Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 299: Chỉ thẳng vào mũi Tống Vân đại mắng
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:15:11
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ha ha ha! Ta hiểu , đây là do cô rèn luyện mà thành.”
“ !” Tần Song Song gật đầu, “Thỉnh kinh Tây Trời, tám mươi mốt kiếp nạn đều từng trải qua, còn gì thể khiến nổi giận nữa chứ.”
Cô là kiếp , chỉ là nhiều hiểu.
Kiếp dạy lũ sinh viên đại học đó, thật sự đấu trí đấu dũng với chúng, nếu thì cả một lớp bản lĩnh, ngoại ngữ bộ cho rớt hết.
Bảy tám đứa rớt môn, đó là vấn đề của sinh viên.
Cả một lớp rớt môn, đó chính là vấn đề của giáo viên.
Để ép chúng học hành, cô thật sự dùng đủ chiêu.
Những còn đang xem náo nhiệt cũng theo, Lưu lão gia mặt đen như mực bước , về phía Tống Vân: “Ta bảo con đến thỉnh giáo vợ của Thần Minh, con gào như quỷ như ma với gì ?”
Thẩm lão gia vẫy tay với ông: “Lão Lưu! Ông đây, con dâu của ông thật là ghê gớm, còn quản cả chuyện trong nhà nữa.
Lão Tần là của , giữ ở nhà để cùng bạn, chuyện ông đều , với ông .
Đến miệng con dâu ông, biến thành Song Song nhà tìm đủ cách đưa nhà đến Kinh Đô hưởng phúc, ai chuyện như cô ? Đến nhà gieo rắc chia rẽ.”
Vân Nga theo đó mách tội: “Ngoại của mấy đứa bé thấy , bận xoay chân, nên theo đến giúp chăm sóc ba bé, mà đến miệng cô biến thành mùi vị khác.
Hơn nữa đây là chuyện gia đình nhà , cần gì một ngoài như cô lo lắng thái quá? Vừa bước cửa bảo Song Song nhà gạch chỗ trọng tâm trong sách giáo khoa cho cô , cô giám khảo, sẽ thi cái gì thi cái gì? Chẳng là khó ?
Không gạch cho cô , thì thành Song Song nhà độ lượng, nhỏ mọn. Gạch cho cô , gạch quá nhiều chỗ, bắt chúng đền sách. Lời lời dở đều để một cô hết, rõ ràng là cố ý đến nhà tìm chuyện.”
Đối mặt với ông chồng, Tống Vân vẫn sợ, công việc ở xưởng dệt len chính là mặt ông chồng bà mà giữ cho bà, nếu thì sớm bắt bà xuống xưởng việc .
Vân Vũ
“Con tìm chuyện, thành tâm thành ý đến tìm Tần lão sư, nhưng cô gần như gạch hết cả cuốn sách, chẳng là cố ý ?” Không dám gào to, bà lầm bầm nhỏ, “Cô là giáo viên dạy tiếng Anh cấp ba, cô chắc chắn trọng tâm của kỳ thi, chỉ là chịu với con thôi.”
Thẩm lão gia chọc cho giận: “Nghe kìa, đây là lời gì? Biết mà với con? Hoàn nhảm, vô lý.”
Lưu lão gia ngờ con dâu giở trò càn mặt nhiều như , trong lòng tức giận, nhưng tiện bộc phát, dù gì đây cũng là nhà họ Thẩm.
Ông vẫy tay đuổi Tống Vân như đuổi ruồi: “Con mau về , đừng đến nữa, thật nên nhiều lời.”
Tống Vân liếc ông chồng, gì, trừng mắt Tần Song Song một cái, cầm sách bỏ .
Cảm thấy con dâu mất mặt, Lưu lão gia vài câu xã giao, cũng theo về nhà.
Thật sự còn mặt mũi nào gặp , ở chỉ cảm thấy hổ.
Những còn thấy còn gì náo nhiệt để xem, cũng lượt giải tán.
Tần Song Song sợ ông nội trong lòng thoải mái, bồng Đại Bảo bên cạnh ông: “Ông nội! Lời của phụ nữ lúc nãy, ông đừng bận tâm, là chúng con cần ông, rời ông, lý do nào khác, như cô .
Ba đứa trẻ còn nhỏ, sẽ luôn cần ông, rời ông. Ông nội! Ông ở giúp cháu.”
Tần gia cháu gái, đột nhiên mắt đỏ ngầu, cả đời ông ngay thẳng, từng chiếm tiện nghi của ai. Không ông nhất định đến Kinh Đô, là lão ca họ Thẩm luôn mời ông đến, ngờ thẳng mặt khó như .
