Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 338: Em hại một mình anh thôi, đừng đi hại cô giáo Tần
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:44
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không cần.” Dương Thụy cự tuyệt, trừng mắt Đỗ Trân Trân, kéo Tần Song Song đằng lưng , “Em hại một thôi, đừng hại cô giáo Tần.”
Nghe , Tần Song Song cảm động lời của Dương Thụy. Đứa trẻ nhà ở nông thôn, tính tình chất phác, luôn coi trọng cô.
Rõ Đỗ Trân Trân ý , nhưng vẫn che chở cho cô.
“Hại?” Nghe sự khác lạ trong giọng điệu của Dương Thụy, Tần Song Song Đỗ Trân Trân mắt, mỉm hỏi, “Đỗ Trân Trân! Em hại Dương Thụy như thế nào? Em gì ? Tại bài xích em đến ?”
“Không , em hại .”
Đỗ Trân Trân ngượng ngùng, khuôn mặt đen sạm, từng nốt mụn đều lấp lánh dầu, khiến buồn nôn. Trong mắt lóe lên vẻ gian xảo, lộ rõ sự hốt hoảng.
“Em chỉ là thấy hiền lành, dễ bắt nạt, nên thích bắt nạt thôi.”
Dương Thụy câu của cô chọc tức đến mức mặt đỏ gay: “ hiền lành, chỉ là chấp nhặt với cô. Và cô đừng hòng thông qua mà dính lấy cô giáo Tần.
từ mấy tiểu tỷ bên cô , cô tiếp cận , chính là quen cô giáo Tần.”
Tần Song Song bất ngờ, khó tin hỏi Đỗ Trân Trân: “Tại em quen chị?”
Đỗ Trân Trân liếc Dương Thụy một cái, phủ nhận lời : “Không , , em nhất định quen cô, chỉ là cô quen Dương Thụy, em và Dương Thụy là bạn học, chẳng chúng quen ?”
Lý do thực sự gượng ép, căn bản thể thông .
Dương Thụy lạnh nhạt khẽ: “Đừng tự biến thành chính nghĩa như , cô quen cô giáo Tần, chẳng là hy vọng cô thể giúp cô với cô giáo Triệu Minh Châu, giúp cô dọn nhà cô giáo Triệu ?”
“Cái gì?” Đỗ Trân Trân sửng sốt chằm chằm Dương Thụy, sắc mặt khó coi, bí mật giấu kín bấy lâu khác đột nhiên lật tẩy, cô cảm thấy hổ, “Anh ai thế?”
“Chuyện liên quan đến cô.” Dương Thụy kẻ ngốc, thể tiết lộ nguồn tin của , “Đỗ Trân Trân! Cô đến nhà cô giáo Triệu Minh Châu ở, đó là chuyện của cô, cô đừng kéo cô giáo Tần .
Cô giáo Tần sẽ giúp cô với cô giáo Triệu yêu cầu vô lý như , cô lôi kéo để quen cô giáo Tần thì nào, chuyện của cô ai thể giúp .”
Đáy tẩy lật, Đỗ Trân Trân giận dữ chằm chằm Dương Thụy: “Dương Thụy, hóa cái gì cũng .”
Biểu cảm của Tần Song Song bình tĩnh, ánh mắt cô dừng khuôn mặt Đỗ Trân Trân, hiểu cô gái gì. Cô dựa cái gì mà cho rằng một khi quen cô, cô sẽ đến nhà cô giáo Triệu Minh Châu mấy lời tự cho là đúng đắn của cô ?
Vân Vũ
Dựa cái mặt to của cô ?
Mặt dù đủ to, cũng đủ để cô vì cô mà tranh thủ gì với cô giáo Triệu.
Cô kẻ ngốc, khác dụ dỗ vài câu là chạy lo chuyện bao đồng.
Hơn nữa, Đỗ Trân Trân là ai của cô giáo Triệu? Cô đến nhà cô giáo Triệu ở, tự ?
Nếu ngay cả bản cô còn tác dụng, thì dựa mà cho rằng một ngoài như cô sẽ tác dụng? Xem đầu óc cô vấn đề, vấn đề lớn.
“Chuyện của cô đương nhiên , từ ngày cô bắt nạt , thấy .” Trên mặt Dương Thụy một chút biểu cảm, khách quan , “Chúng cùng lớp ít ngày , tìm hiểu chút gì đó cũng khó lắm.
Cô là cháu gái của chồng mất của cô giáo Triệu, đây các cô từng qua , cho dù cô mất, nhà các cô cũng ai đến thăm một , sai chứ!”
