Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 331: Bị hắn phản bác đến câm miệng
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:37
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Khai Phụng trừng trừng Vu Na, mắng mấy câu, nhưng những gì cô đều là thực tế, nên mắng cái gì.
Hơn nữa cô là của nhà chồng em gái cô, nếu cho quá căng thẳng, em gái cô sẽ thế nào.
Em gái cô còn cưới nhà đó, cô đắc tội với nhà chồng nó, thật là .
Buổi trưa, Vương Vân Lệ đến nhà hàng của Lưu Thục Anh, cùng với tất cả các chị em trong khu gia binh, thoải mái dễ chịu ăn một bữa cơm.
Các chị em cũng vui, hiếm hoi uống chút rượu, Thẩm Thần Minh còn gọi điện thoại kêu hết những rảnh rỗi trong đơn vị tới, mở hai bàn lớn.
Còn gọi cả lũ trẻ trong trường học tới, bọn chúng ăn sớm nhất, ăn xong liền . Nếu hết cùng , chắc ba bàn.
Thẩm Thần Minh thết đãi cơm rượu, Hà Chí Quân lái xe chở hết trong đơn vị tới, ăn xong chở hết về.
Trần Thế Quang tới, dù Thẩm Thần Minh gọi điện cho ông , nhưng ông vẫn tới.
Thật sự còn mặt mũi nào, con gái ông quá bất tài, còn hành động bừa bãi, ăn cơm cùng , nên gì.
Ông ăn cơm của Thẩm Thần Minh, sắp chuyển ngũ , thế nào cũng mời một bữa, đúng là Vương Đại Lệ thích lo mấy chuyện , đành rằng ông ăn cơm của ai hết.
Để tránh thể mời , mặt mũi thể giữ.
Chờ một thời gian, thủ tục phê duyệt chuyển ngũ của Thẩm Thần Minh hạ xuống, giao chìa khóa cửa nhà cho Triệu Hữu Kim, nhận tiền, tất thủ tục bàn giao, trở về Kinh Đô.
Ba nhóc Ba thấy bố về, đều vui mừng, từng đứa một bước về phía .
Thẩm lão gia mặt mày vui: "Rốt cuộc mày cái gì ? Lúc về tác dụng gì? Sinh nhật một tuổi của bọn trẻ cũng kịp dự. Cả đời chỉ một sinh nhật một tuổi, mày là bố mà thể về bên bọn trẻ, thật ."
Tần lão gia cho Thẩm Thần Minh: "Không , công việc của Thần Minh quan trọng, kịp thì thôi, bọn trẻ còn chúng ở đây ?"
Thẩm Thần Minh cảm kích Tần lão gia, đó bắt đầu cãi với Thẩm lão gia: " ! Cháu chính là hai vị lão gia ở đây, thiếu một cháu cũng .
Ông ơi! Ba nhóc Ba sinh nhật một tuổi, cháu đang ở thời khắc then chốt, nếu bỏ , tìm thấy cháu, sẽ cho rằng cháu vô tổ chức vô kỷ luật, thủ tục phê duyệt sẽ trì hoãn, như cháu chẳng thiệt thòi lớn .
Hơn nữa ông và bố cháu, còn cả Song Song ở đây nữa, thiếu một cháu quan hệ gì? Người kịp về, gọi điện về chẳng giống !"
"Hừ! Mày chỉ bậy với ." Thẩm lão gia trừng mắt cháu trai, mặt đầy vẻ hài lòng, "Thằng nhóc từ nhỏ đến giờ vẫn , cái gì cũng lý, mỗi tranh cãi với mày, tổng tìm một trăm lý do để tự thoát .
Ông già mãi mãi mày, , mày đúng mày lý, là ông già nhiều chuyện ?"
Nói xong cũng thèm Thẩm Thần Minh, mách với Tần lão gia.
"Thằng nhóc từ nhỏ đến lớn đều như , năm đó khuyên nó lấy vợ, một câu, nó một trăm câu chờ sẵn ở đó. Thế nào cũng lời khuyên, giờ bố vẫn , thật đáng giận."
Tần lão gia hớn hở khuyên nhủ: "Đừng giận, con cháu tự phúc của con cháu."
Thẩm Thần Minh tán thành: "Ông ! Câu xưa quá, nếu cháu kiên trì như , cưới cô vợ như ? Làm ba đứa con hoạt bát đáng yêu như thế ?"
Nghe , Thẩm lão gia câm miệng.
Vốn định giáo d.ụ.c cháu trai một chút, ngờ phản bác đến câm miệng.
Ông vẫy tay với Thẩm Thần Minh: "Thôi, mày cái gì cũng đúng, Song Song, quả thật ba đứa bé đáng yêu của nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-331-bi-han-phan-bac-den-cam-mieng.html.]
