Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 272: Không Thể Thụ Thai

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:22:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Thiên Hà lạnh lùng liếc một cái, rút từ trong túi áo một phong bì, đặt lên bàn, đẩy về phía Trần Thế Quang. Ông còn kịp cầm lên, Trần Châu Châu nhanh tay đoạt mất.

Mở phong bì , bên trong là một tờ giấy, giấy thư.

Trên đó một đoạn văn.

"Vấn đề hỏi, thể khẳng định chắc chắn với , năm đó Châu Châu từng m.a.n.g t.h.a.i đứa con của , cha đồng ý để cô lấy , thẳng tay chia cắt chúng .

Không , chỉ cần đàn bà, đứa trẻ nào mà chẳng . Nghe thể sinh con, thấy hả hê, cũng coi như là cái báo ứng mà nhà họ đáng nhận vì chia cắt chúng .

Tội nghiệp là một thằng xui xẻo, Trần Châu Châu lừa gạt mà thôi."

Cuối bức thư ký tên, nhưng Trần Châu Châu thể nhận , thư là của Lưu Thiên Vũ .

Giọng cô run rẩy, khó tin hỏi: "Anh thư cho Lưu Thiên Vũ để xác minh?"

" !" Dương Thiên Hà bình tĩnh ngẩng đầu lên, đón lấy ánh mắt ăn tươi nuốt sống của Trần Châu Châu, " chỉ , rốt cuộc giữa hai chuyện gì ."

Vương Đại Lệ lập tức hỏi theo: "Ai với những chuyện ? Sao thể Lưu Thiên Vũ?"

Dương Thiên Hà dối: "Trần Châu Châu trong lúc ngủ luôn miệng gọi tên đó, thể ?"

Nghe , Trần Châu Châu vô thức lấy tay bịt miệng , mắt mở to đến cực hạn. Cô trong lúc ngủ gọi tên Lưu Thiên Vũ? Tại Dương Thiên Hua từng nhắc với cô?

Vương Đại Lệ thở phào nhẹ nhõm, bà bảo mà! Chuyện năm đó giấu kín đến , thể ngoài ? Hóa là do con gái trong mơ lỡ lời, thì chẳng trách ai.

Trần Thế Quang im lặng, chuyện ban đầu ông nhắc tới, chỉ cần ai nhắc, chuyện cứ coi như là cơn ác mộng tuổi thanh xuân của con gái, lờ cho xong.

Không ngờ con gái mớ trong lúc ngủ, điều khiến ông mở lời thế nào?

Dù thế nào nữa, sự việc đem m.ổ x.ẻ ở đây, cũng .

Trần Thế Quang thở dài, giải thích với Dương Thiên Hà: "Vài năm , Châu Châu quả thực quen một tên Lưu Thiên Vũ, cuối cùng hai đứa thu hút lẫn , chuyện hổ nhục nhã.

Lưu Thiên Vũ là một tên du côn chính hiệu, dựa ngoại hình của , thích câu dẫn các cô gái. tìm cách điều nơi khác, hiện giờ ở đơn vị, vẫn giữ quan hệ mập mờ với nhiều nữ đồng chí."

Chuyện Trần Thế Quang dối, Dương Thiên Hà cũng , điều tra qua . Lưu Thiên Vũ đúng là một tên khốn nát thích chơi trò mập mờ với đàn bà, thể khiến ba bốn phụ nữ vây quanh .

Còn thể khiến họ gặp cấu xé lẫn , đúng là một nhân tài.

Tình cảm giữa và vợ bình thường, hai sinh một đứa con gái, giờ ba tuổi.

"Chuyện với , là vì nghĩ rằng Châu Châu sẽ tự với , dù hai đứa cũng yêu tự do."

Trần Thế Quang con gái, mặt đầy tức giận, vì đứa con gái , ông nhiều hạ với khác. Con cái đều là món nợ từ kiếp , trả thế nào cũng hết.

"Trần Châu Châu từng với ." Dương Thiên Hà tự giễu, " ngu, cứ thế ngơ ngác mà quen cô . ngu nhận, chuyện qua , bận tâm.

Không ngờ cô từng mang thai, còn từng phẫu thuật, hỏng cơ thể của chính . Bây giờ thể sinh con, điểm thể chấp nhận .

Ai lấy vợ cũng con nối dõi, dù sinh con trai cũng , sinh con gái cũng . Bằng thì với bố , ở quê nhà họ mong mỏi con cháu đến nhường nào."

"Không sinh thì ?" Trần Châu Châu giận dữ Dương Thiên Hà, "Không sinh là tội c.h.ế.t ? Dương Thiên Hà! Anh ly hôn, cửa cũng . Chỉ cần bố phê chuẩn, cả đời đừng hòng ly hôn với ."

