Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 422: Vô lương tâm, lại dám quên mất anh

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:16:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà nội Tần ngước mắt liếc , khen ngợi: "Ừm! Đẹp lắm!"

Ông nội Thẩm các nàng: "Rất , ngoài, ai dám các cháu là nông thôn nữa."

Phản ứng của họ đều chẳng là gì, cái c.h.ế.t là khi bốn đàn ông trở về, ai nấy đều vợ mà sửng sốt.

Tần Lương dù cũng từng ngoài thấy thế giới rộng lớn, nên bình tĩnh hơn một chút, kinh ngạc như ba .

Tần Mộc cũng , liếc Tề Tuệ Tuệ vài cái, : "Mặc như là đúng , cứ mặc như , ."

Tần Phong và Tần Lĩnh c.h.ế.t lặng, cằm suýt rơi xuống đất. Sự đổi của Trương Thục Phương và Trần Hiểu Vũ quá lớn, khiến họ suýt nữa kịp phản ứng.

Đặc biệt là Tần Phong, xoay quanh Trương Thục Phương ngừng, miệng ngớt kêu: "Trời ơi! Trời ơi! Hóa khi chỉnh trang , em thế ."

Tần Lĩnh chằm chằm Trần Hiểu Vũ: "Anh ngay là em mà, trang điểm thế , như thể bôi một lớp vàng lên mặt . Hiểu Vũ! Sau cứ theo đây mà , cố gắng kiếm tiền, em chăm chút cho bản ."

Tần Song Song lập tức trêu chọc: "Anh hai! Có kiếm tiền nuôi gia đình, chị hai dựa dẫm nhan sắc ?"

" đúng đúng, ý đó." Tần Lĩnh chút ngại ngùng, "Em gái! Em tổng kết đúng, cố gắng kiếm tiền, chị hai em cứ việc xinh ."

Câu dứt, liền dẫn đến tiếng vang khắp nơi.

Vân Vũ

Bọn trẻ nhận quần áo và giày mới, là do cô Tần mua, đứa nào cũng chạy đến cảm ơn. Ngay cả ba nhóc tỳ cũng lẽo đẽo theo , bắt chước học theo.

Đặc biệt là nhóc thứ hai, các gọi cô, nó cũng gọi cô.

Khiến nhóc thứ ba cuống quýt hét lớn bên cạnh: "Không cô, là , , , đồ ngốc!"

Nhóc thứ hai thèm để ý, gọi xong liền chạy biến, lẽo đẽo theo các nghịch ngợm.

Nhóc cả ôm quần áo mới, giày mới, một lượt, dựa chân , ngẩng đầu lên: "Con cảm ơn !"

Trương Thục Phương thích nhất sự trầm của nhóc cả, liền bế nó lên, hôn lên má nó: "Ái chà! Nhóc cả thể đáng yêu thế ! Người nhỏ xíu mà quá định , bác cả thích cháu lắm đó!"

Nhóc thứ ba thèm thuồng, chạy đến, kéo áo Trương Thục Phương: "Thích nhóc ba, nhóc ba ngoan!"

Vương Đông Hương bế nhóc thứ ba lên: "Thích, thích, các bác đều thích. Nào! Nhóc ba! Cho bác thơm một cái nào."

Nhóc thứ ba vui mừng khôn xiết, "khúc khích" ngẩng mặt lên cho hôn.

Lý Uyên cầm quần áo Tần Song Song mua, trong lòng vui, nhưng miệng : "Mẹ quần áo , đồ con mua năm ngoái vẫn còn mới tinh tươm.

Mẹ con hiếu, nhưng con cũng gánh nặng riêng, nuôi ba đứa con, chỗ nào cũng cần tiêu tiền. Hơn nữa con còn trả lương cho , nếu mua quần áo, sẽ lấy tiền lương của mua."

Tần Song Song chịu: "Mẹ! Mẹ sinh con nuôi con một đời, lẽ nào đáng mặc vài bộ quần áo? Hôm nay quần áo của các chị dâu và các cháu, tất cả đều là con mua.

Kiếm tiền là để tiêu, tiêu hết kiếm. Con là con gái của , mua gì cho cũng là nên. Mẹ! Không thì con, càng ngày hôm nay của con.

Con cũng chỉ mua cho mỗi , của bố và hai ông, cùng bố chồng con cũng đều mua."

"Cái gì? Mua nhiều thế ? Vậy tốn bao nhiêu tiền?" Lý Uyên hài lòng con gái, "Thần Minh ? Con tiêu xài hoang phí như , mua nhiều thứ cho nhà thế, bàn với nó ."

