Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 440: Nhóc con Thẩm Thiên Du đắc ý
Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:42:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai vợ chồng tất bật chuẩn , ngày hôm sạp bán hàng, việc kinh doanh của Tống Tiểu Mai vẫn cực kỳ . Bánh bao thơm phức nóng hổi, dù là lớn trẻ con, ăn một cái vẫn ăn thêm.
Hoành thánh và sủi cảo cũng bán khá chạy, một cô bận xuể.
Một tuần , Lưu Học Binh chủ động xin nghỉ việc, đến phụ Tống Tiểu Mai bán hàng ở sạp, hai vợ chồng cùng bán đồ ăn sáng.
Dạo Thẩm Thần Minh bận, hiếm khi nào về nhà đúng giờ, hôm nay hiểu lái xe về đúng giờ.
Tần Song Song đang kiểm tra bài tập về nhà của ba đứa con, Đại Bảo Thẩm Thiên Kỳ khiến yên tâm nhất, cả toán lẫn ngữ văn đều .
Nhị Bảo Thẩm Thiên Vỹ là đứa khiến đau đầu nhất, vở bài tập nhàu nát, giống như rau muối cũ , sách vở cũng quăn mép, chỗ chỗ còn rách nữa.
Rõ ràng bọc bìa sách cho nó, mà cuối cùng chẳng cái bìa sách .
Tam Bảo Thẩm Thiên Du là con gái, so với Nhị Bảo thì hơn một chút xíu, nhưng cũng nghịch ngợm. Chữ nguệch ngoạc, rõ ràng từng chữ cái thẳng, mà cô bé khả năng chúng ngang .
Em với nó để , lên, nó còn cãi: "Mẹ! Đừng bắt chúng nữa, mệt lắm, thi thoảng xuống một chút cũng mà."
Nghe xem, đó là lời gì chứ.
Ấy mà ở nhà, nào nấy đều khen nó, Vân Nga khen nhiều nhất.
"Ôi giời! Tam Bảo nhà giỏi quá, còn thể để chữ cái xuống , đúng là đứa bé thông minh."
Thẩm lão gia gia cũng khen: "Ừ, Tam Bảo giỏi lắm, Thái gia gia thích lắm."
Thẩm Quốc Phú dù khen, nhưng nụ mặt lên tất cả.
Tần gia gia cũng thích Tam Bảo, đơn giản là trong nhà con trai, chỉ mỗi một bé gái , nên cưng như trứng mỏng.
Thẩm Thần Minh về nhà, thấy con ba quây quần , vẻ lạnh lùng mặt lập tức biến mất, đó là nụ ôn hòa.
Tam Bảo nhạy cảm nhất, thấy bố về, lập tức bút xuống, leo lên bố: "Bố! Sao bố giờ mới về, con nhớ bố lắm, nhớ lắm lắm."
Nhị Bảo cũng bỏ bài tập xuống, giơ tay từ phía trèo lên vai Thẩm Thần Minh: "Bố! Bố giải quyết xong một vụ án hả, kể cho tụi con ?"
Khi bọn trẻ lớn lên, nếu Thẩm Thần Minh vài ngày về, sẽ kể cho chúng xử lý vụ án gì, để chúng lý do tại lâu về nhà như , và bận những gì.
Đồng thời cũng để chúng , bất cứ lúc nào cũng tùy tiện nảy sinh ý đồ , nếu sẽ chú cảnh sát bắt.
Đại Bảo còn trẻ con như Nhị Bảo và Tam Bảo nữa, thấy bố về, bé chỉ liếc , chạy quấy rầy, tiếp tục cúi đầu bài.
Làm xong bài thì sách, những ấn phẩm dành cho thiếu nhi mà mua cho.
Ôm Nhị Bảo và Tam Bảo một lúc, Thẩm Thần Minh "gỡ" chúng khỏi : "Nhanh bài tập , lát nữa bố sẽ kiểm tra."
Hai đứa trẻ cũng ngoan ngoãn xuống, cúi đầu bài.
Thẩm Thần Minh thì đến chỗ Đại Bảo, nhấc bé lên, cân nhắc xem nặng nhẹ thế nào: "Thẩm Thiên Kỳ! Sao con lên cân chút nào? Nhẹ bẫng như ."
Đại Bảo mỉm : "Bố! Ở tuổi của con thì thể lên cân , mà cao lên, con cao hơn Nhị Bảo một chút ?"
Nhị Bảo phục: "Không , cao hơn tớ, chúng cao bằng mà."
