Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Thủ Trưởng Cương Nhu Đa Cảm - Chương 553: Đời này có thể gặp được anh, em thật hạnh phúc

Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:47:32
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiệu trưởng và các giám khảo đồng loạt mặt đen như mực, cảm thấy còn gì để .

Phụ của Lô Yến phản bác : "Con nhà cô nhất , còn nhiều gì nữa? Chẳng thấy mệt ?"

Giáo viên chủ nhiệm sợ hai vị phụ cãi , vội vàng mặt dàn xếp, gọi phụ của Lô Yến chỗ khác.

Cuộc thi kết thúc, trong lòng Vân Nga cảm thấy khó chịu, luôn cảm giác con bé Tam Bảo nhà oan ức.

Về đến nhà, đủ loại đồ ăn ngon mang để bù đắp, Thẩm Thần Minh con gái trở thành nữ binh Hoa Quốc, cũng vui mừng giống như Thẩm Lão Gia.

"Tằng tôn nữ của ông chí khí, lớn lên cứ binh, theo con đường của cha cháu, vì nữ binh Hoa Quốc mà phấn đấu, lọt bảng xếp hạng thế giới."

Ông Tần nhăn mặt: "Tam Bảo tiểu thư yểu điệu nữa, binh, nhà nuôi con gái yểu điệu nhỉ?"

Vân Nga và Thẩm Quốc Phú đều xót xa vô cùng, thật lòng, họ thực sự mong cháu gái binh.

Con gái binh, khổ cực bao nhiêu.

đây là nguyện vọng của cháu gái, họ thể phản đối, sẽ tổn thương sự tự tin của trẻ.

Tần Song Song cũng nỡ, con gái lập chí trở thành nữ binh Hoa Quốc, cô cũng dám ý kiến. Con cái suy nghĩ riêng, cha cứ một mực can thiệp, là điều .

Thẩm Thần Minh trong lòng cô thoải mái, an ủi: "Tam Bảo vốn là một cô bé cá tính mạnh mẽ, để con bé quân đội rèn luyện một phen cũng , xã hội mới bắt nạt.

Con gái nuôi quá yểu điệu ngược , đàn ông lừa gạt đành, còn đ.á.n.h mắng. Nếu Tam Bảo huấn luyện trong quân ngũ, ai dám động thủ với nó?"

Tần Song Song suy nghĩ một lát, thở dài, thực những điều Thẩm Thần Minh cũng lý, chỉ là cô nỡ thôi. May là con bé mới mười bốn tuổi, còn bốn năm nữa mới đến tuổi binh.

Biết trong bốn năm , nó sẽ những thứ khác thu hút, tự động từ bỏ con đường binh cũng khả năng.

Ai ngờ, cô nghĩ sai.

Bốn năm , Tam Bảo thi đậu trường sĩ quan, thực sự trở thành một nữ binh Hoa Quốc.

Nhị Bảo cũng thi đậu trường sĩ quan, hai ở cùng một chỗ, nhưng đều trở thành quân nhân cả.

Gia đình họ Thẩm mừng rỡ khôn xiết, ba đứa trẻ đều thành tích, thể vui mừng.

Thẩm Lão Gia vui vẻ lâu, vốn dĩ trận cảm cúm còn để mệt mỏi đều tan biến hết, thật đúng là gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái.

Ông Tần cũng vui mừng, lấy tất cả tiền tích cóp của , chia hai phong bao lì xì lớn, đưa cho Nhị Bảo và Tam Bảo.

Thương trường của nhà họ Tần vẫn mở cửa thịnh vượng, trả hai tỷ mua miếng đất đó của họ, Tần Mộc từ chối.

Anh bán vốn liếng khó nhọc tích góp bao năm, nếu bán , thương trường nhà họ sẽ mở ở ?

Về một ông chủ bất động sản đưa cho một phương án. Miếng đất định giá hai tỷ, xây tầng hầm để họ mở thương trường, mặt đất thì xây cửa tiệm và văn phòng.

Khi Tần Mộc đàm phán với , gọi em gái cùng, Tần Song Song thẳng thừng với đó: "Hai tỷ tiền đất đổi, tầng hầm thương trường đổi thành tầng một mặt đất, nhất định giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà."

Trên đường về, Tần Mộc hỏi em gái: "Tại đổi tầng hầm thành tầng một mặt đất? Có điều gì đặc biệt ?"

Tần Song Song giải thích: "Sau thương trường nhà sợ kinh doanh nổi nữa, đến lúc đó sẽ thu hẹp kinh doanh, chia một phần cửa tiệm cho thuê. Tầng một mặt đất sẽ dễ cho thuê hơn tầng hầm, ý gì khác."

Tần Mộc sững , đập mạnh trán : "Cái đầu , thật bằng em gái nhanh trí, nhà mà em thì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-thu-truong-cuong-nhu-da-cam/chuong-553-doi-nay-co-the-gap-duoc-anh-em-that-hanh-phuc.html.]

