Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 441: Vợ ơi! Chúng ta đẻ ra cái gì thế? Thần đồng sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:42:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Song Song lắc đầu: "Cũng vất vả lắm, em bố và ông nội giúp đỡ. Ngược , ở bên ngoài từ sáng đến tối lúc nào rảnh rỗi, hôm nay về sớm thế , vụ án trong tay đều kết thúc ?"

"Chưa. Xảy chút tình huống mới, tối nay sẽ kể cho em ." Thẩm Thần Minh lén nắm lấy tay Tần Song Song, nhưng mắt dán chặt ba đứa trẻ.

Anh về , việc kèm cặp con cái bài tập để lo, vợ nên nghỉ ngơi.

Đừng thấy Thẩm Thiên Vĩ miệng lúc nào cũng phàn nàn, sách vở thì nhàu nát, thật khi bắt tay bài tập một cách nghiêm túc, thằng bé cũng nhanh và kém ai.

Bìa ngoài vở bài tập nhăn nhó chẳng khác gì rau muối cũ, nhưng bài bên trong ngay ngắn chỉn chu, những dấu gạch đỏ tươi do cô giáo chấm lộ rõ.

Thẩm Thần Minh nhận xét về Nhị Bảo: "Thằng bé chỉ thô ráp một chút, chuyện học hành vẫn khá ."

Tần Song Song gật đầu: "Ừm! Bọn trẻ độ tuổi cơ bản đều như , mấy đứa cầu kỳ như Đại Bảo. Sách vở của nó, chắc xong vẫn còn y như mới."

Lúc , Đại Bảo đang xem sách, xem nhíu mày, dường như điều gì đó trong sách khiến nó hài lòng.

Thẩm Thần Minh cúi đầu gần xem: "Thẩm Thiên Kỳ! Mặt con thế? Có ý kiến gì với sách ?"

"Quá ấu trĩ!" Đại Bảo lật nhanh cuốn sách, "Con thà xem Từ điển Tân Hoa còn hơn."

Nhị Bảo xong bài tập, nhét vội sách vở cặp, giật lấy cuốn sách tay Đại Bảo: "Anh xem thì đưa em, đây là cuốn 'Na Tra Đại Náo Đông Hải' mua mà, Na Tra trong lợi hại lắm, em thích lắm."

Vân Vũ

Sách giật, Đại Bảo cũng giận, Tần Song Song lặng lẽ đưa cho nó cuốn Từ điển Tân Hoa, gì.

Thẩm Thần Minh hiểu, cúi xuống hỏi: "Em thật sự đưa nó Từ điển Tân Hoa? Trong đó là chữ, ho để xem chứ?"

Tần Song Song thở dài bất lực: "Đại Bảo thích xem, nó sắp nhận hết mặt chữ trong Từ điển Tân Hoa , đợi khi nhận hết thì thể báo cho ông , đó là mục tiêu nhỏ của nó."

"Anh mới mấy hôm, Đại Bảo sắp xong Từ điển Tân Hoa ? Vợ ơi! Chúng đẻ cái gì thế? Thần đồng hả?" Thẩm Thần Minh kinh ngạc đứa con trai đang lặng lẽ xem Từ điển Tân Hoa.

"Không thần đồng, chỉ là một đứa trẻ bình thường thôi." Tần Song Song nhấn mạnh một cách nghiêm túc, "Đừng việc hiếu học của con trẻ một cách thần kỳ như , Đại Bảo chỉ là bình thường, chỉ là nó ham học thôi."

"Vợ ơi! Em gì?"

"Em , đừng xem Đại Bảo là đặc biệt, càng đừng ám chỉ điều gì, điều sẽ gây ảnh hưởng nhất định đến tâm lý của nó. Chúng cứ xem nó là một đứa trẻ bình thường, vui vẻ lớn lên là ."

Thẩm Thần Minh ngoảnh Vân Nga và Thẩm Quốc Phú, Thẩm lão gia và ông Tần: "Ông và bố đều sự đặc biệt của Đại Bảo? Chỉ là giả vờ thôi ?"

"Con trẻ gì đặc biệt, chỉ là ham học hơn khác một chút thôi." Tần Song Song nhẹ nhàng , "Nó với Nhị Bảo, Tam Bảo đều như ."

Thẩm Thần Minh hiểu ý vợ , cố gắng tạo dựng một môi trường gia đình thoải mái, để Đại Bảo ở cùng các em, để nó nhận sự khác biệt của .

Mục đích là hy vọng con trẻ thể lớn lên vô ưu vô lo, quy nó dạng dị loại. Còn sẽ thế nào, thì từng bước.

con trẻ còn nhỏ, dù thông minh hơn , nhưng tuổi còn nhỏ, nhiều việc thể tự phán đoán xử lý.

