Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 351: Thôi thì học lại một năm
Cập nhật lúc: 2025-09-07 03:34:37
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bác sĩ uyển chuyển, nhưng thực là khuyên Hà Hiểu Lan nên tham gia kỳ thi đại học.
Đây là một đòn giáng mạnh bất kỳ học sinh nào, đối với một học sinh đạt thủ khoa khối tự nhiên thành phố trong kỳ thi dự , đòn giáng còn hơn cả thảm khốc. Bác sĩ nỡ , ông dự đoán Hà Hiểu Lan sẽ bật nức nở. Ông thể gì , chỉ thể nhẹ nhàng an ủi cô học sinh .
Kết quả, bật nức nở là Tôn Điềm, tự xưng là giáo viên.
Chị Hoàng cũng lau nước mắt: “Bác sĩ, ngài xem kỹ hơn ạ?”
Xem phim X-quang để chẩn đoán rạn xương, bác sĩ vẫn tự tin. Thực cần bác sĩ , phim X-quang đang đặt bàn, chỉ cần chút kiến thức y học, mắt mù, đều thể thấy vết rạn uốn lượn đó.
Cổ tay của Hà Hiểu Lan, đích thực rạn xương.
Nàng bộc lộ cảm xúc như Tôn Điềm, nhưng nghĩa là Hà Hiểu Lan tức giận.
Không thể tham gia kỳ thi đại học?
Tai họa bất ngờ ập xuống, như một gáo nước lạnh dội lên đầu Hà Hiểu Lan.
Dưới vẻ ngoài bình tĩnh của nàng, là một ngọn lửa giận hừng hực!
Những kẻ , thật sự nghĩ nàng dễ bắt nạt ? hết đến khác, khiêu khích nàng, tính kế nàng, bây giờ còn dám phục kích nàng!
Cát Kiếm áy náy đập đầu tường.
Nếu lúc đó thể đến gần hơn một chút, mấy kẻ căn bản cơ hội chuyện . Hà tiểu thư tuy sẽ những chiếc xe đạp đột ngột lao ngã, nhưng sẽ đạp lên tay. Vừa là ở góc cua, Cát Kiếm chậm một bước, trong nháy mắt kéo xa hơn mười mét.
Cát Kiếm nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, hung hăng đ.ấ.m tường bệnh viện.
Bác sĩ giật , nhưng cũng thể hiểu tâm trạng của , khô khan an ủi: “Sang năm thi cũng , thành tích của cô bé như , học một năm, chừng thể từ Thủ khoa thành phố thành Thủ khoa tỉnh…”
Thôi , gì lúc cũng thừa, ông thật sự đồng cảm, cũng thật sự cách nào.
Hà Hiểu Lan thử cử động cổ tay, quả thực đau.
Tôn Điềm ngăn nàng , đến mắt đỏ hoe: “Đừng thử, đừng cố ép .”
Cử động qua , nhỡ chỗ thương càng nghiêm trọng thì . Tôn Điềm thể chấp nhận , cô đặt nhiều kỳ vọng kết quả thi đại học năm nay của Hà Hiểu Lan, chỉ xuất phát từ niềm vinh dự của một giáo viên trường huyện, mà còn cả sự xót xa của cô dành cho nàng. Cô cảm thấy nữ sinh quá dễ dàng, con đường học vấn quá nhiều trắc trở. Lẽ nào một nữ sinh xinh thể thành tích , thể thành công ngoài vẻ ngoài ?
Hà Hiểu Lan vốn dĩ thể thành công, nếu xảy ‘tai nạn’ .
Không , cô thể nữa, vực dậy tinh thần để khuyên nhủ bạn học Hiểu Lan.
Thanh xuân của con gái quý giá, nhưng vì một tương lai hơn, học một năm thì ?
Ở trường huyện, thí sinh lớn tuổi nhất học suốt 4 năm! Tôn Điềm còn kịp kể tấm gương đầy nghị lực , thì mấy chạy đến. Chính là hiệu trưởng Tôn, theo là thầy Uông và cô Tề, còn cả Trần Khánh.
Hiệu trưởng Tôn Hà Hiểu Lan đụng xe ở cổng trường, thật sự là ba hồn bảy phách bay mất một nửa!
Người còn khoa trương, nào là m.á.u me đầm đìa. Hiệu trưởng Tôn lúc đó suýt nữa vững, nhờ thầy Uông đỡ một tay. Lúc đó mấy đang ở văn phòng, bàn chuyện thi đại học, thẻ dự thi của Hà Hiểu Lan để riêng một bên. Điểm thi năm nay của nàng xa, hiệu trưởng Tôn đang nghĩ xem nên cử ai cùng… Tin dữ như , quả thực thể cho cả nhóm hiệu trưởng Tôn, thầy Uông, cô Tề suy sụp.
Trần Khánh đến nộp tài liệu của lớp, cũng quan tâm phận phù hợp , theo hiệu trưởng Tôn và chạy đến.
“Vết thương của bạn Hiểu Lan thế nào ?”
