Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Thủ Trưởng Cương Nhu Đa Cảm - Chương 537: Xuân đi thu lại, thoáng chốc ba nhóc bảo đã mười bốn tuổi

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:09:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chúng sẽ đến bước đó ." Tần Song Song khẳng định với , "Bất kể họ nghĩ bao nhiêu cách để khó chúng , cuối cùng chúng nhất định sẽ trở nên cường đại.

Bởi vì đất nước chúng hàng ngàn hàng vạn những như các , dựng lên một bức tường phòng thủ, bảo vệ Hoa Quốc xâm phạm."

"Cảm ơn! Chị! Chị quá ." Tiền Quốc Quân chút xúc động, "Hoa Quốc chỉ chúng , còn những như chị, lúc nào cũng nghĩ cách cung cấp cho chúng đủ loại tình báo.

Mục tiêu chung của chúng là giống , vì chúng sẽ thua. Thủ đoạn của họ lộ , chúng nắm ."

Tần Song Song đưa đến nhà khách của Bộ Công an, ở phòng đơn, ở nhà dặn dò , cho dù cô về, nhà cũng lo lắng.

Tin tức cô bắt Ngải Muội cũng , ước chừng Từ Triệu Lăng kiếp nổi , cô lập tức bắt tay chuẩn việc ly hôn.

Năm ngày , Tần Song Song đưa trở về, vẫn là Tiền Quốc Quân và thanh niên đưa về.

Từ Triệu Lăng kết án tù, Khâu Thiên Hoa đương nhiên cũng chẳng kết cục gì.

Xuân thu , thoáng chốc ba nhóc bảo mười bốn tuổi.

Đại Bảo thuận lợi lớp thiếu niên của Đại học Kinh Đô, cuối cùng gửi đến một lớp đặc huấn rõ tên, đồng nghĩa với việc trở thành nhân tài quốc gia bí mật bồi dưỡng.

Tần Song Song nỡ để con , nhưng là ngăn , chỉ thể giấu nỗi bất đắc dĩ trong lòng.

Đại Bảo cảm xúc trong lòng , liên tục đảm bảo với cô: "Mẹ! Mẹ yên tâm! Con nhất định sẽ chăm sóc cho bản . Có thời gian con sẽ thư cho , hoặc gọi điện thoại, ở nhà thật , để con yên tâm."

Tần Song Song đầy bất lực, sửa soạn đủ thứ đồ đạc cho con trai mang . Chức vụ của Thẩm Thần Minh thăng lên, so với còn bận hơn.

Việc nhà gần như thời gian quản lý, tất cả đều giao cho Tần Song Song, ngay cả hôm nay Đại Bảo lên đường cũng rảnh về một cái.

Thẩm lão gia và Tần gia gia, Vân Nga, Thẩm Quốc Phú cũng đang bận sắp xếp đồ đạc cho Đại Bảo, đủ thứ linh tinh chất đống.

"Thái gia gia! Tằng ngoại công! Các cụ cần bận, để con tự ." Đại Bảo hiểu chuyện giằng lấy những chiếc túi trong tay họ, tự thu xếp, "Con chỉ là học, chuyển nhà, thật sự cần mang những thứ ."

Vân Nga mắt đỏ hoe: "Chúng , lo cháu ở bên ngoài ăn ngon, ngủ yên."

Vân Vũ

Thẩm lão gia thoáng: "Lo lắng cái gì, bên đó hẳn là giáo viên sinh hoạt chuyên trách chăm sóc, mang đồ của nhà , chia sẻ với các bạn học của cháu, như mới khiến cháu trở nên trầm mặc."

Tần gia gia Đại Bảo, đến cả râu cũng như đang nhảy múa, Đại Bảo nhà họ thật giỏi, Kinh Đô chỉ chọn mỗi một cháu tham gia huấn luyện.

Nhị Bảo và Tam Bảo cũng mười bốn tuổi, Nhị Bảo khỏe như con bê mộng. Dáng vẻ của Tam Bảo giống bố, đôi mắt thì giống , thiếu nữ mười bốn tuổi lấp ló nhan sắc.

Chỉ là cô bé cực kỳ yêu thích áo phông và quần jean, hiếm khi mặc váy, tuy xinh nhưng trông vẫn còn non nớt.

Trong những đứa trẻ bình thường, học lực của hai đứa chúng thuộc loại khá, giỏi, cũng quá kém, Tần Song Song đối với điều hài lòng.

Quan trọng nhất là trẻ con vui vẻ, hạnh phúc, còn chuyện học hành là việc của riêng chúng, cô hiếm khi can thiệp.

Có Đại Bảo là trai gương, chúng lười biếng cũng , thua kém trai quá nhiều sẽ cảm thấy mất mặt.

