Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Thủ Trưởng Cương Nhu Đa Cảm - Chương 548: Thân phận bại lộ, mặt tái như tro tàn
Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:47:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Thần Minh dẫn theo tới ngay đó, khi xong báo cáo, nhẹ nhàng, thần quỷ đến miệng hầm, lén lút thò đầu xuống. Vương Kiến Dân lưng phía miệng hầm, bên cạnh giường đang chuyện với Vương Hồng Anh.
Lối hầm nhỏ, chỉ một mét vuông, trừ khi dùng súng, nếu khó để khống chế Vương Kiến Dân trong một chiêu, địa thế thực sự quá hạn chế.
Vân Vũ
Vương Kiến Dân hầm phát hiện động tĩnh phía , cửa phòng đóng chặt, cái hầm ngay trong nhà , căn bản thể ai tới .
Lần g.i.ế.c c.h.ế.t ba cũng gây một chút động tĩnh nào, hàng xóm xung quanh căn bản ai thể thấy động tĩnh trong hầm.
Hắn yên tâm trêu chọc Vương Hồng Anh, khiến bản trở thành một vị thần thể chủ tể vận mệnh của cô.
Sau khi kể xong chuyện g.i.ế.c vợ và nhạc mẫu, ân cần hỏi: "Có cảm thấy sợ hãi ? Kỳ thực em cần sợ. Anh đối xử với họ như là vì họ đáng c.h.ế.t.
Anh đối xử với em như , cũng là vì em đáng c.h.ế.t, em xem, em cứ thì c.h.ử.i cái gì? Vốn dĩ hôm nay tâm trạng , định đến Đại học Kinh Đô tìm một phụ nữ.
Không ngờ phụ nữ đó thèm để ý đến , tìm bảo vệ hỏi thăm tình hình của cô , bảo vệ cũng cho . Những đó ngạo mạn vô cùng, những thèm để ý đến , còn quát tháo .
Anh ghét sự ngạo mạn của họ, đợi ở đó mãi cho đến tan học, cũng thấy phụ nữ đó từ trong trường . Tâm trạng tệ đến cực điểm, đá bay một viên đá nhỏ, ngờ trúng em.
Nếu như em im lặng gì, nhẫn nhịn bỏ , cũng lười quản em. em c.h.ử.i chính là đúng , ghét c.h.ử.i , đặc biệt là ghét đàn bà c.h.ử.i ."
Lúc , Vương Hồng Anh sợ đến mức nên lời, từ những lời lải nhải của Vương Kiến Dân, cô ghép một đại khái.
Người xác thực chính là một con quỷ dữ g.i.ế.c chớp mắt, vốn định đến Đại học Kinh Đô tìm một phụ nữ, kết quả tìm thấy.
lúc gặp cô, dùng lời ngon ngọt lừa cô về nhà, khiến cô trở thành con dê thế mạng cho khác.
Sao cô ngu ngốc đến thế? Sao ngốc đến thế? Tại khác gì cũng tin? Tối nay nếu cô c.h.ế.t trong cái hầm , sẽ ai cả.
Cô ở Kinh Đô thích, nhà cũng cô đến Kinh Đô.
C.h.ế.t cũng ai báo thù cho cô, cô hối hận quá!
Nước mắt theo gương mặt cô ngừng lăn xuống, ngẩng mắt lên, thấy ở miệng hầm bóng đang lay động, cô kêu lên, bóng đó hiệu cho cô lấy tay bịt miệng và lắc đầu.
Vương Hồng Anh tưởng nhầm, vội vàng nhắm mắt , mở , bóng vẫn còn đó, cô thở phào nhẹ nhõm.
Ánh sáng quá mờ, cô rõ bóng ở miệng hầm là ai. trong lòng cô hiểu rõ, đó nhất định là kẻ .
Nếu là kẻ , vẫy tay hiệu cho cô đừng phát tiếng động.
Người đó nhất định là .
Cô cứu .
May là lúc Vương Kiến Dân đang chìm đắm trong những lời lải nhải của , căn bản phát hiện sự khác thường của Vương Hồng Anh.
Vương Hồng Anh dám phía miệng hầm, sợ Vương Kiến Dân phát hiện điều gì, liều mạng hại cô.
Bóng ở miệng hầm chính là Thẩm Thần Minh, định dùng d.a.o găm để khống chế Vương Kiến Dân.
Bắn s.ú.n.g là thể, tiếng s.ú.n.g quá lớn, sẽ kinh động đến cư dân xung quanh. Dùng d.a.o găm thể giải quyết khó khăn một cách .
Anh đang tìm kiếm một góc độ tuyệt nhất, ngờ Vương Hồng Anh thấy, đành hiệu cho cô đừng lên tiếng, để khỏi kinh động Vương Kiến Dân.
Người phụ nữ phía phối hợp, về hướng của nữa.