"Anh hiểu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-441-vo-oi-chung-ta-de-ra-cai-gi-the-than-dong-sao.html.]

Tần Song Song gì, chỉ ý vị sâu xa một cái.

Nhị Bảo xem sách thiếu nhi vui khanh khách: "Hì hì hì! Đánh lắm, Long thái t.ử là kẻ , đáng đời đ.á.n.h c.h.ế.t."

Tam Bảo vẫn xong bài tập, thấy nó cũng xem, liếc mắt , dám nữa, lập tức ngay ngắn, tiếp tục ngoan ngoãn bài tập.

Mẹ , xong bài tập thì xem sách thiếu nhi. Ngày mai trở , nó nhất định xong bài tập thật sớm, như sẽ thời gian xem cùng hai.

Ăn cơm xong, ba đứa trẻ tự thu xếp cặp sách, lấy quần áo mặc ngày hôm để ở cạnh giường, mới vệ sinh cá nhân và ngủ.

Ông Tần và Thẩm lão gia về phòng xem tivi, phòng khách sợ ảnh hưởng đến ba đứa cháu.

Tần Song Song mua một cái tivi nhỏ để trong phòng các cụ, phòng của Vân Nga và Thẩm Quốc Phú cũng . Như đều tiện, xem kênh nào thì xem, cần nhường nhịn .

Phòng họ tivi, Tần Song Song cũng thích xem lắm, con trẻ xem thì bật cái tivi trong phòng khách.

Vệ sinh cá nhân sạch sẽ, giường, Thẩm Thần Minh một tay ôm vợ, một tay gối đầu: "Vợ ơi! Sự thông minh của Đại Bảo di truyền từ ai thế?"

"Không ."

"Bố và ông ?"

Tần Song Song chậm rãi: "Thuận theo tự nhiên."

Thẩm Thần Minh suy nghĩ một lát: "Vậy nếu thể thì ?"

"Nhất định cách thôi." Tần Song Song , "Con trẻ sớm khôn là chuyện , chỉ IQ cao cũng , nhưng em mượn chuyện của con để khoe khoang điều gì, chỉ cần để nó cùng các em lớn lên là .

Nếu để Đại Bảo một bay xa, em nỡ, nó còn nhỏ, căn bản thể đối phó với cuộc sống bên ngoài. Em kỳ vọng nó ưu tú thế nào, em chỉ kỳ vọng nó như bình thường, từ từ lớn lên."

"Được, chuyện em quyết định là ." Thẩm Thần Minh hôn lên trán vợ, "Anh tin ý kiến của em là đúng, chúng chỉ xem Đại Bảo học hành nhẹ nhàng hơn một chút so với những đứa trẻ khác."

Tần Song Song bật dậy , "Đại Bảo dường như hứng thú với thứ, ngoài sách , em sẽ cho nó học hệ thống một thứ khác.

Ví dụ như diễn tấu nhạc cụ, vẽ tranh, ngoại ngữ, múa, bơi lội, chỉ cần là nó học, em đều sẽ tìm cách cho nó học."

"Anh thấy thằng nhóc đó lúc nào cũng vẻ học giả già cổ, nó chắc thích những thứ em ."

"Không , em sẽ thử từng thứ một." Tần Song Song tự tin về điểm , "Chỉ tìm thứ nó hứng thú để học, hứng thú thì thôi. Còn chuyện học hành, em tin với năng lực của nó, căn bản là vấn đề."

"Gặp đứa trẻ sớm khôn như Đại Bảo, chúng nên để nó nỗ lực học tập ? Tại em tìm thứ khác để kéo chậm bước học tập của nó?" Thẩm Thần Minh cảm thấy điểm kỳ lạ.

Tần Song Song thở dài thành tiếng: "Học tập dĩ nhiên là quan trọng, nhưng niềm vui khi sống còn quan trọng hơn. Nếu buông lỏng để nó ngừng học tập, một khi tất cả các môn học đều học xong, mấy chục năm đột phá bản thế nào?

Mục tiêu sống của con thực là so sánh với khác, mà là so sánh với chính . Một khi nó phát hiện thể vượt qua chính của quá khứ, sẽ cảm thấy sống thật vô vị, dễ đến cực đoan.

Em hy vọng Đại Bảo tăng tốc độ học tập, chỉ hy vọng nó như bình thường, từ từ mà tiến. Không thể nhanh hơn Nhị Bảo, Tam Bảo quá nhiều, chỉ cần nhẹ nhàng hơn một chút là .

Một khi nó quá nhanh, Nhị Bảo, Tam Bảo theo kịp, chúng sẽ nghĩ ? Người khác chúng bằng ánh mắt khác thường nào? Rõ ràng là cùng sinh , tại Đại Bảo khác biệt như ?"

Loading...