Hiệu trưởng Tôn vội vàng hỏi, y tá rửa vết thương cho Hà Hiểu Lan, dán băng gạc, qua thì quá nghiêm trọng.
Hiệu trưởng Tôn còn kịp mừng, thấy cháu gái , Tôn Điềm, mắt sưng húp như quả hạch đào, lòng ông liền chùng xuống!
“Hiểu Lan…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-351-thoi-thi-hoc-lai-mot-nam.html.]
Chưa đến lượt Trần Khánh chen lên, nhưng lo lắng.
Thầy Uông lấy bình tĩnh, hỏi bác sĩ rốt cuộc tình hình thế nào. Bác sĩ gắng gượng kết quả chẩn đoán một nữa, chỉ đến việc cổ tay thể cử động, cần nghỉ ngơi, thì cô Tề .
Hiệu trưởng Tôn cảm thấy đầu óc choáng váng, trời đất cuồng, vững.
“Sao ngã chứ, lẽ nên mang thẻ dự thi đến cho em…”
Hà Hiểu Lan đến trường nhận thẻ dự thi là một quy trình tất yếu. Người khác nàng ‘ từng’ tham gia kỳ thi đại học, giáo viên nhà trường chắc chắn sẽ dặn dò những điều cần chú ý, chuyện với nàng, xem nàng căng thẳng , giúp nàng giải tỏa áp lực.
những điều đó đều quan trọng!
Hiệu trưởng Tôn hối hận thôi, cho rằng là do công tác của sơ suất.
Hà Hiểu Lan mặt trầm như nước, suy nghĩ trong lòng. Hiệu trưởng Tôn liên tục xác nhận tình trạng thương tích của nàng với bác sĩ, chịu đựng sự mất mát và nặng nề, còn an ủi Hà Hiểu Lan: “Trời sắp giáng trọng trách lên , ắt sẽ cho khổ tâm chí, mệt gân cốt. Bạn Hiểu Lan… chúng sang năm thi nhé.”
Haizz, bạn Hiểu Lan đủ khổ sở , ông còn thể yêu cầu gì nữa?
Lúc hối hận, cũng thể lời nặng với nàng .
Thầy Uông và cô Tề cũng hồn , cô Tề lau nước mắt, gượng :
“Học một năm, nền tảng Ngữ văn của em sẽ vững hơn, điểm thi sẽ còn cao hơn!”
Học thể tăng điểm ?
Điều thực cũng chắc chắn. Có học thêm một năm, điểm sẽ cao hơn, học thêm một năm, vì áp lực và những lý do khác, ví dụ như tâm lý phòng thi, hoặc sức khỏe , điểm thi khi còn cao bằng lúc học .
Cô Tề lúc chắc chắn chỉ thể những điều .
Hà Hiểu Lan vẫn đang cử động cổ tay, hiệu trưởng Tôn mà nỡ. Mấy phiên khuyên giải, Hà Hiểu Lan đều lên tiếng.
Bạn Hiểu Lan đây là đả kích lớn, bắt đầu tự hành hạ … Đứa bé , thật là đủ thứ thuận lợi, cảnh gia đình , thể để cho nó thuận lợi tham gia kỳ thi, để một tương lai chứ!
“Hà tiểu thư…”
Cát Kiếm áy náy, tự trách.
Hà Hiểu Lan lời nào như , tâm trạng nặng trĩu như đè một tảng đá ngàn cân. Chỉ cần Hà Hiểu Lan gật đầu, lập tức sẽ phế bỏ mấy kẻ . Không, chuyện như thể để Hà tiểu thư mở miệng, là chủ động !
Cát Kiếm định , Hà Hiểu Lan nhíu mày:
“Cát Kiếm, !”
Nàng chút thất thần, gặp chuyện như , nàng cũng sẽ sốt ruột.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hoàn hồn , phát hiện trong phòng , các đồng chí nam đều vẻ mặt bi thương, các đồng chí nữ đều đang , Hà Hiểu Lan cảm thấy nên gì đó.
“Hiệu trưởng, thầy Uông, cũng cần như , cháu mới nghĩ, tham gia kỳ thi năm nay cũng cách…”
Mọi nàng, đều thôi.
Haizz, còn cố chấp gì nữa, năm nay duyên với danh hiệu Trạng nguyên . Bạn Hiểu Lan cũng quá hiểu chuyện, còn an ủi họ.
“Hiểu Lan, thể miễn cưỡng bản , rõ mà vẫn cố , đây là kiên cường… Đây là sáng suốt!”
Xương nếu lành , tay chẳng là tàn tật ? Kể cả thi đỗ đại học cũng vô ích, đại học thể sang năm thi , tay mà hỏng, ảnh hưởng cả đời. Một cô gái xinh , tay tàn tật, chỉ ảnh hưởng đến công việc , trong sinh hoạt đủ thứ bất tiện, còn ảnh hưởng đến việc tìm yêu nữa!
Hà Hiểu Lan thấy đều vẻ mặt phản đối, nén đau nâng cánh tay thương của lên đặt lên bàn:
“Cháu một ý , còn hỏi bác sĩ.”