"Nó , con đều với nó ."

Tần Song Song dối , cô với Thẩm Thần Minh, những với , hôm nay còn quên mua quần áo cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-422-vo-luong-tam-lai-dam-quen-mat-anh.html.]

Tiêu , về nhà chắc chắn sẽ trách mắng.

Nhìn vẻ mặt hốt hoảng của con gái, Lý Uyên ngay là nó bàn với con rể, liền giơ tay trỏ trán Tần Song Song.

"Con đó! Mật gan quá lớn. Giữa vợ chồng, nhất việc gì cũng nên bàn bạc với . Con mua nhiều thứ cho nhà như với nó một tiếng, sẽ khiến nó cảm thấy quan trọng.

Nói với nó, sẽ cho thấy trong lòng con nó, như nữa, bất kể gì, tiên đều một tiếng, đây là sự tôn trọng dành cho nó."

Biết , Tần Song Song cũng dám cãi , nghiêm túc gật đầu: "Con , nhất định sẽ bàn với nó."

Hai ngàn tệ tuy tiêu hết, nhưng cũng tiêu gần hơn một ngàn tệ. Cô là đời , hai ngàn tệ trong mắt cô nhiều, nhưng lúc , vẫn là nhiều.

Tiền lương một tháng của cô chỉ hơn năm trăm, hai ngàn tệ là tiền lương của bốn tháng.

Ngay cả khi chỉ tiêu hơn một ngàn, đó cũng là tổng tiền lương hai tháng ăn uống của cô. Người bình thường thực sự nỡ tiêu cho nhà như , xét cho cùng ở nhà còn ba đứa con đang chờ ăn.

, Thẩm Thần Minh sẽ để ý cô tiêu cho nhà bao nhiêu, mà chỉ quan tâm xem cô tiêu cho .

Ông nội Tần và ông nội Thẩm nhận quần áo, hai mỉm .

Nhấc quần áo lên xem xét, ông nội Thẩm đùa Tần Song Song: "Ông cháu chưng diện ngày càng oai phong, mỗi mặc bộ quần áo gì ngoài, mấy ông già trong sân đều đua mua theo."

" đó, quần áo mới mặc Tết, mấy hỏi mua ở , thực sự ." Ông nội Tần lắc lắc bộ quần áo mới trong tay, "Bộ mà mặc ngoài, chắc chắn cũng hỏi theo."

"Không , quần áo mua, cần ." Ông nội Thẩm trân trọng sờ sờ bộ quần áo mới, "Cứ là Song Song mua, ai mua thì hỏi nó."

Ông nội Tần khoát tay: "Không , hồi Tết , họ đều chịu hỏi, sợ là ngại. Rốt cuộc già , còn học theo thanh niên thích so bì, thích mua quần áo, sợ chê ."

Tần Giang cũng nhận quần áo mới, một lượt, gì, đưa cho Lý Uyên cất giữ.

Bốn em nhà họ Tần từ miệng vợ đều quần áo hôm nay là do em gái bỏ tiền mua, trong lòng ai nấy đều vị.

Suốt ngày chỉ chúi đầu việc buôn bán, nghĩ đến việc mua gì đó cho em gái.

Đợi khi việc kinh doanh định, tiền dư, mua thứ gì đó em gái cần.

Thẩm Thần Minh trở về, thấy trong sân ai nấy tay đều cầm quần áo mới, ngay cả ba nhóc tỳ cũng , liền là vợ dẫn mua.

Vợ chắc chắn cũng mua cho , mua loại quần áo gì cho , trong lòng mong đợi.

Về đến nhà, Tần Song Song đem quần áo mua cho bố chồng đưa đến tay họ, nhưng của Thẩm Thần Minh, ngạc nhiên.

Bước phòng liền hỏi: "Vợ! Của ?"

Tần Song Song ngượng ngùng: "Không mua."

"Cái gì? Cả nhà đều mua, tại mua cho ? Em thiếu tiền mua quần áo cho ?"

"Không , thiếu tiền, tiền em mang theo còn tiêu hết." Tần Song Song vội vàng giải thích, "Là do mua quá nhiều, quên mất , của em cũng mua. Ngày mai em nữa, cả hai cùng mua."

"Vô lương tâm, dám quên mất , thấy em đáng trừng phạt." Vừa , bế cô lên, ném lên giường, hung hăng đè xuống, "Hôm nay nhất định dạy cho em một bài học, nếu em ai mới là quan trọng nhất với em."

 

Loading...