Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 396: Thăm Dò Ý Tứ Trước

Cập nhật lúc: 2025-12-12 16:31:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Mộc chắp tay, ngừng cúi cung kính hướng về phía Thẩm lão gia gia, khấu tạ cảm ơn.

"Người thường trong triều thì dễ quan, đây cháu từng cảm thấy câu ý nghĩa gì với . Giờ thì cháu , chúng nhà ở Kinh Đô, việc gì cũng thấy nhẹ nhàng, thuận lợi hơn nhiều.

Vân Vũ

Nếu để cháu tự tìm nhà, chắc nửa năm cũng chắc tìm . Có ông nội ở đây, cháu chẳng cần đến nửa ngày, đến tin tức ."

Người trẻ tuổi chuyện như , Thẩm lão gia gia cảm thấy vui vẻ, vỗ vai ha hả.

"Ha ha ha! Lão Tứ! Miệng lưỡi cháu khéo quá, ăn lanh lợi, ông thấy lòng vui."

Người già , thích những lời xu nịnh, Tần Song Song thấy tứ ca cách khác vui lòng như , cũng theo.

Tần Giang ngờ việc mua nhà nhanh chóng kết quả như , cũng cảm kích sự giúp đỡ của Thẩm lão gia gia.

"Thật sự quá cảm ơn ông nội thông gia, nếu thể mua , sang năm lão đại, lão nhị sẽ thể đến sớm hơn."

Tần gia gia hài lòng với lời của con trai: "Nhìn cái gì , tiền thì mua ? Lão Trương nếu thật sự bán gấp, chúng thật lòng mua, chắc chắn thể thương lượng. Chỉ sợ tiền của chúng đủ, cũng thể để chúng nợ ."

Thẩm lão gia gia: "Căn nhà đó mua lúc là tám vạn rưỡi, lúc đó , ông còn nhớ. Thời gian trôi qua lâu như , thế nào cũng trả thêm cho một ít.

Khoảng mười vạn, nếu thương lượng cũng thể. Cứ bình tĩnh, ngày mai tìm thăm dò ý tứ , thì nghĩ cách khác. Chỉ cần tiền, nhà cửa chỗ nào chẳng ."

"Ông nội ." Tần Song Song tán thành ý kiến của Thẩm lão gia gia, "Trong tay chúng tiền, mua mua cũng chỉ do chúng quyết định. Giá cả ép xuống thì tạm hoãn , thật thì thuê nhà của con ở."

Tần Mộc , trong lòng cảm động, em gái lúc nào cũng giúp đỡ gia đình, là thuê, nhưng đến lúc đưa tiền thuê nó tuyệt đối sẽ nhận.

Hắn hiểu rõ em gái nhất, chỉ một lòng mong các trai cuộc sống thể khá hơn.

Đừng , Tần Song Song đúng là nghĩ như , trong tay cô mấy căn nhà, lúc nào cũng bỏ . Cho khác thuê với mấy đồng tiền lẻ thèm, chi bằng để nhà đến ở.

Đợi khi các trai mua nhà dọn cũng muộn.

"Ái! Sao nghĩ tới chuyện ?" Thẩm lão gia gia vỗ đùi một cái, "Ha ha ha! Vẫn là Song Song, đầu óc của , bỏ quên nhà của chúng .

, nhà của lão Trương chúng cứ thương lượng , thì ở nhà của chúng , thuê thuê cũng thành vấn đề. Ngày mai thương lượng giá cả, chúng cứ ép giá, lão Trương đang gấp bán, chúng cũng để lỗ, cứ theo giá gốc mà mua."

Tần gia gia bỗng cảm thấy Thẩm lão gia gia chút đàng hoàng, lo lắng hỏi: "Làm ? Hắn sẽ đồng ý chứ?"

Tần Mộc vỗ vỗ tay Tần gia gia: "Sẽ , nếu thật sự gấp bán, đồng ý cũng còn cách nào. Dạo mua nổi nhà nhiều, thật sự ý định mua càng ít."

"Ái! Lão Tứ đúng." Thẩm lão gia gia đồng hồ treo tường, hỏi ý kiến Tần Mộc, "Hay là, bây giờ chúng tìm một chuyến? Cháu tàu lâu như , chịu nổi ?"

"Thật ạ? Bây giờ ư?" Tần Mộc hào hứng, "Ông nội! Cháu , tinh thần đang phấn chấn lắm."

"Vậy !" Thẩm lão gia gia dậy, gọi Tần gia gia, "Lão Tần! Chúng dẫn lão Tứ một chuyến, thăm dò ý tứ ."

Tần Song Song kinh ngạc: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-396-tham-do-y-tu-truoc.html.]