Đưa tay bế Đại Bảo bên cạnh lên, đặt đầu gối, hai chân của Đại Bảo thõng xuống hai bên, lắc lư đá qua đá .
Nhị Bảo trèo lên lưng Thẩm Thần Minh, Tam Bảo chiếm lấy vòng tay của .
Tần Song Song sáng nay chỉ một tiết học, lên lớp xong trở về, thấy Thẩm Thần Minh trong phòng khách.
Buông xe đạp xuống, vui mừng hỏi: "Anh về ? Thủ tục đều xong hết ? Tiền trong sổ tiết kiệm ở thị trấn rút hết về ?"
Ngay mặt hai vị lão gia mà hỏi thẳng như , một chút né tránh.
Thẩm lão gia chính là thích tính cách đường đường chính chính của cháu dâu, bao giờ lén lút gì lưng ông. Có gì đó, gì cũng sẽ hỏi ý kiến ông.
Dù rằng cuối cùng ý kiến ông đưa chấp nhận, ít nhất cháu dâu cũng tôn trọng ông, cho ông một cơ hội tham gia.
Người già , sợ nhất là chê bai, con cháu tôn trọng, sống mới hy vọng.
"Rút về , sổ tiết kiệm trống đang ở chỗ chị Lưu, bảo chị gửi hết tiền thuê nhà thu sổ tiết kiệm."
Vân Vũ
"Làm lắm!" Tần Song Song xuống, Tam Bảo từ trong lòng bố đến bên cạnh cô, chui lòng cô, "Đưa sổ tiết kiệm trống cho chị Lưu là đúng , chị sẽ xử lý chuyện tiền thuê nhà."
Đại Bảo từ chân Thái gia xuống, đến bên Thẩm Thần Minh, ôm chầm lấy, một tay một đứa, bế cả Đại Bảo và Nhị Bảo lên.
"Song Song! Em dạy học ở Đại học Kinh Đô thế nào? Còn quen ?"
Thẩm lão gia và Tần lão gia còn hỏi Tần Song Song những vấn đề kiểu , cả hai đều vểnh tai lên chờ .
Tần Song Song gật đầu: "Quen chứ! Em gì quen chứ. Học sinh thích giờ học của em, dạo nhiều học sinh dự thính, lớp học sắp chật nổi . Cửa, hành lang, bên ngoài cửa sổ đều đầy ."
Thẩm Thần Minh ngạc nhiên: "Lại hoan nghênh đến ?"
"Đương nhiên , Song Song nhà giáo d.ụ.c học sinh phương pháp, bình thường nào cũng so sánh ." Thẩm lão gia kiêu ngạo hãnh diện, "Giờ học của nó đảm bảo hoan nghênh."
Tần lão gia gì, ôm đầu gối .
Cảm thấy Thẩm lão gia đúng, cháu gái nhà ông dạy học sinh tận tâm, học sinh chắc chắn thích giảng của cô .
"Ông!" Thẩm Thần Minh cố ý trêu ông, "Cháu chọn vợ thế nào? Không bình thường nào cũng so sánh ? So với mấy ông giới thiệu cho cháu đây, vợ cháu giỏi hơn ?"
Mặt mày lão gia tối sầm, trừng mấy cái: "Hừ! Mày đắc ý cái gì? Nếu Song Song ưu tú, mày đắc ý cái nỗi gì."
Thẩm Thần Minh đầu thầm, chính là thích ông ưa , gì , thật thú vị. Tần Song Song sợ lão nhân tức giận, lén đập một cái, hiệu cho .
Ôm hai đứa trẻ, đến bên cạnh Thẩm lão gia xuống, Thẩm Thần Minh bắt đầu dỗ: "Ông! Cháu đắc ý, cháu thật mà. Song Song của cháu, nhất định ưu tú, áp đảo tất cả những kẻ từng coi thường cháu."
Câu chạm đúng tim gan Thẩm lão gia, sắc mặt ông hơn nhiều, thở dài, đưa tay tặng cho Thẩm Thần Minh một cái.
"Nhìn cái bộ dạng voi đòi tiên của mày kìa, đừng mà phách lối mặt , định khi nào đến nhận nhiệm vụ ở đơn vị mới?"
"Mai ! Càng sớm càng , sớm muộn gì cũng , kỳ nghỉ cũng hết , thể cứ ở nhà mãi."
Tần Song Song bếp giúp Lý Uyên chuẩn cơm nước, cả nhà lớn bé đều ăn uống, chỉ trông cậy một xong. Thẩm Thần Minh về , trông bọn trẻ, cô giúp phụ bếp.