Đỗ Trân Trân tức giận đến mức hét lên với Dương Thụy: “Anh hiểu cái gì? Là chúng thăm ? Là lúc đó đày, chúng còn ông đày đến .”
Tần Song Song: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-338-em-hai-mot-minh-anh-thoi-dung-di-hai-co-giao-tan.html.]
Tìm cớ cũng kiểu , nếu thực sự quan tâm, thì dù đày đến cũng thể tìm thấy. Bị đày c.h.ế.t, thể liên lạc.
Dương Thụy lạnh: “Thật lòng đối đãi với một , dù họ cũng sẽ tìm cách dò hỏi tin tức. thấy nhà cô căn bản là qua với cô, nên mới đến lúc mất cũng .
Đến trường, gặp cô giáo Triệu Minh Châu, lân la thiết. Sợ thèm để ý đến cô, nên tìm một ở giữa giúp.
Cô giáo Tần là cô giáo Triệu thích nhất, nên cô thông qua để đạt mục đích của cô. Đỗ Trân Trân! Cô bắt nạt thể, nhưng hại cô giáo của .
Chuyện của cô liên quan gì đến cô giáo Tần? Cô nghĩa vụ gì vì việc của cô mà chạy đông chạy tây?”
Tần Song Song thấy trong lòng vô cùng cảm động, đứa trẻ Dương Thụy thật là trong sáng, để cho Đỗ Trân Trân gây phiền phức cho cô, còn điều tra rõ ngọn ngành lai lịch của cô .
Vị Đỗ Trân Trân hóa là cháu gọi bằng của chồng cô giáo Triệu, đến nhà cô giáo Triệu ở, dám, nên mới tính toán đến đầu cô.
Không dám trực tiếp tìm cô, nên thiết với Dương Thụy, ép đến tìm cô chuyện .
Thật là thú vị.
Chiến thuật vòng vo của Đỗ Trân Trân còn khá kín đáo, nếu Dương Thụy điều tra, cô còn chuyện nữa. Ước chừng cô giáo Triệu Minh Châu cũng chứ?
Nếu cô , Đỗ Trân Trân tính toán đến đầu cô .
Sự tình thẳng , Đỗ Trân Trân diễn nửa vời nữa, lập tức Tần Song Song đầy mong đợi.
“Cô giáo Tần! Em cô là một giáo viên , luôn sẵn lòng giúp đỡ khác, cô giúp em với! Giúp em với dì em là cô giáo Triệu Minh Châu một tiếng, em em chăm sóc bà .”
“Chuyện tiện , là ngoài, tiện nhúng tay chuyện gia đình của cô giáo Triệu.” Tần Song Song một lời cự tuyệt.
Vốn dĩ, cô và cô giáo Triệu Minh Châu quen , dựa để với cô những chuyện ?
Đỗ Trân Trân chăm sóc cô , thì cứ tự , kéo cô giữa tính ?
Trông cô giống như một kẻ ngu ngốc đầu óc? Bị khác vài lời dụ dỗ mà mất phương hướng?
Bạn học Đỗ Trân Trân thật dám , , mà nghĩ thì thật đấy.
“Sẽ khó , cô giáo Triệu thích cô nhất, chắc cũng lời cô nhất, chỉ cần cô giúp em vài câu, cô nhất định sẽ .” Đỗ Trân Trân ngừng cầu xin, thậm chí còn cúi vái lạy Tần Song Song, “Cô giáo Tần! Làm ơn giúp em với!”
Dương Thụy kéo Tần Song Song , giọng điệu : “Giúp gì? Việc của cô cô tự lo, cầu xin cô giáo Tần tác dụng gì? Cô dọn nhà cô giáo Triệu, hưởng đãi ngộ con cái giáo viên thì cứ tự nỗ lực.”
Tần Song Song: “...”
Cái gì? Đỗ Trân Trân tính toán chuyện ? Dọn nhà cô giáo Triệu? Làm thể?
Nhà cô cháu trai nhà ngoại và vợ cháu ở , thêm một Đỗ Trân Trân nữa chẳng sẽ thêm nhiều phiền phức và mâu thuẫn ?
“Dương Thụy! Không vu khống vô cớ.” Tâm tư vạch trần thương tiếc, Đỗ Trân Trân tức giận đến mức mất khôn, “ hề nghĩ như , chỉ chăm sóc dì . Bà đáng thương, con cái, như một con gái chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho bà.”
“Xì! Nói còn hơn hát.” Dương Thụy lạnh, “Thật sự nghĩ , nhanh chóng ? Chẳng là sợ việc mà lấy thứ ? Tâm tư nhỏ nhen của cô sắp lên mặt , tưởng ai ?”