Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 363: Tranh thủ tìm thấy hắn càng sớm càng tốt
Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:20:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam Bảo ăn vạ: "Không , , ngọ khí! Ngọ khí!"
Lý Uyên đặt bát xuống, cầm đũa gắp lên một chút ớt khô màu đỏ, với Tam Bảo: "Không là cho con ăn, mà là trong đó bỏ ớt, cay. Tam Bảo vẫn còn là em bé, thể ăn ớt . Ba là lớn, bánh chưng ba ăn ớt."
Nhị Bảo lắc đầu, lắc nhanh: "Không ngọ, ngọ, nà, nà."
Đại Bảo ở bên cạnh sửa : "Không nà, là cay!"
Tần Song Song từ lầu xuống cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng ba đứa trẻ cùng sinh một lúc, nhưng Đại Bảo ăn rõ ràng hơn hẳn Nhị Bảo và Tam Bảo.
Bây giờ cháu câu dài , nhiều nhất là ba đến năm chữ, nhưng vô cùng rõ ràng.
Lý Uyên bồng Tam Bảo sang, Thẩm Thần Minh đỡ lấy bát, xuống ăn, thời gian còn sớm nữa, ăn xong nhanh chóng .
Tam Bảo vẫn còn thèm, ăn, cái miệng nhỏ cử động theo, tay cứ chỉ về phía bát của : "Bảo ngọ! Bảo ngọ! Bảo ngọ!"
Thẩm Thần Minh gắp lên một cái bánh chưng, để miệng thổi nguội, đưa đến miệng Tam Bảo: "Ăn ! Cay thì trách ba."
Tam Bảo há miệng đón lấy, miệng hai giây, "oa" một tiếng cay , chiếc bánh chưng trong miệng cũng nhổ rơi xuống đất.
Tần Song Song vội vàng lấy nước lạnh cho cháu: "Lại đây, đây! Uống chút nước, bà với cháu đó là đồ ba ăn, ớt. Cháu cứ đòi ăn, cay chứ? Trưa để ngoại nấu cho cháu phần ớt, sáng nay cứ ăn cháo với cá khô và chà bông."
Cá khô và chà bông đều là do Tần Song Song tự tay , mua ở ngoài yên tâm.
Ba đứa bé thích ăn.
Thẩm Thần Minh ăn xong bánh chưng, lượt hôn từng đứa, lái xe .
Hôm nay khắp nơi tìm kiếm manh mối, tranh thủ tìm thấy tên sát nhân càng sớm càng , tuyệt đối thể để gây án khi hội nghị diễn .
Tam Bảo ứa nước mắt vẫy tay tạm biệt ba.
Vân Nga xót ruột lắm, cũng nỡ gì, bồng cháu sang dỗ dành. Đừng thấy nhà cửa sáng sớm như chợ vỡ, kỳ thực thở cuộc sống.
Tần Song Song cảnh tượng , trong lòng ấm áp.
Vân Vũ
Đến cổng trường, cô thấy Triệu Minh Châu và Viên Văn Yến, hai con đang đó, như đang chuyện gì.
Tiết thứ ba buổi sáng cô lớp, buổi trưa sẽ ăn cơm ở căng tin trường mới về, nếu bài kiểm tra gì đó thì sẽ chấm bài, thì cũng sẽ soạn giáo án hoặc gì đó.
Bọn trẻ lớn hơn, ở nhà ba trông nom, cô cũng yên tâm dành nhiều thời gian hơn cho công việc.
"Cô Triệu! Tiểu Viên! Hai đang gì thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-363-tranh-thu-tim-thay-han-cang-som-cang-tot.html.]
Hai con thấy cô, đều tươi.
"Song Song! Em đến lớp !"
"Cô Tần! Mẹ cháu đang kể cho cháu quá trình năm xưa cháu lạc."
Biết mẫu sức khỏe , Viên Văn Yến đặc biệt xin nghỉ phép để ở bên bà vài ngày, con nhỏ cũng mang theo, đang ngủ ở nhà, dẫn theo.
"Song Song! thật cảm ơn em! Còn cảm ơn chồng em nữa, đúng là một cảnh sát ." Triệu Minh Châu cùng Tần Song Song trong trường, "Tìm lúc nào đó đến nhà dùng bữa nhé, ngày mai ?"
"Không cần , chồng em cả ngày biến mất dấu vết, em gặp mặt một cái còn dễ dàng." Tần Song Song từ chối lời mời của Triệu Minh Châu, "Cô Triệu! Hắn cố tình tìm giúp cô , chỉ là tình cờ thấy đặc điểm của tiểu Viên đồng chí thôi. Người vốn thói quen nghề nghiệp như , gặp một lạ, sẽ quan sát kỹ đặc điểm hình mạo của . Nói trắng là trùng hợp thôi, cô đừng bận tâm. Chúng đều là đồng nghiệp cùng trường, cô là tiền bối, việc giúp đỡ là nên ? Cần gì cho phiền phức như ? Ăn cơm lúc nào mà chẳng ăn ? Sau gặp cơ hội ăn cũng muộn. Tiểu Viên mới về, cô nên ở bên cháu nhiều hơn, cháu cũng nên ở bên cô!"