Trong lòng ông thật sự buồn, chỉ lập tức mua vé tàu về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-299-chi-thang-vao-mui-tong-van-dai-mang.html.]
“Lão Tần! Anh là khách mời đến, là , mặc kệ gì.” Thẩm lão gia vỗ tay Tần gia, “Hai em chúng còn ba đứa bé giúp nuôi lớn, thể chia lìa . Người ngoài họ hiểu cái gì, chúng nhiệm vụ của riêng .”
Thẩm Quốc Phú cũng khuyên Tần gia: “Song Song là con út nhà họ Tần, nó phúc sinh ba đứa bé, thì thể thêm vài giúp một tay.
Chú Tần! Bố cháu còn trông cậy chú giúp một tay nữa, bất kể ai gì, chúng cứ coi nó như một tiếng rắm mà thôi. Không , kiên quyết , đóng cửa sống cuộc sống của chúng .”
Vân Nga cũng sợ Lý Uyên đa nghi, thì thầm bên tai chuyện với bà.
“Mẹ vợ mến! Bà cũng đừng đa nghi nữa, cứ ở nhà đây, còn mong đủ đấy. qua gì với nhà đẻ, coi bà như chị em ruột thịt.
Về con trẻ lớn lên, học, cũng nghỉ hưu, chúng cùng đón chúng học về.”
Lý Uyên gật đầu: “Được, đa nghi, đến đây ăn của con gái con rể , liên quan gì đến khác.”
“Phải , , thể nghĩ như là nhất. Chúng ăn một bữa uống một chén ở nhà họ, mặc kệ họ môi môi thế nào.”
Nhị Bảo chơi cóc chán, lao lòng Vân Nga, Tam Bảo thì ngoảnh đầu tìm , Thẩm Thần Minh tới bế cô bé lên, dẫn ngoài dỗ.
Tiểu Yên đang khuyên giải ông nội, thể cô phân tâm.
Đi qua sân , thấy bên trong vọng tiếng gầm của Lưu lão gia, lắng tai một chút, thì đang dạy dỗ con trai con dâu.
Lưu lão gia chỉ thẳng mũi Tống Vân đại mắng: “Con thể nào tỉnh táo thêm chút nữa ? Con là cầu học, chuyện phiếm.
Chuyện nhà họ Thẩm liên quan gì đến con? Con mà bản lĩnh sinh một ba đứa con cho , cũng đón cha con đến hưởng phúc.
Bản bản lĩnh, còn nổi khác, từ khi khoác lác thi cử, việc nhà con động tay . Từ ngày mai trở , việc của thì tự , thật sự xong thì tách ở riêng.”
Lưu lão thái thật khó ngăn ông lão, con dâu thứ ba thật sự quá đáng. Ở nhà bình dầu đổ cũng thèm đỡ, việc gì cũng , tất cả việc nhà nặng nhọc đều đổ hết lên đầu bà lão hơn bảy mươi tuổi.
Mỗi sáng thức dậy nấu bữa sáng, giặt quần áo, chợ, nấu bữa trưa, bữa tối. Trong thời gian ngắn thì còn , lâu dài thật sự chịu nổi.
Lại dám , lúc chính bà cho ông lão , lúc nổi, quên , thật vô nghĩa.
Cứ c.ắ.n răng chịu đựng, đến bây giờ, mệt khổ sở.
Hôm nay ông lão gì bà cũng sẽ ôm đồm gánh hết việc nhà, việc của con dâu thì để cô tự , bà phục vụ nữa, để tránh cô no bụng đói con mắt chạy sang nhà khác lo chuyện bao đồng.
Muốn tách cũng , hai ông bà đều lương hưu, chăm sóc bản thành vấn đề.
Nghe tách họ , Tống Vân chịu, nhưng tiện mở miệng, ngừng hiệu cho chồng là Lưu Cương Cường.
Lưu Cương Cường giả vờ thấy, vợ quả thật quá gây chuyện, cũng thấy phiền.
Cô học hành thì cứ chăm chỉ học hành, ngày nào cũng lấy cớ học hành để lười biếng, ai thấy cũng chán. Lại dám tùy tiện vạch trần, sợ cô gây chuyện, càng sợ bố sẽ đau lòng.
Đặc biệt là , hơn bảy mươi tuổi , mỗi ngày bận rộn ngơi chân, tất cả chỉ để ủng hộ vợ thi cử.
Nếu lừa, tức đến phát bệnh gì ?