách đây, cứ từ từ dạo sân thể dục nhé!”

Hạ Hiểu Lan dứt khoát, biểu cảm mặt Quý Giang Nguyên trở nên đầy ẩn ý. Thật thú vị, đây là đang giận dỗi vì coi là “ thường” ? Ai, bạn học Hạ Hiểu Lan thật lòng , thiên tài , thường vui vẻ bao?

Thiên tài phép thất bại.

Thiên tài thời gian để yêu đương suông!

Nếu những lời của Ninh Tuyết đêm nay kích thích, bạn học Hạ Hiểu Lan phấn đấu theo hướng thiên tài, thì thật quá nhàm chán.

Quý Giang Nguyên thở dài thườn thượt về phòng ngủ.

Anh cho rằng, Hạ Hiểu Lan sẽ học theo Ninh Tuyết, vứt bỏ hư danh phù phiếm, quyết tâm tranh tài với Ninh Tuyết trong lĩnh vực chuyên môn.

Ngày hôm , ngoài dự đoán của Quý Giang Nguyên, tin Hạ Hiểu Lan đại diện cho khoa Kiến trúc, cùng các ứng viên khác cao giọng tranh giành danh hiệu sinh viên nghiệp xuất sắc trong kỳ quân huấn… Quý Giang Nguyên ngẩn một lúc lâu, bật ha hả.

Lời của Ninh Tuyết, đây là gây tác dụng ngược ?

Cũng , Ninh Tuyết là một tâm trí kiên định.

Hạ Hiểu Lan trông cũng dễ lừa, sẽ tùy tiện vì vài lời của khác mà đổi chủ ý.

Cảm xúc sâu sắc nhất của Quý Giang Nguyên khi về nước là, sinh viên trong nước so với nước ngoài tinh thần cạnh tranh hơn. Có thể là do vật chất thiếu thốn, khiến sinh viên trong nước thể tập trung hơn việc học. Một học sinh Mỹ mười mấy tuổi chắc chắn đang tận hưởng cuộc sống học đường, chỉ một bộ phận nhỏ mới kế hoạch rõ ràng cho tương lai của . Trong khi đó, sinh viên trong nước cùng tuổi rằng thi đại học thể đổi vận mệnh, rằng đỗ đại học thể thoát khỏi hộ khẩu nông nghiệp, từ đó “bát cơm sắt”.

Bị thiên tài xem thường, Hạ Hiểu Lan cũng chút xúc động.

sự xúc động đến mức cô trong một đêm liền “đại triệt đại ngộ”.

thiên tài, cô và Ninh Tuyết những con đường khác .

Một thiên chi kiêu nữ như Ninh Tuyết cần suy nghĩ đến những chuyện khác, chỉ cần chuyên tâm đào sâu lĩnh vực chuyên môn để tìm kiếm đột phá là .

Hạ Hiểu Lan thì , cô một ông tên là “Ninh Ngạn Phàm”. Cảm giác an mà tiền bạc mang cho cô, còn sâu sắc hơn cảm giác an mà chuyên ngành kiến trúc mang . Thậm chí những thứ mà Ninh Tuyết cho là hư danh phiền phức — Hạ Hiểu Lan thể từ chối. Ninh Tuyết cảm thấy đó là hư danh, là vì Ninh Tuyết danh tiếng thực tế hơn, thể hành xử khác , cần để ý đến cảm nhận của khác, xung quanh thậm chí sẽ tự động tô điểm cho những hành vi khác của Ninh Tuyết.

Còn Hạ Hiểu Lan thì ?

Cô cần dùng “hư danh” để chứng minh bản , để cứu khỏi những lời đồn đại lộn xộn.

Cô cũng sống một cuộc sống đại học tùy ý ở Hoa Thanh, cần để ý đến ánh mắt của khác, ăn gì, mặc gì, cần hạ thấp tiêu chuẩn của !

bây giờ.

Đây là mục tiêu của cô, chờ đến khi cô chứng minh bản , mới là lúc sự tự do lớn hơn. Cô chứng minh là một ưu tú , dùng “điểm thi đại học” để chuyện, thứ đó thể giấy thông hành cả đời .

Ninh Tuyết rút khỏi cuộc bình chọn, Hạ Hiểu Lan ngược tích cực tham gia.

Cô tích cực bàn bạc với giáo viên trong khoa, thái độ của giáo viên đối với cô tự nhiên thiết. Giáo viên bảo cô chuẩn bài diễn thuyết, Hạ Hiểu Lan ngại mất mặt, nhiều xác nhận bản thảo diễn thuyết với giáo viên trong khoa, một đường chiến đấu với các ứng viên của các khoa khác, cuối cùng thế mà thật sự giành danh hiệu “Sinh viên nghiệp xuất sắc kỳ quân huấn”!

Có giấy khen, cúp, nhưng tiền thưởng.

Lúc , là một tuần trôi qua.

Tuần , ngoài việc học, Hạ Hiểu Lan đều bận rộn với chuyện .

“Phải khao, nhất định khao!”

“Một bữa ở nhà ăn!”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-469-che-tao-bo-giap-cho-nguoi-thuong.html.]

Hạ Hiểu Lan coi thường bạn cùng phòng, tiền thưởng, chẳng là bảo cô tự bỏ tiền mời khách .

Tô Tĩnh hét lớn: “Hạ Hiểu Lan, bây giờ càng ngày càng keo kiệt!”

