Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 492: Phàn Mặc Hồng Hại Chết Hắn Rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-14 07:45:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Song Song : "Chúng là giáo viên thì đúng thật, nhưng điều đó cũng ngăn cản việc nghiên cứu sang những lĩnh vực khác chứ! Hơn nữa, mô hình kinh doanh của các trai đều là theo khuôn mẫu từ nước ngoài, cứ thế mà áp dụng thôi, chẳng tốn tâm sức gì."
Chủ nhiệm phòng Đức d.ụ.c xong, trong lòng chút suy tư. Ông Tần Song Song với ánh mắt đầy ý vị, hỏi cô điều gì đó, nhưng liếc những bên cạnh, cuối cùng kìm nén sự hứng thú đang trỗi dậy.
Hoàn cảnh hôm nay thích hợp, đợi đến kỳ nghỉ ông sẽ tìm gặp riêng cô Tần.
Phó hiệu trưởng ở giữa hàng ghế , khoanh tay: "Não bộ của trẻ linh hoạt thật, như mấy lão già cứng đầu chúng , ngoài việc dạy học thì chẳng gì khác."
Phó chủ nhiệm phòng Chính trị trị tán thành: "Chúng nữa, cũng dám tùy tiện tay. Nhìn cô Tần đấy, chẳng vì quá giỏi nên mới để ý ?"
Tề Vĩ Thanh hừ lạnh: "Kẻ để ý chuyện thật là gì. Cô Tần chỉ là bạn của Vương Vân Lệ - chủ quán Ích Thịnh Cư, chuyện .
Cha của Vương Vân Lệ là bạn học đại học của , gia đình họ Vương ở Hải Thành vốn nổi tiếng trong giới giáo dục, chỉ đến đời Vương Vân Lệ mới một khác biệt, dạy học mà theo con đường kinh doanh."
Tần Song Song tự giễu: "Lúc đầu chính là dẫn cô lệch hướng đấy. Tính tình của Lệ Lệ hoạt bát, thích dạy dỗ, nên xúi cô mở tửu lâu.
Cô sợ thuyết phục gia đình, nhất định bắt cùng, để thêm kẻ chịu trận. Thế là chúng cứ thế mà , ngờ thành công, thuận tiện giúp đỡ việc kinh doanh của các chị."
" , quán Ích Thịnh Cư ở Hải Thành đến, nhưng quán ở Kinh Đô đến. Lúc lão Vương đưa cháu ngoại đến, chúng còn gặp mặt một ." Tề Vĩ Thanh khoe với , "Lúc Ích Thịnh Cư khai trương, còn mời nữa.
Cả nhà cô Tần đều đến, con trai của Vương Vân Lệ, chính là cháu ngoại của lão Vương, gửi ở nhà đẻ của cô Tần nuôi."
Nghe , Chủ nhiệm phòng Đức d.ụ.c gáy Tần Song Song: "Chà, thì cô và chủ quán Ích Thịnh Cư quen như . Chẳng trách nghi ngờ cô đầu tư Ích Thịnh Cư."
"Thành thật mà , lúc đầu Lệ Lệ đề nghị đầu tư, nhưng lúc đó chồng đang là Trưởng phòng Hình sự Đặc cấp của Sở. thể vì kiếm chút tiền mà hủy hoại tiền đồ của chồng ." Tần Song Song khổ, "Đó là thứ liều mạng mới giành , ích kỷ đến mấy cũng thể chuyện đó."
Phó hiệu trưởng nắm trọng điểm: "Chồng cô bây giờ còn ở Phòng Hình sự Đặc cấp của Sở nữa ?"
"Vâng, điều động đến Bộ Công an, hiện giờ là Trưởng phòng Đặc biệt Hành động của Bộ Công an."
Vừa xong, tất cả trong xe đều hít một khí lạnh.
Chủ nhiệm phòng Chính trị trị lập tức kinh hãi: "Chồng cô Bộ Công an ? Lại còn là Trưởng phòng? Cô Tần! Vậy thì cô quá khiêm tốn , tin vui lớn như , nghĩ kể cho chúng ? Để chúng còn đến nhà cô xin một chén rượu mừng chứ!"
"Hê! Chuyện đáng là gì, chỉ là một chức vụ thôi, lương cứng cả đấy." Tần Song Song càng một cách nhẹ nhàng, càng khiến trong xe khâm phục.
Chồng quan to như , mà từng khoe khoang mặt ai, vẫn ngày ngày chăm chỉ đến trường dạy học. Nếu đổi là thường, chắc chắn vênh váo, ngạo mạn, coi trời bằng vung.
Phó hiệu trưởng Chủ nhiệm phòng Chính trị trị với ánh mắt đầy ý vị, sợ ông hiểu, còn dùng khuỷu tay thúc ông một cái, chớp mắt hiệu.
