Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 296: Tống Vân yêu cầu gạch chân trọng điểm
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:15:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Thần Minh suy nghĩ một lát, khẽ gật đầu: "Em đúng, là hiểu sai ."
" là sai còn gì." Tần Song Song giơ ngón tay , nhẹ chọc trán , "Bọn trẻ đột nhiên đến Kinh Đô, cũng giống như lớn đột nhiên nước ngoài .
Môi trường đổi, thứ xung quanh đối với nó đều xa lạ, nó từng thấy bao giờ, tất nhiên sẽ sợ hãi. Không , em sẽ ở bên chúng, chỉ cần em ở đây, Bảo Bảo sẽ thể tự chơi ."
"Được, cứ như , nóng vội ăn đậu phụ nóng, chúng từ từ mà tới."
Cả buổi chiều, Tần Song Song sách, chỉ chơi đồ chơi với ba đứa trẻ sofa. Bảo Bảo chơi chăm chú, ngoài việc thỉnh thoảng ngẩng lên , thời gian còn đều dành cho đồ chơi.
Đồ chơi là do Vân Nga và Thẩm Quốc Phú lục tìm , là những thứ đồ chơi thuở nhỏ của Thẩm Thần Minh như máy bay, đại bác, xe nhỏ, cùng cả chú ếch thiếc lên dây cót là nhảy tưng tưng.
Nhị Bảo thích nhất là chú ếch đó, lên dây cót đặt mặt nó, chú ếch thiếc nhảy tưng tưng, nó thể đến cả trăm .
Bảo Bảo thì thích nghiên cứu những chiếc máy bay, đại bác và xe nhỏ đó, cầm một món tay, tỉ mỉ nghiên cứu, cũng nó đang xem cái gì.
Biểu cảm tập trung, đôi lúc Thẩm lão gia ngắt quãng, liền Tần Song Song ngầm ngăn : "Cứ để nó xem, nó đang tò mò đấy, như thể rèn luyện khả năng tập trung của nó."
Thẩm lão gia xong, cảm thấy lý, lặng lẽ rời .
Đồ chơi của Tam Bảo là mấy con búp bê vải, hổ, hươu cao cổ, heo con, thỏ con, cả mới lẫn cũ đều . Khi vui vẻ nó sẽ chơi một lúc, vui thì cầm đồ chơi lên giằng xé điên cuồng.
Hoặc là chú ếch của Nhị Bảo nhảy nhót, hai em cùng "khúc khích".
Chỉ Bảo Bảo, luôn yên lặng, nghiên cứu máy bay đại bác thì cũng nghiên cứu xe nhỏ, s.ú.n.g lục đồ chơi.
Sau bữa tối, cả nhà trong sân hóng mát, bước đầu tháng bảy, nhiệt độ khá cao.
Gió chiều hiu hiu thổi, Vân Nga bê chiếu tre , trải xuống đất, cho ba đứa trẻ lên đó chơi.
Nghe Bảo Bảo cả buổi chiều hôm nay ủ rũ, bà xót xa, cả tối đều dỗ dành nó.
"Ồ! Ba đứa nhỏ lớn thật kháu khỉnh."
Một phụ nữ bước từ cổng sân, tóc uốn xoăn, mặc váy liền thời thượng, ba mươi mấy tuổi. Tần Song Song quen, tò mò cô .
Lý Uyên cũng quen, bà để ý lắm, chỉ liếc một cái dồn sự chú ý ba đứa trẻ. Trong mắt bà, gì quan trọng hơn ba đứa cháu ngoại.
"Ái chà! Tiểu Tống! Sao cháu đến đây?" Vân Nga giới thiệu với Tần Song Song, "Đây là con dâu thứ ba của nhà lão Lưu ở sân , Tống Vân."
Tần Song Song mỉm chào: "Chào chị!"
Da của Tống Vân ngăm, khuôn mặt tròn và khá to, đôi mắt đảo qua đảo , trông quá linh hoạt, tạo cảm giác an phận.
"Chào cô! Cô là cô giáo Tần đúng !" Tống Vân tới, phịch xuống cạnh Tần Song Song, "Bố chồng cô cũng định thi đại học tại chức?"
"Vâng, đăng ký ."
Thẩm Thần Minh nhíu mày, vị tẩu tẩu họ Tống chuyện đúng là trực tiếp quá, hề vòng vo một chút nào, đến thẳng, một lời xã giao.
Tiểu đầu của trả lời cũng trực tiếp, , thẳng thắn qua .
Tống Vân cầm cuốn sách tiếng Anh tay lên: " cũng định thi, cô dạy tiếng Anh, giúp xem với, kỳ thi sẽ kiểm tra những phần nào, gạch chân trọng điểm giúp , để về nhó học thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-296-tong-van-yeu-cau-gach-chan-trong-diem.html.]