“Tớ đây gọi là xa rời quần chúng!”

“Để tớ khao cho Hiểu Lan , tớ nhận học bổng.”

Chị cả Dương Vĩnh Hồng ha hả lên tiếng.

Chị cả ngày nào cũng vui vẻ, hiếm khi thấy chị lúc tâm trạng sa sút. Trợ cấp sinh viên của Hoa Thanh chia nhiều cấp bậc, thấp nhất là 5 đồng, cao nhất là 22 đồng. Gia đình Dương Vĩnh Hồng khó khăn, xin thành công học bổng loại một, mỗi tháng lĩnh 20 đồng. Khoản học bổng đầu tiên cấp cho Dương Vĩnh Hồng, chị cảm thấy mời các bạn cùng phòng ăn một bữa vẫn thể cáng đáng .

Loại học bổng hàng tháng tất cả sinh viên đều thể xin.

Tuy nhiên, chỉ những sinh viên cảnh kinh tế khó khăn, đủ khả năng trang trải chi phí sinh hoạt tại trường mới phê duyệt.

Những ở Kinh thành như Tô Tĩnh và Lữ Yến, gia đình khó khăn, đều tự giác xin.

Phòng 307, chỉ Dương Vĩnh Hồng và Hoàng Vi Vi xin, khi xác minh điều kiện gia đình, cả hai đều xin thành công.

Hạ Hiểu Lan là hộ khẩu nông thôn, nếu cô trường mà giả nghèo, chắc chắn cũng thể xin học bổng… , Hạ Hiểu Lan cảm thấy quá ghê tởm, cô thiếu tiền . Đây là học bổng thành tích, mà là trợ cấp của nhà nước cho sinh viên nghèo, chiếm đoạt loại lợi ích sẽ phát tài, mà còn ảnh hưởng đến việc xin của những khác.

“Chị cả, em bao giờ thể khao khác. Âm mưu của Tô Tĩnh thành, em đồng ý khao.”

Dương Vĩnh Hồng quá thật thà, Hạ Hiểu Lan chỉ thể lựa chọn tự nhảy “cái bẫy”.

Khao ăn cái gì đây?

Cuối tuần, lá phong ở Hương Sơn đang độ đỏ rực, Tô Tĩnh đề nghị phòng 307 tổ chức một buổi dã ngoại ngắm mùa thu.

Cô còn một bản kế hoạch dã ngoại, đó “Phương tiện di chuyển là xe đạp; sáng 7 giờ xuất phát, bữa sáng tự giải quyết tại nhà ăn; bữa trưa do bạn học Hạ Hiểu Lan hào phóng tài trợ (tiêu chuẩn thấp hơn hai cái bánh bao nhân thịt mỗi ); chiều 4 giờ từ Hương Sơn trở về…”

“Bổ sung một câu, mỗi mang theo dụng cụ vẽ, mục đích của chuyến dã ngoại là thành một bức ký họa Hương Sơn!”

Đề nghị của Hạ Hiểu Lan nhất trí tán thành.

Ký họa là bài tập về nhà môn thứ hai của , thể thành ở Hương Sơn đương nhiên là nhất.

“Tiểu Lục, danh hiệu sinh viên nghiệp xuất sắc kỳ quân huấn của lấy , giác ngộ tư tưởng nâng cao .”

Tô Tĩnh rung đùi đắc ý, lấy một lá thư bàn: “Hôm nay tớ thấy ở phòng thường trực, tiện tay mang về cho , đây là thư của ai ?”

Lá thư Tô Tĩnh lấy, chính là của Chu Thành.

Hạ Hiểu Lan giật lấy giấu lưng, “Cái còn hỏi , ăn đùi gà của ai?”

Có nên công khai phận của Chu Thành , Hạ Hiểu Lan cũng suy nghĩ kỹ.

Nếu cô giành danh hiệu sinh viên nghiệp xuất sắc , cũng . Bây giờ tranh một , giải thưởng cũng nhận, vẻ kỳ kỳ, mặc dù cô Chu Thành tuyệt đối hề giúp đỡ.

khác .

Đây là lý do Hạ Hiểu Lan tranh giành những “hư danh” , cô dùng những sự công nhận lượt, để tạo cho một bộ áo giáp đao thương bất nhập!

Nguồn gốc của những chiếc đùi gà vẫn luôn là một vụ án treo lời giải của phòng 307. Hạ Hiểu Lan sợ các loại “tra tấn ép cung”, kiên quyết công khai phận bạn trai. Lá thư Chu Thành gửi cho Hạ Hiểu Lan, phong bì ký tên là “Z”, cả phòng 307 đều gọi là “quý ông Z” bí ẩn và lãng mạn.

Trong thư, Chu Thành bảo Hạ Hiểu Lan cần vội trả hai vạn đồng. Anh quyết định kết thúc việc hợp tác kinh doanh t.h.u.ố.c lá với Khang Vĩ, hiện tại trong tay sẽ một khoản tiền lớn, hỏi Hạ Hiểu Lan nên dùng hết để mua nhà .

Quý ông Z lãng mạn?

Rõ ràng là quý ông Z khoe của!

Mua nhà, cô nhất định nhanh chóng mua một bất động sản ở Kinh thành. Xem , cô cần tìm giám đốc Ngũ, chuyện về việc mua trái phiếu quốc gia để hỗ trợ xây dựng đất nước!

Loading...