Chủ nhiệm phòng Chính trị trị kẻ ngốc, tự nhiên hiểu ý mà Phó hiệu trưởng truyền đạt. Thực , cũng hối hận vì hôm nay công khai đem chuyện .
Nếu như chuyện riêng với cô Tần, lẽ chẳng chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-492-phan-mac-hong-hai-chet-han-roi.html.]
Chồng là của Bộ Công an, bắt thóp họ căn bản cần tự tay, một cuộc điện thoại là giải quyết . Hơn nữa, ở vị trí , ít nhiều gì cũng sẽ chút vấn đề.
Ai cũng thể thực sự việc đúng theo quy định, đôi khi, tình cảm thực sự còn lớn hơn cả con dấu.
Đừng là cô Tần tham gia kinh doanh tửu lâu, cho dù tham gia nữa, chỉ cần đưa ánh sáng, thì cũng chẳng ai thể gì.
Phàn Mặc Hồng đúng là đồ ngốc, tưởng rằng hầu hạ mấy đàn bà là thể nắm , bắt mặt đối phó với mà nhắm đến.
Về sẽ qua với nữa, giúp từ trợ giảng thăng lên giáo viên chính thức, coi như là nhân nghĩa tận tình với . Cô Tần cũng chẳng gì với , tư cách gì để nhắm ?
Nếu là kẻ dễ bắt nạt, thì bắt nạt cũng đành, nào ngờ cô Tần những quan hệ với hiệu trưởng , mà chồng còn lợi hại như .
Hắn ngu ngốc đến mức nào, mới vì Phàn Mặc Hồng mà mặt chứ?
Phàn Mặc Hồng hại c.h.ế.t .
Cô Tần thực sự quá khiêm tốn, hôm nay nếu cô , thì ai cô với hiệu trưởng quan hệ như . Con gái bạn học đại học của hiệu trưởng với cô Tần là tiểu tỷ , mối quan hệ như thì mà kém ?
Bình thường thấy họ cũng qua , chẳng lẽ đều gặp riêng tư? Nếu thì hiệu trưởng quen cả nhà của cô Tần?
Hiệu trưởng quả nhiên lợi hại, một tiếng động leo lên mối quan hệ với cô Tần, chẳng trách là hiệu trưởng, còn , đến giờ vẫn chỉ là Chủ nhiệm phòng Chính trị trị.
Vân Vũ
"Cô Tần, cô cũng quá khiêm tốn ." Phó hiệu trưởng đùa, "Cứ giữ kín mãi, chẳng lẽ là sợ mấy ông già chúng tìm đến nhà phiền cô?"
"Đâu , chỉ là cảm thấy thôi! Chúng đều là giáo viên cùng một trường, đều là một đại gia đình, những chuyện chẳng ý nghĩa gì." Tần Song Song xoay vô lăng rẽ con đường đến Ích Thịnh Cư, "Chúng nên thương yêu , nỗ lực giảng dạy, vì đất nước bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài hơn. Còn những thứ khác, thực sự quan trọng lắm."
"Nói lắm!" Tề Vĩ Thanh giơ ngón tay cái khen ngợi Tần Song Song, "Chúng là giáo viên thì nên đặt hết tâm trí giáo dục, những thứ khác thực sự quan trọng đến . Quan điểm của cô Tần đúng, đáng để chúng học hỏi."
Tần Song Song Tề Vĩ Thanh: "Hiệu trưởng! Ngài xem, còn khen nữa, em chỉ một chút suy nghĩ cá nhân thôi. Sở thích lớn nhất của đời em chính là dạy học, những thứ khác thực sự từng nghĩ tới.
Lúc ở Hải Thành đống , thực là ép. Các chị trong khu gia binh ngày ngày nhàn rỗi trong nhà việc gì , nào nấy cũng mặt vàng da sáp, con cái mặc quần áo rách rưới.
Em khuyến khích họ ngoài chút buôn bán nhỏ, việc buôn bán nên , gió táp mưa sa chỗ chân, nên thuê một chỗ, giúp họ dựng lên một cửa hàng.
Không ngờ em đến Kinh Đô , vẫn đem chuyện, ôi! Thật là thể nào. Chuyện lúc đó, đem trong cảnh bây giờ, cũng thích hợp! Không đó dựa cái gì mà tố cáo em."
Chủ nhiệm phòng Đức d.ụ.c và Phó hiệu trưởng đều liếc Chủ nhiệm phòng Chính trị trị, trong mắt lộ nụ mấy thiện ý.
Chủ nhiệm phòng Chính trị trị trừng mắt , an ủi Tần Song Song: "Họ chỉ là ghen tị mà thôi, cô Tần đừng bận tâm. Thực sự chuyện đó, cũng thể nào bịa đặt sinh ."
Tề Vĩ Thanh ngoảnh liếc Chủ nhiệm phòng Chính trị trị: "Đợi kết thúc điều tra, lão Hà, cho cô Tần một lời giải thích, thể oan uổng vô cớ ."