Cô dạy tiếng Anh nhiều năm như , chắc chắn chút gì đó, chỉ cần học thuộc hết những phần cần thiết, môn tiếng Anh chắc chắn đạt điểm cao."
Thẩm Quốc Phú Tống Vân, buồn hỏi: "Ý cháu là đến nhờ Song Song nhà đoán đề hả? Cháu dạy tiếng Anh thật đấy, nhưng đề thi những gì thì cháu ?"
Thẩm lão gia nhíu chặt mày, cảm thấy con dâu thứ ba nhà họ Lưu đúng là dám , Song Song nhà họ giám khảo đề, sẽ thi cái gì thi cái gì?
Vân Nga sớm rõ tính Tống Vân, chơi với Bảo Bảo cô : "Tiểu Tống! Chuyện thi cử thể chộp giật , dựa kiến thức cơ bản vững chắc của bản . Dù Song Song nhà gạch chân trọng điểm cho cháu, cháu học thuộc mà hiểu sâu, vận dụng thì cũng vô dụng thôi."
Lý Uyên và Tần gia gia lên tiếng, chuyện như họ thật nên gì. Làm gì như , cầm sách đến bắt tìm trọng điểm cho .
Tìm thì chứ? Học thuộc mà thì chẳng cũng vô dụng ?
Tần Song Song cũng nghĩ , cô từ chối Tống Vân, ngược còn nhận lấy cuốn sách và cây bút từ tay cô .
"Gạch chân trọng điểm cho chị cũng , tiên xin , những gì gạch cũng chỉ là quan điểm cá nhân, đề thi thì khó mà .
Ngay cả khi học thuộc, cách cũng vô dụng, đều là công cốc cả, dạy học sinh cũng như ."
Nói xong, cô bắt đầu lật sách giáo khoa lớp 12, từ bài đầu tiên đến bài cuối cùng, dùng bút gạch chân khá nhiều chỗ.
Cô càng gạch, sắc mặt Tống Vân càng khó coi, đến khi gạch xong, mặt cô đen hẳn .
Giọng vui hỏi: "Cô giáo Tần! Cô cố ý đấy ? Đề thi sẽ kiểm tra nhiều chỗ như ? Theo cách gạch của cô, gộp luôn cả cuốn sách học thuộc cho ."
Vân Vũ
Vân Nga xong, lập tức châm chọc: "Cháu mà học thuộc cả cuốn sách thì càng chứ ? Chuyện thi cử, ai nó sẽ chỗ nào chỗ nào? Cháu bắt Song Song nhà gạch trọng điểm, cháu gạch , cháu ý.
Tiểu Tống! Cháu nghĩ cho kỹ, Song Song nhà chỉ là giáo viên tiếng Anh, giám khảo đề."
Thẩm lão gia sắc mặt khó , trách lão Lưu than thở với ông, đứa con dâu như , thật là đau lòng. Trước đây ông phát hiện ? Con dâu thứ ba nhà họ Lưu đúng là một kẻ hồ đồ.
Tống Vân cầm sách, trả treo: "Vậy cũng thể gạch hết cả cuốn sách chứ! Cô dạy tiếng Anh lớp 12 ? Dạy nhiều năm như mà sẽ thi cái gì? Đây đùa ?
Một giáo viên, đến trọng điểm còn nắm , học sinh cô dạy liệu thi cử ? Hay môn tiếng Anh thi điểm kém nhất?"
Thẩm Thần Minh thản nhiên lên tiếng: "Việc phiền cô bận tâm, trọng điểm gạch xong, yêu cầu của cô đáp ứng, về sớm ôn tập !"
Hắn thật sự phát ngán loại đàn bà vô trí , đúng là cái thứ Trần Châu Châu thứ hai, càng càng bực.
Tống khách cho nhanh, đừng ở đấy ồn ào, phiền sự yên tĩnh của gia đình họ.
Tống Vân sững một giây, ý định , hỏi Tần Song Song: "Sao cô ôn tập? Cô là nông thôn ? Chẳng lẽ cô học qua cấp ba?"
Lý Uyên thấy cô hống hách, mấp máy miệng, đáp trả vài câu, sợ mất mặt nhà thông gia. Rốt cuộc là khách, nặng lời , nếu như ở khu gia thuộc, bà nhất định dễ dàng bỏ qua.
" học qua."
Tần Song Song trải qua hai kiếp, quái dị kiểu gì từng thấy, loại tự cho là đúng như Tống Vân, thể hiện sự ưu việt mặt cô, là loại thấp kém nhất.
"Trời ạ! Cô học qua mà dám thi?" Biểu cảm Tống Vân vô cùng kịch tính khi Tần Song Song, như thể cô chuyện đại nghịch bất đạo nào đó, "Cô to gan thật đấy? Không trách cô trọng điểm tiếng Anh ở ?"