Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 332: Con bé! Anh đi lâu như vậy, có nhớ anh không

Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có chuyện gì thì về phòng , cũng khác mấy lúc .

Bọn họ trở về Kinh Đô , nếu gì bất ngờ, cả đời đều sẽ ở bên .

Những ngày tháng như chính là thứ cô thích, bình bình thường thường, phổ phổ thông thông, yên mà sống.

Thẩm Thần Minh về, Lý Uyên quyết định xào thêm hai món, con gái phụ bếp cũng , như nhanh hơn một chút.

Trong nhà dùng bếp gas, nấu cơm bằng nồi cơm điện, vô cùng tiện lợi. Thức ăn trong tủ lạnh hầu hết đều do Vân Nga mua về, bà chỉ mua thêm đậu phụ, rau xanh, tỏi tây, hành lá các thứ.

Tiền mua đồ là con gái cho, đôi khi bà cũng tự bỏ tiền túi.

Bà đến chăm cháu cho con gái, kỳ thực là nhận lương. Trước đây bà còn , con gái với bà.

Sau khi đến Kinh Đô, con gái mở cho bà một sổ tiết kiệm, mỗi tháng tính tiền cho bà , một gửi đó.

lấy, con gái : "Mẹ! Đây là phần thù lao đáng nhận, bỏ sức lao động , thì nên nhận tiền tương xứng. Dù cảm thấy chỉ đến giúp đỡ, nhưng con thể nghĩ .

Mẹ chồng con còn lương nữa là, ở nhà chăm ba đứa nhỏ cũng nên lương, đều tính theo giá thị trường cả."

"Mẹ là của con, giúp đỡ một chút là đương nhiên ?"

Lý Uyên nhất thời thể thích ứng , giúp chăm cháu ngoại mà còn nhận tiền, nếu khác , mặt mũi nào còn dám để .

"Cái gì gọi là đương nhiên? Trên đời chuyện đương nhiên, thứ con cho , cứ cầm lấy. Trong tay tiền, mua gì thì mua, ai cũng quản . Sau khi bố con đến, các cháu lớn hơn một chút, học mẫu giáo, học tiểu học , thì dùng tiền mở một cửa tiệm."

"Mở tiệm?" Lý Uyên rụt rè, "Mẹ con chữ to một, mở tiệm gì?"

"Tiệm ăn vặt. Mở ở căn nhà ông nội cho con, con xem , ba chỗ nhà, một chỗ là nhà gần trường, ngay bên cạnh một trường tiểu học.

Vị trí cực kỳ , mở rộng cửa sổ thành mặt tiền, mở một tiệm ăn vặt đảm bảo lãi. Không cần gì khác, chỉ cần món ăn vặt quê , thêm hoành thánh, sủi cảo."

Lý Uyên suy nghĩ một lát, : "Được, con hết, con gì thì đó."

Con gái tầm mắt , chủ kiến, ngay cả con đường về cũng vạch sẵn cho bà. Vậy thì cứ thôi, việc kinh doanh của bốn đứa con trai trong nhà đều là do con gái nghĩ .

Có mục tiêu , ngày tháng càng sống càng thoải mái, ý.

Ăn cơm xong, ba nhóc tỳ dụi mắt đòi ngủ trưa, Lý Uyên cởi quần áo cho từng đứa, đặt lên giường, chẳng mấy chốc chúng tự ngủ say.

Thẩm lão gia và Tần gia gia cũng về phòng nghỉ ngơi, hai vị lão nhân ở cùng một phòng, mỗi một giường riêng.

Thẩm Thần Minh kéo Tần Song Song lên lầu, bước phòng đóng cửa, ép cô cánh cửa, cúi đầu hôn thật sâu.

"Con bé! Anh lâu như , nhớ ?"

Tần Song Song ngoan ngoãn gật đầu: "Nhớ, nhớ lắm."

thật, thật sự nhớ. Thẩm Thần Minh nhiệm vụ về là luôn ở bên cạnh cô, từng rời , việc gì trong nhà cũng do xử lý.

Đột nhiên lâu như , cô quen, luôn vô tình hữu ý nhớ đến , đặc biệt là khi đêm khuya thanh vắng, càng nhớ hơn.

"Nhớ hả? Anh cũng nhớ."

Thẩm Thần Minh vô cùng phấn khích, lực hôn tăng lên, những tiếng rên khẽ hổ khó mà kiềm chế trào từ cổ họng.

Người đàn ông cứng đờ, Tần Song Song cảm thấy thể nhấc bổng lên, đặt lên giường.