Công ty bất động sản cân nhắc một tuần, chấp nhận điều kiện nhà họ Tần đưa .

Hai tỷ tiền chia ba chuyển tài khoản của thương trường, gia đình họ Tần ở kinh đô coi như vững. Con cái nhà họ Tần cũng đứa thi đậu đại học, đứa đậu thì đến thương trường phụ giúp công việc.

Không thì tự ngoài tìm việc, ăn nhà, ở nhà, mỗi tháng nộp tiền ăn.

Lý Uyên và Tần Giang bây giờ là những nhàn rỗi đích thực, tuy họ đều lương hưu, nhưng tiền con cái cho hàng ngày cũng ít.

Con gái nuôi mà Tần Mộc nhặt khi nuôi lớn, cha ruột của nó tìm đến, tuyên bố sẽ đưa con gái về, nếu nhà họ Tần nỡ, thì đền tiền bồi thường.

Tần Mộc khách khí với họ: "Đền tiền là thể đền tiền, các đưa về thì cứ đưa về, chúng nỡ gì cả.

Nuôi bao nhiêu năm nay, tốn bao nhiêu công sức, vật lực và tài lực. Đã các nhớ con, nỡ để nó tiếp tục ở nhà chúng , thì đưa về.

cũng tính toán mất với các , coi như chúng nợ đứa trẻ ."

Cha đứa trẻ há hốc mồm, ý của họ đến đòi con, mà là đến đòi tiền. Không ngờ cho tiền, chỉ cho con.

Chẳng nhà họ Tần đối xử với con gái họ như ngọc như châu ? Lẽ nào đều là giả?

Tề Tuệ Tuệ tuy nỡ để con thật sự rời xa , cặp nam nữ . Loại thể vướng , sẽ vô vàn rắc rối.

Con gái cô cũng ghét cay ghét đắng cặp nam nữ đó, lời lẽ lạnh lùng nghiêm khắc: " quan tâm các cha ruột của , cũng sẽ về với các .

Ngay từ lúc các vứt đống rác, tương đương với việc các từ bỏ .

Không báo cảnh cáo các tội bỏ rơi, , còn đến tống tiền, tống tiền? Bố lương thiện, mới nhặt về nhà nuôi dưỡng, cho cuộc sống ấm áp thoải mái, cho học.

Lúc còn nhỏ các đến tìm? Nhìn lớn , đảm đang việc , mới nhớ đứa con gái ?

Thôi , đừng nghĩ đến cái tâm tư xa nữa! Đánh c.h.ế.t cũng về với các , cũng nhận các . Ngay từ đầu, các quan tâm sống c.h.ế.t của , cần gì quan tâm sống c.h.ế.t của các ?"

Cặp nam nữ đó vẫn vặn vẹo chịu buông tha, cuối cùng Tần Mộc báo cảnh sát xử lý.

Lúc nhận nuôi con gái, Tần Mộc tất tất cả thủ tục, cảnh sát khu vực xung quanh đều chuyện . Con gái tự nhận cha ruột, cuối cùng đưa họ .

Con gái học, thi đậu trường đại học y, trở thành một bác sĩ sản phụ khoa.

Tần Mộc và Tề Tuệ Tuệ đều vui mừng, con gái cực kỳ hiếu thảo với họ, chẳng khác gì con đẻ.

Vân Vũ

Tần Song Song vẫn tiếp tục giảng dạy tại Đại học Kinh Đô, cuối cùng còn thăng chủ nhiệm khoa Ngoại ngữ.

Kỳ lạ là, ngày mà kiếp đến Đại học Kinh Đô báo danh, các bạn học khác đều xuất hiện, duy chỉ "cô " mãi thấy .

Lẽ nào kiếp và kiếp , chỉ một cô? Không hai cô?

Cô xuất hiện ở kiếp , cô của kiếp sẽ xuất hiện, đây là đạo lý gì?

Vấn đề hiểu nổi ném cho Thẩm Thần Minh, đây là thói quen cô nuôi dưỡng bao nhiêu năm nay.

Thẩm Thần Minh ôm cô an ủi: "Đừng lo lắng! Đây hẳn là quy tắc của tự nhiên, hồn phách của em chỉ một, xuất hiện thể , sẽ xuất hiện thể khác.

Dù thế nào nữa, chúng kiếp sống , yêu thương , con cái thông minh lanh lợi, bậc trưởng bối nhân từ bao dung, lo ăn mặc, an tâm mãn nguyện, thế là đủ ."

Tần Song Song đầu mỉm rạng rỡ, gật đầu, hôn nhẹ lên môi Thẩm Thần Minh: "Ừ, đời thể gặp , em thật hạnh phúc, thế là đủ ."

Loading...