"Bốp!"

Trần Thế Quang phắt dậy, tặng cho Trần Châu Châu một cái tát nảy lửa.

"Bố mày phê, còn Tham mưu trưởng thể phê, Hà Sư trưởng thể phê. Trần Châu Châu! Mày ly hôn bố thể hiểu, nhưng dùng bố mày để áp chế Thiên Hà, bố thể hiểu nổi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-272-khong-the-thu-thai.html.]

Vân Vũ

Trần Châu Châu tát cho choáng váng, sững sờ bố, nước mắt tuôn rơi lã chã. Từ nhỏ đến lớn, dù cô chuyện gì quá trớn, bố cô cũng từng động tay động chân với cô.

Hôm nay đ.á.n.h cô mặt Dương Thiên Hà.

Cô thật đau khổ.

Vương Đại Lệ ôm lấy con gái, cũng nên gì.

Bà hiểu rõ trong lòng, Trần Thế Quang , tuyệt đối để cho Dương Thiên Hà ly hôn với con gái, mà đang tìm cách để họ ly hôn.

Dương Thiên Hà Trần Châu Châu đánh, trong lòng hả hê, nếu thể, cũng xông lên tặng thêm vài cái tát.

Rõ ràng thể sinh con, tại còn quyến rũ ?

Nếu chủ động quyến rũ, thể thôi hôn với Tần Song Song? Nhìn kìa, giỏi giang thật, một sinh ba, trai gái, nếu ba đứa trẻ đó là của , bố sẽ vui sướng đến nhường nào.

Thẩm Thần Minh: "..."

Anh nghĩ nhiều quá , phúc đó , tiểu đầu là của , con cái cũng là của . Chỉ mới giỏi giang như , một phát ba tiếng.

Trần Thế Quang thực sự tức giận, chỉ thẳng mũi con gái mắng một tràng: "Con kết hôn với Thiên Hà, thì nên giấu giếm chuyện của , đó là nguyên tắc .

Con càng nên giấu giếm gia đình, khiến bố con trở thành kẻ vô dụng trong mắt khác. Trần Châu Châu! Con thể tranh khí một chút ?"

"Con dám ." Trần Châu Châu lóc co rúm trong lòng Vương Đại Lệ, "Con nghĩ thể sinh, chỉ cần điều hòa điều trị nhiều, con nhất định thể sinh con mà, Dương Thiên Hà vu khống cho con."

Dương Thiên Hà gì, từ túi áo khác lấy một tấm bệnh án, đưa cho Trần Thế Quang.

"Đây là bệnh án khám bệnh của cô , bác sĩ ghi rõ ràng đó."

Trần Thế Quang tiếp nhận xem xong, ném thẳng mặt Trần Châu Châu: "Tự xem ."

Trần Châu Châu đón lấy, Vương Đại Lệ đỡ lấy, bà một cái, lập tức khí huyết dồn ngược. Trên bệnh án ghi rõ ràng: "Nhiều nguyên nhân chồng chất, thể dẫn đến thể thụ thai."

Dù lời quá tuyệt đối, thêm hai chữ " thể", nhưng con gái kết hôn lâu như vẫn thai, chẳng chứng minh rõ ràng cho chẩn đoán của bác sĩ ?

Nếu con gái thực sự thể sinh con, thì tuyệt đối ly hôn.

Ly hôn còn ai sẽ nhận cô?

Chẳng lẽ để cô một cô đơn đến già?

"Dương Thiên Hà! Anh dám lục đồ đạc của ?" Trần Châu Châu tức điên lên, nhảy cẫng lên chỉ trích, "Anh hổ."

Vương Đại Lệ bịt miệng con gái, giận thể đỡ nổi: "Con im miệng cho , vợ chồng với , đều ở trong một nhà, lục đồ của con thì ? Chẳng lẽ con lục đồ của ?"

Sao ngu? Loại bệnh án còn giữ gì? Không xé vụn vứt thùng rác? Rõ ràng là con tự để chứng cứ ở đó cho lấy, lấy?

Dương Thiên Hà phủ nhận: " lục đồ của cô, bằng cũng cô và Lưu Thiên Vũ vẫn còn tơ tưởng lẫn ."

"Cái gì? Đây là thật ?" Trần Thế Quang tức giận đến mặt mày tái mét, chất vấn Trần Châu Châu, "Con và Lưu Thiên Vũ vẫn còn qua ? Con gì? Dẫm mặt bố xuống đất ?"

Năm đó chính ông đuổi Lưu Thiên Vũ , ngờ con gái vẫn còn giữ liên lạc với , đây chẳng là "bốp bốp bốp" tát mặt ông ?

Sao ông sinh một đứa vô não như ? Đã kết hôn , còn qua với loại đó gì?

 

Loading...