Tam Bảo đang vật lộn với những chữ cái "" ngang, cái miệng nhỏ vẫn quên líu lo: "Không đúng, thấp hơn đại ca một chút xíu, hôm qua hai so mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-440-nhoc-con-tham-thien-du-dac-y.html.]
Tần Song Song Nhị Bảo: "Em gái con sai, Thẩm Thiên Vỹ! Con đối mặt với thực tế. Thấp hơn một chút thì ? Có liên quan gì chứ?"
Nhị Bảo ấm ức: "Mẹ! Khi sinh bọn con , cho đại ca tất cả những gì nhất ? Cao hơn con thì thôi , nhưng tại đại ca lúc nào bài tập cũng dễ dàng như ?
Bọn con còn cùng lớp, bài tập cô giáo giao cũng khác , chép bài của cũng ."
Thẩm Thần Minh nhẹ nhàng đập Nhị Bảo: "Nhìn xem con tài giỏi gì nào, đem chiều cao đủ và bài tập đổ cho con hả?
Cái gì gọi là cho hết những thứ đại ca? Ba đứa các con cùng lớn lên trong bụng mà."
Tam Bảo "khúc khích" , hả hê: "Nhị ca đáng thương quá, bài tập , đổ cũng xong."
Tần Song Song bên cạnh chỉ quyển vở của con gái: "Đừng chê nhị ca nữa, hãy những chữ cái của con ! Kéo những đứa đang dậy ."
Thẩm Thần Minh thò đầu , lập tức bật : "Bốp ha ha ha! Thẩm Thiên Du! Con đúng là thiên tài, thể để cho chữ cái la liệt vở bài tập. Con thế nào ? Cô giáo sự xuất sắc của con ?"
Lần đến lượt Nhị Bảo chế nhạo Tam Bảo: "Ha ha ha! Bảo tao tao, giờ đến lượt mày đáng thương chứ? Chữ cái còn thể xuống, xem mày thế nào."
"Hừ! Tao , chúng cũng đừng hòng ."
Tam Bảo vốn tính cách chịu thua, liền lấy cục tẩy và bắt đầu tẩy những chữ cái đang , đó vẹo đầu suy nghĩ, từng chữ một cho chúng lên.
Tần Song Song và Thẩm Thần Minh đều ở bên cổ vũ động viên, Tam Bảo đắc ý vô cùng, cái đuôi nhỏ vểnh lên cao.
"Chỉ cần em đủ nỗ lực, thì việc gì là ." Nhóc con Thẩm Thiên Du đắc ý, cái đuôi nhỏ vô hình đằng lưng vẫy còn nhanh hơn cả chú ch.ó con vui vẻ.
Vân Nga từ trong bếp , liếc , ngừng khen ngợi: "Tốt! Chữ cái của Tam Bảo nhà đúng, giỏi."
Vân Vũ
Thẩm Quốc Phú bước tới: "Cuối cùng cũng để chúng nữa, lắm! Tam Bảo đúng, thể để chúng lười biếng, để chúng thẳng như cây cột cờ ."
Thẩm lão gia gia nheo mắt , thực chẳng gì, nhưng , ngăn cản ông khen ngợi Tam Bảo.
"Ừ! Viết , cứ chăm chỉ như , chúng cái việc vô ích ."
Tần gia gia cũng rõ: "Nếu Tam Bảo chuyên tâm gì, chắc chắn sẽ ."
Thẩm Thần Minh cảm thấy trong nhà đều quá đà, ai nấy đều khen bọn trẻ ?
Anh áp sát tai Tần Song Song: "Em ơi! Cứ luôn khen con như ? Không lẽ hỏng Tam Bảo chứ?"
"Không ." Tần Song Song nhỏ giọng trả lời, "Con còn nhỏ, cần khen ngợi, để xây dựng sự tự tin cho cháu, những đứa trẻ ngoan đều khen mà thành.
Đợi khi rèn thói quen học tập , thì sẽ cần lúc nào cũng khen nữa. Anh yên tâm! Em ngày ngày ở nhà trông coi chúng, sẽ hỏng ."
"Khổ cho em ."
Thẩm Thần Minh Tần Song Song, cảm thấy chút áy náy với cô, ba đứa con đều ném hết cho một cô, còn thì suốt ngày chỉ bận bịu với chút công việc ở cơ quan.
Đành thôi, ai bảo nghề chứ? Khi những vụ án lớn, trọng án, mặt, hỗ trợ điều tra phá án, họp hành báo cáo tổng kết.
Bước nào cũng theo sát, trong đơn vị , nhiều quan tâm đến con cái trong nhà.
Làm nghề của bọn , quả thực khiến một nửa trong gia đình gánh chịu quá nhiều áp lực.