Thẩm Quốc Phú là đàn ông, đối với sự ưu tú của cháu đích tôn, ông chỉ vui mừng, nỗi buồn ly biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-thu-truong-cuong-nhu-da-cam/chuong-537-xuan-di-thu-lai-thoang-choc-ba-nhoc-bao-da-muoi-bon-tuoi.html.]

Lần tiễn Đại Bảo lên đường, Thẩm lão gia và Tần gia gia, Vân Nga, Thẩm Quốc Phú đều . Tần Song Song lái xe, chở .

Người đến đón chờ ở cổng Đại học Kinh Đô, khi họ đến, đón vẫn tới.

Trong lòng Vân Nga chua xót, vốn là chuyện đáng vui, nhưng bà nhịn nước mắt.

Đứa trẻ lớn lên ngay bên cạnh từ nhỏ, đột nhiên rời , trái tim bà nặng trĩu, đặc biệt khó chịu.

Trong lòng Tần Song Song cũng dễ chịu, nhưng lúc thể lóc, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của con. Để đến đón thấy cũng , cô sức nhịn.

Và nắm lấy tay Vân Nga, an ủi bà: "Mẹ! Đại Bảo lớn , cũng giống như chim non , đến lúc bay ngoài.

Bên ngoài non cao sừng sững, sông ngòi hồ biển, trời đất bao la, thể bay cao bao nhiêu, bay xa bao xa, đều xem bản lĩnh của cháu."

Thẩm lão gia con dâu: "Song Song đúng, Vân Nga! Con nên buồn, mà nên vui. Đại Bảo nhà chúng từ hôm nay, cất cánh bay , chúng yên tâm ở nhà, đợi cháu bay về là ."

"Bà nội! Cháu sẽ , bà nội yên tâm !" Đại Bảo nghiêm túc Vân Nga, "Chỉ là bà nội chăm sóc cho bản , đợi cháu trở về."

Vân Nga kìm nén sự khó chịu trong lòng, cháu đích tôn: "Bà nội lời cháu, chăm sóc cho bản , cũng chăm sóc cho ông nội và thái gia gia, tằng ngoại công của cháu. Cháu ở bên ngoài đừng chỉ chăm chăm học hành, kết hợp lao động và nghỉ ngơi."

Thẩm Quốc Phú hớn hở cháu đích tôn: "Những chuyện , giáo viên sinh hoạt của bọn họ hẳn là sẽ hướng dẫn. Yên tâm ! Đến nơi đó , chính là của quốc gia, cái gì cũng sẽ sắp xếp thỏa."

Tần gia gia từ trong túi lấy một phong bao lì xì lớn, đưa cho Đại Bảo: "Đây là của tằng ngoại công và ngoại công ngoại bà, bốn mợ cùng góp , cầm lấy, từ chối. Một cháu ở bên ngoài, trong tay chút tiền."

Đại Bảo , thấy Tần Song Song gật đầu, cháu mới nhận: "Cảm ơn tằng ngoại công và ngoại công ngoại bà, cùng bốn , từ giờ cháu mua tài liệu gì cũng đủ ."

Trong mắt Đại Bảo, tác dụng của tiền là mua sách mua tài liệu, ngoài , còn công dụng nào khác. Từ nhỏ đến lớn, ăn mặc của cháu đều do chuẩn , căn bản từng bận tâm.

Chỉ tiền mua sách, là do cháu tự trả.

Thẩm lão gia trìu mến chắt: "Cháu đến nơi đó, mua thứ gì cũng cần cháu trả tiền. Cháu chỉ cần một tiếng, chắc chắn mua cho cháu."

Cả nhà xe chuyện, lâu , xe đến đón tới.

Trên xe bước xuống hai chiến sĩ mang s.ú.n.g đạn, bước xuống một cô giáo hiền hậu dễ gần, gặp Tần Song Song và chào hỏi.

"Chào ! Sau sinh hoạt thường ngày của học sinh Thẩm Thiên Kỳ đều do quản lý, là giáo viên sinh hoạt của cháu. Mỗi tuần thể gọi điện về nhà một , từ 7 giờ 30 phút đến 8 giờ 10 phút tối thứ Bảy hàng tuần."

"Vâng! Chúng nhớ ."

Thẩm lão gia phụ trách trao đổi với giáo viên sinh hoạt, những khác bận rộn chuyển đồ xuống, chuyển lên chiếc xe chống đạn đối diện.

Sau khi sắp xếp xong xuôi, Đại Bảo theo giáo viên sinh hoạt lên xe, tiếp theo là hai chiến sĩ lên xe, đóng cửa , từ từ rời .

Vân Nga kìm chế nữa, bưng miệng . Tần Song Song cũng đỏ mắt, trong mắt ngân ngấn nước mắt, cố gắng nhịn, để rơi xuống.

Cô đỡ chồng lên xe, để bà ở ghế phụ lái, để Thẩm Quốc Phú mời hai vị lão gia lên xe, lái xe về nhà.

 

Loading...