Không chứ, hai ông nội! Tốc độ của các ông nhanh quá ?

Lý Uyên cũng dậy theo, Thẩm lão gia gia, con trai, mặt nở nụ .

Tần Giang cũng , nhưng Thẩm lão gia gia gọi, cũng ngại cố theo, chỉ đưa mắt theo ba họ rời .

"Song Song! Mẹ cảm thấy như đang mơ ? Nhà chúng thật sự mua nhà ở Kinh Đô ?" Lý Uyên cảm thấy chút chân thực, "Anh Tư của con thật sự mang tiền đến ?"

"Thật mà." Tần Song Song trả lời nghiêm túc, "Mẹ! Anh Tư đầu óc kinh doanh lắm, kiếm ít tiền, cũng chịu ít ức."

Tần Giang xuống , thở dài: "Chúng nông thôn, ngoài tranh giành ăn với , chịu ức là chuyện đương nhiên.

Có một đến cửa hàng phụ giúp, lũ du côn c.h.ế.t tiệt đến, mở miệng đòi hai trăm. Miệng thì là mượn, nhưng trong lòng rõ, mượn sẽ trả .

Còn một thậm chí còn quá đáng hơn, bọn đến một quán ăn, một ăn hết hơn tám chục. Không tiền trả, gọi điện đến cửa hàng, bảo Tư của con đến thanh toán.

Anh Cả của con bảo đừng , loại tiền nên do chúng trả, nhưng Tư của con vẫn . Anh Cả tức giận, về nhà kể chuyện cho .

Hỏi mới , những đó là bọn du côn cả dãy phố đó, đưa tiền là chúng đến phá rối."

Lý Uyên kinh ngạc: "Làm chuyện như ? Công an trong thành phố chúng quản ? Làm gì chuyện bắt trả tiền vô cớ?"

Tần Song Song ôm vai : "Quản? Ai quản? Đánh , gây rối, nhiều lắm bắt nhốt mười lăm ngày, tù vẫn tiếp tục quấy rối chúng .

Chúng mở cửa hàng ăn, khách hàng thường xuyên đe dọa, ai dám đến cửa hàng mua đồ? Anh Tư chọn đến Kinh Đô, chính là vì ở nhà chịu cái khí ngột ngạt đó của bọn chúng.

Muốn chuyển nhượng một cửa hàng cũng bọn chúng đồng ý , thì chuyển nhượng . Anh Cả tính tình thẳng thắn, mánh khóe trong đó."

Tần Giang gật đầu: “Ừ! Lão Tư đúng là lanh lợi, theo cách của nó là ‘phá tài miễn tai’ — bỏ chút tiền nhỏ để giữ yên cho cả nhà.

Cách nhà chúng xa một cửa hàng bán buôn rượu t.h.u.ố.c lá của Chiết Giang, cũng bọn để mắt. Ông chủ đó năm em đều ở con phố đó, đều ăn buôn bán.

Ban đầu trả tiền, liền cứng rắn với bọn . Chưa đầy mấy tháng, cửa hàng của bốc cháy, bộ hàng hóa cháy sạch. Báo công an, đến giờ vẫn bắt . Cuối cùng còn cách nào, đành ngoan ngoãn nộp tiền."

Lý Uyên vẫn còn sợ hãi: "Bọn đó đáng ghét quá, thể tàn nhẫn đến ? Vẫn là đến Kinh Đô hơn, nơi ít nhất nhiều du côn như ."

"Sao mà , cũng chứ, chỉ là bọn chúng tay với dân thường chúng thôi." Tần Song Song giải thích cho Lý Uyên, "Bọn du côn ở đây cao cấp hơn, dễ dàng lộ chân tướng.

Cũng để khác phận của chúng, bọn chúng coi thường những tiểu thương buôn bán nhỏ lẻ, bọn chúng nhắm những đại thương ăn lớn."

"Vậy vẫn là tiểu thương hơn, nhắm ." Lý Uyên thật sự chút sợ , "Nhà chúng mua nhà thì hết tiền, chút buôn bán nhỏ nuôi sống gia đình là , cầu đại phú đại quý."

"Con cũng nghĩ . Nhà chúng con cái đông, đông, thể bám rễ lập nghiệp ở Kinh Đô . Tiền bạc loại nhiều quá cũng vô dụng, chúng cái nồi to như , nấu cái đầu to như thế."

"Phụt!" Tần Song Song bật vì lời của bố, trêu , "Bố! Chuyện bố tính, xem Tư. Anh chí hướng lớn lao đó, thì dù cái đầu to đến , cũng cách kiếm cái nồi to tương xứng."

 

Loading...