Trong tay chuẩn sẵn ba con d.a.o găm, nếu là thời trẻ, bất kể ném thế nào cũng thể trúng mục tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-thu-truong-cuong-nhu-da-cam/chuong-548-than-phan-bai-lo-mat-tai-nhu-tro-tan.html.]
Lâu tay, cảm giác thật xa lạ.
Người nếu cứ liên tục quấy rầy vợ , cũng cần tự tay. Cứ ma ma quỷ quỷ bám lấy vợ , thì thể tha, tự tay giải quyết, đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của một đàn ông.
Thử một chút, phát hiện vẫn , khả năng khống chế tuyệt đối chuẩn xác, hiệu cho phía , đó tay vung lên.
Một con d.a.o găm sắc bén từ miệng hầm xé gió lao tới, "vút" một tiếng, cắm chặt cánh tay trái của Vương Kiến Dân.
Hắn giật , đầu về phía miệng hầm, một con d.a.o găm lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo bay xuống, vội tránh sang một bên, con d.a.o găm cắm xuống đất, phần đuôi phát một trận âm thanh vo ve nhẹ.
Ngay đó, từ miệng hầm hai nhanh chóng tụt xuống, họ gần như là nhảy xuống, Vương Kiến Dân mà hoa cả mắt.
Không trong nhà từ lúc nào những lợi hại như , họ xuống chỉ giẫm lên hai bậc thang, đó liền nhảy xuống.
Thân thủ như , tuyệt đối bình thường .
Vương Kiến Dân kinh hãi hai đến mặt , sợ hãi hỏi: "Các là ai? Tại tự ý xâm nhập nhà dân?"
Thẩm Thần Minh từ phía tới nhặt con d.a.o găm đất, cắt đứt dây trói tay chân Vương Hồng Anh, lệnh: "Mặc quần áo chỉnh tề lên , của chúng đang đợi em ở bên ngoài."
Vương Hồng Anh dám chần chừ, chỉnh sửa bộ quần áo xé rách tả tơi, dùng cả tay lẫn chân bò lên cầu thang, gắng sức giữ vững cơ thể mềm nhũn như sợi mì của , nhanh chóng khỏi hầm.
Ở miệng hầm hai nữ công an đang đợi: "Đồng chí nữ , đừng sợ, đồng chí an . Đi với chúng xe bên ngoài, đợi bắt tội phạm cùng về."
Vương Hồng Anh lúc kịp nghĩ đến bất cứ điều gì, chỉ cần thể rời khỏi nơi , cũng . Thực sự là quá kinh khủng, nếu những công an tới kịp thời, sợ rằng cô mất mạng tại đây.
Vương Kiến Dân đối phó với đàn bà tay giỏi, nhưng đối mặt với các đồng chí công an, đặc biệt là khi cánh tay trúng một nhát dao, thì càng bất kỳ khả năng kháng cự nào.
Nếu vị trí địa lý của cái hầm quá đặc biệt, căn bản cần Thẩm Thần Minh tự tay.
"Chúng là công an, hiện giờ ngươi đừng thêm gì nữa, cứ với chúng một chuyến là . Vương Kiến Dân!"
"Có!"
Đây là một phản xạ điều kiện theo bản năng, cái tên Vương Kiến Dân theo cả đời. Trong thời gian thụ án trong tù, chỉ cần cai ngục gọi một tiếng, phạm nhân đều sẽ theo phản xạ mà đáp .
Thẩm Thần Minh lúc nãy là cố ý, khí thế hùng hồn, trung khí đầy đặn hô một tiếng tên Vương Kiến Dân.
Vương Kiến Dân theo bản năng đáp lời.
Đến khi phản ứng , thì phát hiện thứ muộn, mấy vị công an mặt Cao Phúc Sinh.
Thẩm Thần Minh liếc : "Không ngờ ngươi ẩn giấu khá sâu, còn mạo danh thế, đơn giản .
Một phạm nhân từ nông thôn , trong tù cải tạo , tù trở thành ác quỷ g.i.ế.c , ngươi thật là giỏi."
Thân phận vạch trần, mặt Vương Kiến Dân tái nhợt như tro tàn, rõ ràng tiếp theo sẽ đối mặt với điều gì.
"Các tìm thấy như thế nào? Làm tên là Vương Kiến Dân?"
"Bởi vì ngươi ngu xuẩn." Thẩm Thần Minh chế giễu, "Tưởng rằng g.i.ế.c ba đàn bà, g.i.ế.c cả Cao Phúc Sinh, liền tự mãn, tự cho là nhất.
Nếu ngươi yên phận, an phận thủ thường ở Nhà sách Tân Hoa, chúng thực sự chắc tìm ngươi. ngươi tự phụ! Tưởng rằng thiên hạ đàn bà đều thể để ngươi tùy tiện chơi đùa.
Ngươi còn chứ? Cảm giác thứ sáu của một phụ nữ mạnh mẽ, sự xuất hiện của ngươi khiến cô buồn nôn, nôn mửa, lộ rõ cái ác của ngươi."