Sau đó...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-332-con-be-anh-di-lau-nhu-vay-co-nho-anh-khong.html.]

Thì...

Sự kết hợp mỹ giữa thể xác và tâm hồn.

Sau khi thỏa mãn, Tần Song Song trong lòng Thẩm Thần Minh, nhắm mắt, bất động.

Hai tán gẫu qua .

"Lệ Lệ ở trường vẫn chứ? Cô dạy quen ?"

Vỗ nhè nhẹ lưng cô bé, dỗ cô ngủ, Thẩm Thần Minh nhớ đến Vương Vân Lệ, bật .

"Cô , ở trường như cá gặp nước, ai dám trêu chọc cô , nào trêu chọc đều mắng cho tơi bời. Phương pháp giảng dạy vẫn dùng cách cũ của em, học sinh quen .

Trước khi , mời các chị trong thị trấn ăn một bữa, cũng gọi cô đến. Cô giáo viên tiếng Anh mới tìm xong, là một giáo viên cao cấp nghỉ hưu mời ."

"Hả? Tại cử một giáo viên lớn tuổi mời đến Trung học Linh Sơn?"

"Nghe Vương Vân Lệ là do chính vị giáo viên đó đăng ký, mục đích là để đến thị trấn ăn đồ ngon."

Lời của Thẩm Thần Minh khiến Tần Song Song nhíu mày: "Nếu đúng , vị giáo viên đó chắc lâu . Thị trấn Linh Sơn chỉ nhỏ bằng bàn tay, đồ ngon cũng chỉ nhiêu đó, ăn mãi cũng chán."

"Chuyện em đừng lo, đó là việc của Sở Giáo d.ụ.c Hải Thành." Thẩm Thần Minh tiếp một chuyện khác, "Chị Quản tập trung tất cả những đứa trẻ học cấp ba trong khu gia binh đến nhà chị băng, buổi tối còn bao luôn một bữa cơm."

Tần Song Song thấy lạ chút nào: "Chị Quản là thích trẻ con, nhà chị rộng, sẵn máy ghi âm, như các chị khác mua máy ghi âm nữa, giảm lãng phí.

Vân Vũ

Bọn trẻ cùng bài tập, thể giám sát lẫn , giúp đỡ lẫn . Chị Quản chuyện , các chị trong thị trấn cũng lo lắng con ở nhà ăn ngon, chăm chỉ bài tập."

"Em đoán đúng đấy, chị Quản em khơi gợi, em nhiều cho các cháu trong khu gia binh, chị cũng học theo, nên chủ động đảm nhận việc ."

"Chị Quản tìm một cái cớ ." Tần Song Song khẽ mỉm , ngẩng mặt lên, "Còn tin tức gì mới nữa, hết xem."

"Chuyện khác thì gì, tối hôm khi , Trần Châu Châu chạy đến với mấy lời vô cùng kỳ quặc."

"Cô gì?"

"Cô khâm phục em, càng ghen tị với em, nhưng vẫn hận em."

"Phụ phụ phụ ha ha ha!" Tần Song Song bật , "Cô khâm phục , ghen tị với thì ? Hận thì ? Vô cùng quan trọng, chúng chia tay .

Không sống cùng một nơi, cũng sẽ gặp nữa, dù hận cũng chỉ c.ắ.n răng chịu đựng. Cô còn gì nữa? Chẳng lẽ buông bỏ , trong lòng vẫn còn yêu ?"

Thẩm Thần Minh sững sờ, cảm giác như cô bé lắp camera theo dõi .

Gãi gãi đầu, nét mặt tự nhiên, ngượng ngùng.

"Có , để bụng, coi như cô . Thấy mãi lên tiếng, lẽ cảm thấy tự một vô vị, cuối cùng chạy mất, mắng mấy câu đồ tồi."

"Vậy mắng ?"

"Không. Anh lười quan tâm, cô điên điên khùng khùng." Thẩm Thần Minh đầy vẻ khinh bỉ, "Biết thể sinh con, bây giờ đối với Dương Thiên Hà trăm một , dám tùy tiện lệnh trong nhà nữa, địa vị trong gia đình của hai đảo ngược.

Thành Dương Thiên Hà ngày ngờị mặt lên, động một tí là giận dỗi, trợn mắt với Trần Châu Châu."

Tần Song Song bò dậy , Thẩm Thần Minh với ánh mắt đầy ý vị: "Anh từ lúc nào trở nên tò mò như ? Chuyện trong khu gia binh dò xét khá kỹ đấy!

Một đàn ông to lớn như , ngày ngày lân la giữa đám các chị chuyện phiếm, thấy chán ?"

 

Loading...