Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 353: Điểm thi ở huyện Hà Đông?
Cập nhật lúc: 2025-09-07 04:04:43
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hà Hiểu Lan để ý thời gian, thuốc giảm đau một tiếng mới tác dụng.
Uống thuốc , tay đau, nhưng bó bột vẫn quen. Hà Hiểu Lan cũng vội nhanh, giống như bác sĩ , nàng cẩn thận kẻo vết thương nặng thêm. Mà một viên thuốc giảm đau, cũng chỉ thể duy trì 2 tiếng, chính xác hơn, từ lúc tay đau đến lúc bắt đầu đau , tác dụng của thuốc kéo dài 1 tiếng 40 phút.
Miễn cưỡng cũng thể kiên trì qua một môn thi, thế là đủ !
“Thuốc giảm đau thể uống nhiều, chỉ kê cho cô đủ liều lượng cho ba ngày thi.”
Bác sĩ trách nhiệm, liên tục giải thích và dặn dò. Hà Hiểu Lan đương nhiên thuốc giảm đau thể uống nhiều, đến tính gây nghiện, còn hại thận. nàng chỉ uống liều ba ngày, chắc sẽ vấn đề gì lớn.
Thái độ của Hà Hiểu Lan quá cứng rắn, hiệu trưởng Tôn và lời nào.
Vẻ mặt lo lắng nàng thì ích gì, nàng bó bột, nhận thuốc !
Hà Hiểu Lan tiếp tục lằng nhằng về vấn đề tay thương mà vẫn thi, cho đều tâm trạng nặng nề, vui.
“Cháu thi ở điểm nào ạ?”
Kỳ thi đại học tuy sẽ phân ngẫu nhiên, nhưng dù phân thế nào, cũng thể vượt ngoài phạm vi thành phố Phụng Hiền, về nguyên tắc là gần nhất. Ví dụ như thí sinh các trường trung học ở các xã, thị trấn thuộc huyện An Khánh sẽ đến huyện lỵ thi, ở xã đặt điểm thi. Nguyên tắc công bằng, chính trực của kỳ thi đại học vẫn nghiêm ngặt… Có thể gian lận, là ở khâu phát giấy báo trúng tuyển, sẽ giữ giấy báo, để con nhà mạo danh học.
Đương nhiên, chuyện như cũng sẽ ai nhắm một thể thi đỗ thủ khoa thành phố như Hà Hiểu Lan.
Thành tích của nàng bao nhiêu đang chú ý, như nguy hiểm quá lớn, bất cứ lúc nào cũng sẽ vạch trần.
Hiệu trưởng Tôn thở dài: “Ở huyện Hà Đông.”
Hà Hiểu Lan thầm nghĩ, thật là trùng hợp, chuyện gì cũng dồn một lúc, đây chuyện quá thuận lợi, hóa là đang chờ ở đây.
Thí sinh An Khánh, đến huyện Hà Đông?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nếu Hà Hiểu Lan rằng kể cả Phàn Trấn Xuyên bắt, cũng thể can thiệp việc sắp xếp thi cử, nàng nghi ngờ đây âm mưu.
Hiệu trưởng Tôn vẻ mặt như ăn mướp đắng, rõ ràng cũng đồng tình với quyết định của cấp :
“Kỳ thi dự năm nay xáo trộn nguồn thí sinh, Sở Giáo dục tỉnh cảm thấy . Học sinh An Khánh Hà Đông thi, học sinh Hà Đông cũng đến An Khánh, mấy huyện luân phiên trao đổi.”
Sở Giáo dục tỉnh nỗi khổ của dân gian.
Biện pháp chắc chắn thể ngăn chặn hiện tượng gian lận hơn, nhưng thi ở huyện nhà, học sinh thể ở ký túc xá của trường, thể về nhà, chi tiêu ba ngày thi sẽ lớn lắm.
Ở nhà thì tiết kiệm, đường thì tốn kém, khỏi cửa, chi tiêu cần thiết sẽ nhiều hơn.
Đối với nhà trường cũng là một khoản chi, tổ chức xe đưa đón, lo lắng chỗ ở buổi tối cho học sinh!
Ở nhà khách là thực tế, huyện khác thi, thể thương lượng mượn ký túc xá của trường nơi tổ chức thi.
Hà Hiểu Lan nhận thẻ dự thi của , điểm thi là ‘trường THPT 1 Hà Đông’… chậc, trường mà Lương Hoan học, cũng là trường của con trai Phàn Trấn Xuyên. Hai đó đều tham gia thi đại học, lúc chắc nghỉ hè .
Hà Hiểu Lan sơ suất một , thật sự thất bại, quyết định bảo Lý Đống Lương ở Bằng Thành lập tức về.
Thời gian vẫn còn kịp, lúc mới ngày 5.
Hiệu trưởng Tôn hỏi Hà Hiểu Lan ngày 7 thi thế nào, Hà Hiểu Lan nghĩ đến cái nơi quỷ quái huyện Hà Đông, thật sự yên tâm ở nhà khách, liền theo sự sắp xếp của nhà trường.