Cả Viên Văn Yến và Triệu Minh Châu đều cảm thấy Tần Song Song thật chuyện, nếu Thẩm Thần Minh, hai con họ gặp mặt nhanh như căn bản là thể. Đến miệng cô, chuyện dường như đơn giản như ăn cơm uống nước.
Triệu Minh Châu định gì đó, Viên Văn Yến ngăn : "Mẹ! Lời cô Tần cũng , chúng vội, những ngày còn dài mà?"
" đó." Tần Song Song liếc Viên Văn Yến, chúc mừng Triệu Minh Châu, "San T.ử nhà cô khó khăn lắm mới trở về, nhất định chiêu đãi thật . Em đây, còn vội đến văn phòng sắp xếp một chút, chuẩn lên lớp cho học sinh."
"Được ! Em !"
"Ừ! Vậy em , từ từ bước từng bước một thôi."
Hôm nay sắc mặt Triệu Minh Châu khá hơn nhiều, gặp chuyện vui tinh thần phấn chấn là câu suông, mà là thật. Bà cảm thấy cơn đau tức n.g.ự.c cũng giảm bớt nhiều, đặc biệt là lúc thấy cháu ngoại, cảm giác thể nặng nề như nhẹ bẫng .
Cháu ngoại hơn bốn tuổi, đầu voi đuôi chuột, đáng yêu. Cũng nhút nhát, gặp , bảo gọi bà ngoại là gọi bà ngoại, bảo gọi mợ là gọi mợ. Gọi xong còn chăm chú họ, đó với : "Mẹ! Con quen bà ngoại và mợ , con nhớ khuôn mặt của họ ."
Bà thấy mà mừng quýnh lên, ôm cháu ngoại đến nỗi nước mắt lăn dài. Nếu lão Ngô nhà bà còn sống, chắc chắn cũng sẽ vui mừng như bà . Hôm nay thời tiết , hai con bàn bạc, chiều nay sẽ đến mộ phần của lão Ngô, với ông một tiếng, con cháu trở về .
Chuyện Phàn Mặc Hồi xúi giục Đỗ Trân Trân khó Tần Song Song bà , trưởng khoa tiếng Đức gọi điện cho bà. Nói thật lòng, bà khinh thường Phàn Mặc Hồng. Bà hiểu tâm tư trở thành giáo viên thực tập tiếng Đức, vấn đề là năng lực của đủ, trợ giảng cũng chỉ miễn cưỡng đạt yêu cầu. Người như bà thể tùy tiện tiến cử? Đó là sự bất kính với nhà trường và sự nghiệp giáo dục.
Làm thầy, một là thực lực, năng lực truyền thụ kiến thức cho học sinh. Thứ hai là nhân phẩm, nhân phẩm đạt tiêu chuẩn, lưu trong đội ngũ giáo d.ụ.c cũng chỉ là sâu hại. Lúc đó bà phát biểu ý kiến với trưởng khoa Đức, bất kể ông , bà hết những gì cần .
Đại học Kinh Đô là ngôi trường danh tiếng trăm năm, trong đội ngũ giáo sư nên sâu hại.
"Mẹ! Cô Tần Song Song thể kết giao, sáng sủa rõ ràng."
"Đương nhiên , chồng cô đây là quân nhân, cô là quân nhân." Triệu Minh Châu nắm tay con gái, thiết vô cùng, "Người xuất từ quân đội, con nghĩ xem chính trực bao. Cô tinh thông nhiều ngoại ngữ, đừng thấy là xuất nông thôn, chương trình đại học đều tự học xong hết . San Tử! Sau hòa thuận với cô , hại . Song Song là nhiệt tình lương thiện, gì hiểu đến hỏi cô , đều sẽ cho con ý kiến."
"Thật ?" Trong đáy mắt Viên Văn Yến thoáng qua một tia chắc chắn, đó cảm thấy đa nghi, tự giễu một tiếng, "Nếu cô biện pháp, con gặp chuyện gì sẽ nhiều trò chuyện với cô hơn."
Triệu Minh Châu nghi ngờ gì, khuyến khích con gái: "Con với cô là đúng , chuyện của con chính là do vô tình buột miệng một câu, cô liền giúp thành . Chỉ cần trong khả năng, cô nhất định sẽ sẵn lòng giúp đỡ khác."