Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 328: Cô giáo Tần! Cô sao lại tới? Đặc biệt tới thăm em sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:34
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Vĩ Thanh khẽ gật đầu, với Triệu Minh Châu: "Cô là con nuôi của một bạn cũ của . Hôm qua khi các rời , định gọi điện hỏi thăm về biểu hiện của cô giáo Tần tại trường Trung học Linh Sơn, Hải Thành.
Người bạn cũ của cô là một khối vàng lấp lánh, thấy cách ví von của ông đúng, cô giáo Tần đúng là một khối vàng."
Triệu Minh Châu sửng sốt: "Cô là con nuôi của bạn cũ ngài? Cô đề cập gì với ngài ?"
"Không." Tề Vĩ Thanh lắc đầu, Tần Song Song bục giảng với ánh mắt tán thưởng, "Cô còn là một quân , dẫn dắt bộ các quân trong sư đoàn phát triển kinh tế, tỏa sáng và tỏa nhiệt."
Sững sờ một lúc, Triệu Minh Châu đầu đang giảng dạy chăm chú, trong đáy mắt lộ chút khâm phục hiếm thấy.
Đã từng, cô cũng là một quân .
Chỉ là tạo hóa trêu , chồng cô c.h.ế.t, c.h.ế.t trong những ngày tháng đen tối nhất.
Không ngờ cô giáo Tần cũng là một quân , còn dẫn dắt các quân khác trong khu gia thuộc phát triển kinh tế, hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia, quả là một năng lực.
"Người bạn cũ của ngài ví von sai, đứa trẻ chính là một khối vàng lấp lánh, đặt ở cũng thể tỏa ánh hào quang rực rỡ."
Một tiết học kết thúc, cơ bản thu phục trái tim của các học sinh.
Các giáo viên dự giờ cũng chấn động đến sửng sốt, hóa lên lớp còn thể tạo khí vui vẻ, hứng thú học tập của học sinh đều tích cực thúc đẩy.
Phương pháp giảng dạy chút khác biệt so với sự nghiêm túc thường ngày, hiệu suất lớp học dường như khá , học sinh học tập nghiêm túc.
Mỗi học sinh đều chăm chú giảng, ai thì thầm trò chuyện.
Bầu khí học tập như , là điều mà giáo viên đều yêu thích.
Sau họ cũng quản lý kỷ luật lớp học như cô giáo Tần, học sinh lời họ .
Hết giờ, Tần Song Song cùng Triệu Minh Châu trở về văn phòng, Phàn Mặc Hồng theo phía họ.
Tề Vĩ Thanh nhanh chóng bước đến bên cạnh họ, dành lời khen ngợi cho Tần Song Song: "Tiết học của cô giáo Tần , quả nhiên là từng giáo viên, thuần thục và dễ dàng, ."
"Cảm ơn ngài!"
Tần Song Song tỏ tự mãn vì khen, mặt luôn giữ nụ lịch sự.
Triệu Minh Châu nắm lấy tay Tần Song Song, vỗ nhẹ: "Em thực sự , các tiết học của sẽ giao hết cho em, chỗ nào rõ thể đến hỏi . đây, chiều nay đến bệnh viện một chuyến, trong lòng thấy khó chịu quá."
"Cô Triệu! Cô bảo trọng cơ thể."
"Ừ, còn thấy em trở thành giáo viên tiếng Đức nhất của khoa Ngoại ngữ."
Triệu Minh Châu đầu chào Tề Vĩ Thanh, từ từ bước về nhà.
Phàn Mặc Hồng theo bóng lưng cô, trong mắt đầy lạnh lùng. Cô tìm thế công việc của , nhưng còn thì cô vẫn sắp xếp? Không quan tâm nữa ? Bỏ ? Thật quá vô tình!
Cũng Tần Song Song mới đến là thế nào, thái độ của hiệu trưởng, xem trọng cô .
Chẳng qua chỉ là lúc lên lớp chuyện tùy tiện, nghiêm túc thôi! Ai mà ?
Sau khi lên lớp cho học sinh, cũng sẽ tùy tiện hơn, chắc chắn thể áp đảo Tần Song Song.
"Hiệu trưởng Tề! Ngài xem tiếp theo nên gì?"
Không ai sắp xếp cho , đành tự mở miệng hỏi.
Tề Vĩ Thanh vốn định chuyện với Tần Song Song về chuyện của lão Vương, xong lời của Phàn Mặc Hồng, suy nghĩ một lát: "Chuyện đợi gặp trưởng khoa và phó hiệu trưởng hãy ."
Phàn Mặc Hồng nhíu mày, đề xuất: " thể giáo viên thực tập tiếng Đức hoặc tiếng Pháp ?"
"Việc đợi chúng nghiên cứu mới quyết định." Tề Vĩ Thanh mất kiên nhẫn, nhưng biểu lộ mặt, vẫn giữ vẻ ôn hòa, "Anh đừng nóng vội, việc của chúng chắc chắn sẽ giải quyết."