“Những khác buổi tối ở thế nào, cháu cũng như , cần đối xử đặc biệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-353-diem-thi-o-huyen-ha-dong.html.]
Sao thể !
Cùng là ở ký túc xá, khác ở phòng nhiều , Hà Hiểu Lan chắc chắn ở phòng đơn.
Hay là, bảo trường bạn dọn một phòng ký túc xá giáo viên?
Hiệu trưởng Tôn cánh tay bó bột của Hà Hiểu Lan, liền phiền muộn, hận thể tự nàng thương.
“ , những đ.â.m em ? Họ lái xe lạng lách phố, thể cứ thế mà bỏ qua !”
Hiệu trưởng Tôn muộn màng nhận , mới nhớ đến Hà Hiểu Lan là đ.â.m thương. Những đó họ đ.â.m ai ? Đi một chiếc xe đạp rách gì mà khoe khoang, trong lòng hiệu trưởng Tôn, mấy đó cộng cũng đáng giá bằng một ngón tay của bạn học Hiểu Lan!
Tôn Điềm chứng kiến vụ ‘tai nạn’ xảy , cũng thấy Cát Kiếm đánh , cô vụ ẩn tình khác, nếu Cát Kiếm sẽ .
Ngực cô phập phồng, cho hiệu trưởng Tôn, thấy Hà Hiểu Lan nháy mắt với — thể ? Tại chứ!
Tôn Điềm nén lời , thấy Hà Hiểu Lan nhẹ nhàng dối hiệu trưởng Tôn:
“Không đ.â.m cũng đ.â.m , ngài đánh gãy tay họ, cũng thể cho vết thương của cháu lành ngay … Thôi, truy cứu nữa.”
…
Thật sự truy cứu ?
Nếu là tai nạn thật, Hà Hiểu Lan đành ngậm bồ hòn ngọt, ai bảo vận khí .
là do con gây , truy cứu thì là thánh mẫu, nàng! Lửa giận trong lòng nàng đang bùng cháy, nghĩ đến mấy kẻ đánh gãy tay , Hà Hiểu Lan chỉ tự lấy gậy đập gãy hết chân tay của đối phương, ăn miếng trả miếng!
Nàng cho hiệu trưởng Tôn, là vì giao họ cho đồn công an cũng khó lấy bằng chứng.
Đối phương thể khăng khăng là tai nạn, cổ tay rạn là do nàng tự ngã. Hiện trường va chạm lúc đó hỗn loạn như , đè vai nàng, đạp tay, giả vờ đỡ, là để che mắt — ngay cả Tôn Điềm cũng thấy rõ, Cát Kiếm cũng là thấy nàng hét đau mới gọi .
Nhóm chuyện như , chắc chắn kinh nghiệm, thế nào để chối tội cũng kinh nghiệm.
Hà Hiểu Lan tin sự công chính của đồn công an, nhưng chuyện của Triệu Cương chính là tiền lệ. Làm cho Triệu Cương tù căn bản ý nghĩa, kẻ xúi giục vẫn trừng phạt.
Lần , nàng chuẩn tự tay!
Ở bệnh viện là chụp phim, băng bó, bó bột, còn uống thuốc giảm đau thử tác dụng, lằng nhằng cả ngày cổng trường tối.
Hà Hiểu Lan còn ăn cơm, chồng chị Hoàng chạy chậm , bảo nàng đến cửa hàng mới ăn.
Hiệu trưởng Tôn và liền tan, còn chờ Hà Hiểu Lan mời cơm ?
Trần Khánh thôi, Hà Hiểu Lan thấy vẻ mặt quan tâm của , trong lòng cũng cảm động, cuối cùng hạ quyết tâm.
“Mấy ngày tớ ôn bài gặp mấy câu khó, dạng bài còn điển hình, hôm nay tiện, ngày mai tớ cho nhé, dù cũng thi ở huyện Hà Đông.”
Trần Khánh còn quan tâm đến bài vở nữa: “Không vội, vội, bây giờ nên ít . Vậy tớ nhé?”
Hà Hiểu Lan gật đầu, cuối cùng cũng tiễn hết , nàng mới theo chồng chị Hoàng đến cửa hàng mới. Cửa hàng , chính là mặt bằng cũ của ‘Trương Ký’, bố cục đổi nhiều, trong tiệm dọn dẹp đơn giản, bàn ghế mới, trông vẻ khang trang.
Tên cũng đổi, gọi là “Quán ăn Vui Vẻ’.
Vui Vẻ là tên con gái của chị Hoàng, Hà Hiểu Lan mấy để ý. Cát Kiếm bảo nàng sân , mở cửa liền thấy mấy trói gô ngã đất. Tháng 7 nắng gắt phơi mấy tiếng, mấy cũng chỉ còn thoi thóp.
Hà Hiểu Lan cánh tay bó bột của : “Trước tiên giữ một , những khác đánh gãy tay , cứ đánh đúng vị trí thương!”