Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 510: Bày Mưu Hiến Kế

Cập nhật lúc: 2025-12-14 07:46:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị Trần! Chị chứ, cô em gái khi nào từng lừa gạt chúng ? Cô , thì nhất định là sự thật.”

“Phải đấy! Phải đấy! Cô em gái thể nào lừa gạt chị .”

Tần Song Song khẽ mỉm , Trần Hương Muội: “Lần chị chỉ màu, hãy thử đến Nhà sách Tân Hoa xem, hiểu hình học là gì, sách hình học là gì, cũng thể hỏi thăm những nhân viên phục vụ ở đó, họ nhất định sẽ cho chị .

Phụ nữ Hải Thành thể đan áo len hoa văn , chắc chắn là trong tay họ những mẫu hình học kiểu đó, Nhà sách Tân Hoa bán.”

Trần Hương Muội như khai sáng: “A? Sao chứ? Xem kìa! Đây chính là sự khác biệt giữa học và học. Việc mà thấy khó, thì đến chỗ cô em gái chỉ ba lời hai câu giải quyết .

Nếu Nhà sách Tân Hoa bán những mẫu hoa văn đó, mua một quyển mới . nhớ , lấy chỉ màu, nhất định sẽ đến Nhà sách Tân Hoa một chuyến, tìm thử cái gọi là hình học mà em .”

Trong nhà đang trò chuyện, ngoài sân bọn trẻ đang chơi đùa điên cuồng.

Tần Song Song dẫn theo hơn mười đứa trẻ, cộng thêm những đứa trong khu gia thuộc, một đám trẻ lớn đều cùng đùa, đ.á.n.h .

Chúng trao đổi lẫn họ tên, những gì thấy , tình hình trường lớp, v.v..., ngay cả Đại Bảo vốn thường ngày ít , cũng đang trò chuyện vui vẻ.

Tần Giang một bên quan sát, lo sợ chúng chơi với sẽ cãi .

Tần Song Song thấy , trong lòng cảm thấy vô cùng ủi an, chuyến dẫn con cái ngoài du lịch là đúng, để chúng thấy nơi sinh .

Dẫn chúng nhiều nơi, cũng thể tăng thêm ít kiến thức. Đặc biệt là Đại Bảo nhà cô, cô hề mong con cứ mãi cắm đầu học.

Muốn học là chuyện , đời dài dài, ngắn ngắn. Đến lúc chơi thì chơi cho , đến tuổi thể chơi nữa thì gánh vác trách nhiệm nên .

Vân Vũ

Đại Bảo vẫn còn là một đứa trẻ, thì nên hình dáng của một đứa trẻ, suốt ngày từ sáng đến tối chỉ cắm đầu học hành vất vả, ánh sáng trong đáy mắt sắp tắt lịm .

cho phép thứ ánh sáng đó tắt , nhất định tìm cách lấy . Giống như lúc , trong mắt đứa trẻ ánh sáng, khuôn mặt nụ .

Như , ít nhất thì chuyến cũng uổng phí. Cô quyết định, từ nay về chỉ cần là nghỉ hè nghỉ đông, đều sẽ dẫn con cái khắp nơi.

Để trong mắt chúng luôn ánh sáng, mặt nụ vui vẻ.

Cuộc chuyện của lớn trong nhà vẫn tiếp tục, thường ba đàn bà là một sân khấu. Trong phòng của họ ít nhất cũng hơn mười , thì là bao nhiêu sân khấu?

Phùng Tinh Tinh đang bán quần áo trẻ em, thuận tiện còn bán thêm một ít hoa cài tóc, băng đô, vòng cài tóc, v.v..., hàng của cô từ Hải Thành về. Bây giờ ở Linh Sơn trấn cũng nhiều bán những thứ , đều lấy hàng từ một chỗ, căn bản gì mới lạ.

Để thể bán , một khơi mào cuộc cạnh tranh lành mạnh. Như hàng của cô bán tương đối chậm, tồn kho cũng ít, nếu thể từ phía Kinh Đô lấy một lô hàng về, chắc chắn sẽ xuất hiện tình trạng .

Chỉ là Tần Song Song thời gian giúp cô đến chợ đầu mối Kinh Đô xem thử , tìm một ít hàng hóa khác biệt về bán, chắc chắn sẽ là độc quyền ở Linh Sơn trấn.

Lấy hết can đảm, cô xuống cạnh Tần Song Song: “Em gái! Cho chị nhờ một chút ?”

“Chị , chỉ cần em thể giúp, tuyệt đối .” Tần Song Song tươi , chờ đợi cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-510-bay-muu-hien-ke.html.]

Phùng Tinh Tinh khách sáo, khó khăn hiện tại gặp : “Là như thế , cửa hàng của chị bán quần áo trẻ em, hoa cài tóc, vòng cài tóc, băng đô đó ? Bây giờ trấn cũng mở ba cửa hàng như .