Đừng nóng vội? Giờ sắp chỗ mà nóng vội ? Cứ thế , sẽ cho chơi xơi nước mất chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-328-co-giao-tan-co-sao-lai-toi-dac-biet-toi-tham-em-sao.html.]
Đều tại Tần Song Song, nếu cô thế cô Triệu, vẫn là một trợ giảng. Cô đến, khiến mất việc trợ giảng.
cũng , một tân sinh viên mới đến mà cũng thể giáo viên thực tập, tại trợ giảng hơn một năm thể thăng lên giáo viên thực tập? Sao cũng nên đến lượt .
"Vậy cũng !"
Phàn Mặc Hồng Tần Song Song bằng ánh mắt lạnh lùng, rời .
Tần Song Song biểu lộ gì, dù thì với Phàn Mặc Hồng, cô nhất định sẽ cẩn thận phòng .
Sau khi chuyện với Phàn Mặc Hồng, Tề Vĩ Thanh còn tâm trạng để trò chuyện, ông còn tìm trưởng khoa và phó hiệu trưởng chuyện về việc của Phàn Mặc Hồng.
Tần Song Song chia tay ông, trở về văn phòng của , đặt sách giáo khoa trong tay xuống, lật xem những tập bài tập của học sinh khóa để trong góc.
Còn một tài liệu khác, trưa nay cô tìm Dương Thụy.
Đứa bé đó còn cô đến Đại học Kinh Đâu.
Nó một đến Kinh Đô học hành, nếu khó khăn gì, cô tuyệt đối khoanh tay .
Nhân lúc việc gì, cô sắp xếp văn phòng.
Bận rộn đến tận trưa, thấy thời gian cũng khá muộn, Tần Song Song đến khoa Hóa học, tìm ký túc xá nam sinh năm hai, nhờ chú quản lý ký túc xá gọi hộ Dương Thụy.
Dương Thụy đang giặt quần áo trong ký túc xá, chú quản lý tìm, ngạc nhiên.
Nhanh chóng giặt xong quần áo, phơi lên, vội vã chạy xuống lầu.
Cậu là Hải Thành, ở Kinh Đô quen, lúc ai sẽ tìm chứ? Theo chú quản lý ký túc xá xuống lầu, thấy Tần Song Song trong khoảnh khắc đó, sửng sốt tại chỗ.
Một lúc mới hồn, chút phấn khích và xúc động.
"Cô giáo Tần! Sao cô tới? Đặc biệt tới thăm em ?"
Tần Song Song Dương Thụy, cao lên nhiều, dần dần thoát khỏi vẻ non nớt, mang theo chút khí khái đàn ông, trong mắt đầy tán thưởng.
Vân Vũ
"Tốt lắm, vẫn là thủy thổ Kinh Đô dưỡng , cao lên , cũng chắc chắn hơn. Giờ cô là giáo viên thực tập tiếng Đức năm thứ tư của Đại học Kinh Đô, đặc biệt tới thăm em."
"Cái gì? Giáo viên tiếng Đức năm thứ tư?" Dương Thụy kinh ngạc suýt nhảy dựng lên, "Cô giáo Tần! Hóa cô chỉ giỏi tiếng Anh, mà còn tiếng Đức? Còn thể giáo viên năm thứ tư?"
" , cô sáu ngoại ngữ, tiếng Anh và tiếng Đức chỉ là hai trong đó." Tần Song Song một cách nhẹ nhàng, "Em vẫn ăn cơm chứ? Đi thôi, cô mời em ăn cơm ở nhà ăn."
Dương Thụy vội vàng khoát tay: "Không , nên là em mời cô ăn cơm ở nhà ăn. Học kỳ em nhận học bổng, mời cô ăn một bữa thì em vẫn khả năng."
Tần Song Song phản bác, Dương Thụy là một trai lớn , chỉ là một bữa cơm, cần quá tính toán.
Cậu là đàn ông, cho thể diện, để lòng tự tôn của thỏa mãn.
"Cũng , thôi!"
"Vâng!"
Dương Thụy vui vì Tần Song Song đến thăm , càng vui hơn vì mời cô giáo ăn cơm. Trong thư của bố , nhà cô giáo gì, đầu tiên tìm chính là ông.
Lần xây thêm mấy gian cửa hàng, bộ đều tìm bố .
Cô giáo Tần đang giúp đỡ gia đình một cách gián tiếp, đang học đại học, cần tiêu tiền, chỉ cần cơ hội là sẽ giúp đỡ gia đình .
Hai thầy trò cùng , thu hút nhiều ánh tò mò.
Tần Song Song hề để ý chút nào, với Dương Thụy, hỏi là chuyện ở Kinh Đô quen , kỳ nghỉ hè về nhà .
Còn chuyện học tập, cô hỏi một câu nào.