Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 475: Chị Em Nhà Họ Viên Tìm Đến
Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:13:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bằng thì ? Không buông bỏ, lẽ nào đau khổ thương tâm đến c.h.ế.t? đây ." Thẩm Ưu Ưu xong , " đây, cứ từ từ , hưởng thụ cho kỹ nhé!"
"Thần Minh sẽ trả thù chứ?" Đây là vấn đề Dư Tinh Hỏa quan tâm nhất.
"Nếu ngoan ngoãn phối hợp ly hôn với , khi tất thủ tục, sẽ thèm quản mấy chuyện nhảm nhí của ." Thẩm Ưu Ưu đầu , đến mặt Dư Tinh Hỏa, hạ giọng cảnh cáo, "Nếu vui, thì khó mà điều gì."
Dư Tinh Hỏa ngẩng đầu lên, ngửa cổ cô, chợt nhận Thẩm Ưu Ưu ngang ngược hách dịch lúc quyến rũ hơn hẳn con ngây thơ hiểu chuyện đời , gặp chuyện gì cũng luống cuống tay chân, chỉ kêu chồng.
Lần đầu tiên trông thấy cô, cô đang xắn tay áo lên cãi đ.á.n.h với , vẻ dữ dằn như cọp cái đó khiến nhớ mãi.
Về bảo cô hãy dịu dàng một chút, thế là cô thực sự trở nên ngày càng dịu dàng hơn. Ở nhà chuyện gì cũng quản, ba bữa cơm một ngày, giặt giũ nấu nướng đều thích quản, đều do lo liệu.
Sau khi con cái đời, cô mới dần dần vụng về học , hễ gặp chuyện gì là mở miệng gọi .
Đôi khi trong lòng bực bội khó chịu, cũng thấy phiền cô, thế là cô từ từ học cách xử lý những việc trong khả năng của .
Lần ly hôn , cô trở về với hình ảnh đàn bà hung hãn ngày , cảm giác vẫn là con như thế của cô càng khiến thể rời mắt.
"Mười một giờ sáng mai, chúng đến Văn phòng Hộ tịch thủ tục."
"Được thôi." Thẩm Ưu Ưu , "Chỉ cần điều, Thần Minh nhà đời nào thèm quản mấy chuyện nhảm nhí của . Vấn đề của quá nhỏ nhặt, đủ tầm để để mắt tới."
Nói xong, cô đến bên cửa, mở cửa rời .
Dư Tinh Hỏa theo, một lúc lâu động đậy.
Thẩm Ưu Ưu về đơn vị, mà thẳng tiến đến ngân hàng, lấy sổ tiết kiệm , đưa cho nhân viên, chuyển bộ tiền trong đó sang sổ tiết kiệm mới do cô lập.
Tên là của cô, tài khoản cũng là của cô, còn cuốn sổ tiết kiệm rỗng , trực tiếp xé thành nhiều mảnh, ném thùng rác.
Không ngờ chuyện thuận lợi như , vẫn là cháu đại trai nhà cô giỏi giang, Dư Tinh Hỏa trong tay tiền, một phát lôi một triệu.
Về cô cứ ngoan ngoãn , dùng tiền mua cái gì đó, chờ liên tục mang tiền sinh lời cho cô.
Không vội, chuyện vẫn về hỏi cháu dâu. Cô là tầm , theo cô chắc chắn sai.
Nhà họ Tần mua nhà, mở cửa hàng, mua đất, đều là do cháu dâu bày mưu tính kế. Đủ thấy tầm của độc đáo đến nhường nào, cô nên gì cũng , miễn là là .
Nghĩ cả đời cô vẫn may mắn, lúc trẻ gặp Dư Tinh Hỏa, chuyện linh tinh chồng nàng dâu đều giao hết cho xử lý.
Dư Tinh Hỏa nữa, trong nhà thêm một cháu dâu giỏi giang. Hê hê hê! Về cái gì cũng theo cháu , bảo đảm sai.
Tần Song Song tiết dạy buổi sáng, tan học định về nhà, thì hai phụ nữ chặn .
Cô quen họ, một trong hai tự giới thiệu: "Cô là vợ của lão Thẩm, cô giáo Tần ? là Viên Dương, vợ của Tiền Quốc Quân, đây là chị gái Viên Tuệ. Xin , chúng nhờ cô chỉ giáo một vấn đề."
Nghe họ là vợ và chị dâu của Tiền Quốc Quân, Tần Song Song đương nhiên trở nên nhiệt tình. Dù cô quen vợ của Tiền Quốc Quân, nhưng với Tiền Quốc Quân thì quen .
Họ tìm đến cô, ắt hẳn là do Tiền Quốc Quân bảo họ đến.
Nhìn đồng hồ, gần mười một giờ , sắp đến giờ ăn trưa. Về nhà cũng chẳng việc gì, dẫn họ đến Ất Thịnh Cư chốc lát, nhân tiện xem tình hình kinh doanh của tửu lâu gần đây thế nào.