Mọi đều lấy hàng từ một chỗ, tất cả hàng hóa đều na ná . Có một thấy việc kinh doanh của chị thì phục, sức hạ giá, khiến đều kiếm đồng nào.

Hôm nay em về, chị liền nghĩ đến chuyện từ chợ đầu mối bên Kinh Đô lấy một ít hàng về bán. Hàng bên đó chắc chắn khác với Hải Thành, lợi nhuận tuyệt đối cao hơn lấy hàng bên , hơn nữa ở Linh Sơn trấn chỉ mỗi một nhà chị.

Chị kiếm nhiều ít cũng ai , bọn họ dù cạnh tranh với chị cũng tìm chỗ lấy hàng. Em gái! Chị yêu cầu của quá đáng , rốt cuộc chuyện em cũng quen.

em thể giúp chị đến chợ đầu mối xin mấy danh bán buôn loại hàng , chị gọi điện cho họ, để họ cho chị đều là những hàng gì, thể lấy như thế nào?

Không cần em giúp chị lấy hàng, chỉ cần giúp chị tìm tìm nguồn tài nguyên phương diện , em thời gian ? Nếu thời gian thì thôi .”

Tần Song Song suy nghĩ một lát: “Thời gian thì em . Giống như chị , em nên lấy hàng gì cho chị. Em về sẽ giúp chị tìm thử, cố gắng tìm cho chị nhiều danh của các chủ buôn bán sỉ.

Kỳ thực nhiều hàng hóa ở Kinh Đô đều từ Chiết Giang về, các trai em ở Kinh Đô mở một siêu thị lớn, trong đó bán đủ thứ, những thứ chị như hoa cài tóc, quần áo trẻ em bên đó cũng đều hàng.

Chị hàng của họ lấy từ ? Toàn bộ đều lấy từ Ô Thị của Chiết Giang. Các đầu mối bán sỉ bên Hải Thành chắc cũng nhập hàng từ đó, Ô Thị của Chiết Giang là chợ đầu mối hàng tiêu dùng nhỏ lớn nhất và diện nhất quốc.”

“Cái gì? Ô Thị của Chiết Giang?” Phùng Tinh Tinh nhịn thốt lên, “Nơi đó cách chỗ chúng xa, nếu đúng như em , chị căn bản cần thiết đến Kinh Đô nhập hàng, trực tiếp đến Ô Thị một chuyến .”

“Em với chị sai chút nào, nhiều hàng tiêu dùng nhỏ của Kinh Đô, bộ đều là hàng từ nơi đó về. Trước đây em , bây giờ em , vì trai em chính là từ đó lấy hàng.

Rất nhiều đồ chơi nhỏ nhặt cửa hàng nhà em bán, tám mươi phần trăm đều đến từ nơi đó.”

Giả Viên Viên kinh ngạc: “Nghe em , những đồ nhựa chị bán cũng thể đến đó lấy hàng. Bây giờ trấn mở cửa hàng cũng nhiều , tình hình giống với chị Phùng.

Mọi đều lấy hàng từ Hải Thành, vất vả chở về cũng kiếm bao nhiêu tiền, so với mấy năm càng khó kiếm hơn. Nếu thể đến Ô Thị lấy hàng, chi phí chắc chắn giảm xuống nhiều, như sẽ ưu thế tuyệt đối về gian lợi nhuận.”

Khâu Mỹ Cầm cũng tham gia trò chuyện: “Nghe em , giày chị bán cũng thể đến đó lấy hàng?”

Tần Song Song khẽ lắc đầu: “Giày dép nhất nên đến Ôn Châu lấy hàng, Ôn Châu của Chiết Giang là thành phố sản xuất giày lớn nhất quốc, chủ yếu sản xuất giày da, Ô Thị bán buôn thì em thực sự .

, các chị thể tổ chức một đoàn nhập hàng, trực tiếp xông đến Ô Thị, giống như lúc các chị trực tiếp xông đến Hải Thành .

Làm kinh doanh nhiều năm như còn sợ gì ngoài xông pha, nhập hàng từ Hải Thành lợi nhuận, tìm cách tìm đến nơi sản xuất nguyên gốc của hàng hóa.”

Trần Hương Muội tán thành: “, em gái quá đúng, cô bày mưu hiến kế cho chúng chắc chắn sai.

Em xem chúng thực sự tổ chức một chút, đến Ô Thị xem thử! Chỉ màu của chị ở đó chắc chắn . Các chị! Chỉ cần các chị , tính chị một phần.

Lấy chỉ màu rẻ, , chất lượng , chị nhất định sẽ đè bẹp cửa hàng đối diện chéo với chị. Nhìn thấy bộ mặt âm dương bất thường của , trong lòng chị thấy khó chịu .”

Tần Song Song tò mò: “Sao ? Các chị vì kinh doanh, cãi ?”

 

Loading...