Hơn nữa chị em nhà họ Viên tìm đến , cũng thể dẫn về nhà, chuyện bất tiện, vẫn là chuyện ở bên ngoài thì hơn.
Trong nhà chuyện của tiểu cô cô vẫn giải quyết xong, lão gia trong lòng đang phiền muộn, dắt hai vị khách về, lão nhân gia gắng gượng tinh thần tiếp đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-475-chi-em-nha-ho-vien-tim-den.html.]
Bà nội lo lắng nấu món gì để thiết đãi họ, chi bằng ăn một bữa ở ngoài, đơn giản thoải mái, chẳng phiền não gì cả.
"Đệ ! Hóa là em! Xem kìa, chúng cứ xa lạ quá, lão Tiền nhà em với lão Thẩm nhà là mà." Tần Song Song mở cửa xe bước xuống, mời hai chị em nhà họ Viên lên xe, "Hiếm khi em tìm đến chị, gặp , để chị đông, chúng tìm một chỗ yên tĩnh ăn chuyện."
Viên Dương vốn trong lòng bồn chồn bất an, đường đột tìm đến như , Tần Song Song sẽ cô thế nào. Dù cũng là giáo viên đại học, dạy ngoại ngữ giỏi, ngay cả hiệu trưởng cũng đích điểm danh khen ngợi.
Nếu Tiền Quốc Quân đặc biệt gọi điện nhắc nhở, mà cô chuyện của đại tỷ cho tinh thần suy sụp, cô thực sự liều mặt mũi tìm đến cửa như .
Nhỡ đón tiếp cô thì ? Chẳng tự mất mặt ?
Lúc thấy Tần Song Song đối đãi với lịch sự khách khí, nỗi lo trong lòng cô giảm bớt khá nhiều, liền kéo đại tỷ Viên Tuệ lên xe Tần Song Song.
Hai chị em đều ở phía .
Viên Dương lái xe, kỹ thuật lái xe điêu luyện của Tần Song Song, trong lòng cô ngưỡng mộ.
Xung quanh cô, lái xe nhiều, phụ nữ càng ít, gần như cực kỳ hiếm.
Vân Vũ
Tần Song Song từ kính chiếu hậu thể nhận , Viên Dương hứng thú với việc lái xe, bèn dựa chủ đề trò chuyện phiếm với cô.
Từ Thẩm Thần Minh, cô Viên Dương là một phụ nữ yểu điệu thướt tha, nhưng chuyện một lúc mới thấy, dường như , lẽ cô chỉ yểu điệu mặt Tiền Quốc Quân.
Trước mặt khác, cô hề yểu điệu chút nào, ăn ôn hòa, hoạt bát cởi mở.
Suốt đường trò chuyện, đến con đường bên ngoài Ất Thịnh Cư, đỗ xe xong, ba xuống xe bên trong.
Viên Dương quanh khu vực lân cận, chỉ một tửu lâu quy mô khá lớn, tấm biển quảng cáo to chiếm gần hết một bức tường.
"Ất Thịnh Cư! Chỗ từng đến, món Hải Thành bản địa đúng điệu, mãi dịp đến thưởng thức, ngờ hôm nay khẩu phúc, cô giáo Tần dẫn chúng đến đây."
Viên Tuệ nhíu mày liếc em gái, trong mắt lộ vẻ bất lực, nhẹ nhàng quở trách: "Chúng đến để ăn cơm."
Tần Song Song phía , giả vờ thấy lời của Viên Tuệ, mà với Viên Dương: "Chúng là Hải Thành, lâu ăn món Hải Thành bản địa, nhớ. Các bạn ngại chứ! Món ở đây đặc sắc."
"Không ngại." Viên Dương lắc đầu, "Rất thích cơ."
"Thích thì ."
Tần Song Song dẫn bước trong tửu lâu, Vương Vân Lệ trông thấy cô, ánh mắt sáng lên, tiến lên dùng hai tay ôm lấy cổ cô.
Cười vui vẻ, giọng điệu mật: "Song Song! Gió nào thổi tới đây?"
"Gió đông tây nam bắc." Tần Song Song tươi gỡ tay cô khỏi cổ , "Còn phòng riêng ? Cho một phòng, hai vị là bạn , chúng chuyện cần bàn."
Vương Vân Lệ buông tay xuống, đổi sang ôm lấy cánh tay Tần Song Song: "Đương nhiên là phòng riêng , vẫn luôn giữ cho đấy, dẫn ."
"Được thôi!" Tần Song Song vẫy gọi hai chị em nhà họ Viên, "Đệ ! Đại tỷ! Lại đây, theo ."
Liếc phía , trong mắt Vương Vân Lệ là ánh sáng tò mò, mặt khách, cô tiện hỏi , đợi khi dịp nhất định sẽ hỏi kỹ xem chuyện gì xảy .
Song Song nhà cô dẫn theo hai phụ nữ? Nhìn còn mang vẻ mặt đau khổ như dưa muối, như thể chịu oan ức tày trời .