Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 255: Sinh con gái như thế này thật không bằng đừng sinh
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:22:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Thục Anh : " . Muội ! Chính là từ của mà tỷ . Mẹ của là kiến thức, bồi dưỡng giỏi giang như , tương lai con gái tỷ nếu sự giỏi giang như , tỷ sẽ vui mừng."
Ngô Oanh Oanh cũng theo: "Tỷ hiểu , ý của chính là chúng cố gắng hết sức đối xử công bằng, thiên vị con trai như nữa."
" , tỷ cũng , chính là ý ."
"Tỷ thì bao giờ thiên vị, hai đứa trẻ đều nhận như ."
"Các chị xem, Trần Châu Châu quản lý Vương tẩu tẩu ? Cô một lấy sáu ngàn tệ, vợ sắp cưới của em trai cô nếu chuyện, phẫn nộ ? Có quản bà chồng ?"
"Chuyện xảy thì ai mà , Trần Châu Châu thật , mượn tiền trả, còn dùng chuyện dưỡng lão để uy h.i.ế.p , tiền sẵn lòng cho Hoàng lão bản mượn chứ đưa cho cha ."
"Vậy thì còn cách nào khác, Vương tẩu tẩu cũng cách nào kiềm chế cô , tiền túi cô thì là của cô . Sinh con gái như thế thật bằng đừng sinh, lấy chồng còn nhăm nhe tiền trong nhà."
Tần Song Song thong thả thốt một câu: "Đây là do giáo d.ụ.c vấn đề, phẩm tính của trẻ nhỏ, thể giáo d.ụ.c thông qua lời và hành động bình thường. Một khi xuất hiện sai lệch, sẽ hình thành các vấn đề khác . Cha lấy gương, con cái sẽ thể nào hoang đường."
"Nói đúng lắm, Vương tẩu tẩu tính tình vốn luôn càn rỡ, Trần Châu Châu trở nên như , bà cũng một phần trách nhiệm."
Lưu Thục Anh đến đơn vị lâu, hiểu tính cách của Vương Đại Lệ.
Tính khí của Vương Đại Lệ cũng giống Trần Châu Châu, ai cũng gì, ngoại trừ Quản Ái Trân, ai mắt bà , thậm chí đôi khi ngay cả Quản Ái Trân bà cũng chẳng thèm để ý.
Ở nhà bà là lớn nhất, bà thích gì thì , Trần Thế Quang nếu lòng bà , bất kể ngoài , bà cũng mắng cho một trận tơi bời.
Vân Vũ
Mọi trong khu gia đình đều rõ tình hình nhà họ, một ai dám đến nhà họ chơi.
" , Vương tẩu tẩu mắt cao hơn đầu, vốn luôn coi thường bọn đến từ nông thôn. Người thành phố bà còn thể giữ một bộ mặt , còn nông thôn bà cũng chẳng thèm bọn một cái."
"Ôi! Đừng nhắc nữa, bà bọn , bọn vẫn sống , bọn ."
"Phải, Lão Thẩm trở thành Tham mưu trưởng, địa vị của cũng gần giống Vương tẩu tẩu, ở đây tỷ sợ."
Tần Song Song bật : "Các chị! Chúng nhất trộm cắp, nhì cướp giật, ba vi phạm pháp luật, bốn rối loạn kỷ cương, gì sợ chứ?
Vương tẩu tẩu lẽ là do tuổi tác lớn hơn bọn , nên chuyện với bọn . Các chị nghĩ xem ? Tuổi của bác gần bằng em, thể chuyện hợp với bọn là những trẻ tuổi ?"
Biết Tần Song Song đang giúp xoa dịu tình hình, các chị vợ , cùng . Người học thức chuyện quả là khác, đây là họ Vương Đại Lệ lưng đây.
Cũng , chuyện của Vương Đại Lệ liên quan gì đến họ? Trần Châu Châu nuôi dưỡng bà , cũng đều là chuyện giữa hai con nhà họ, họ hà chi lo chuyện bao đồng?
"Lời của sai." Lưu Thục Anh gật đầu, "Vương tẩu tẩu quả thực lớn tuổi hơn tất cả chúng ở đây, cách bọn một đời, hợp cũng là chuyện bình thường."
"Phải , bà còn lớn hơn chị cả của tỷ một tuổi, tỷ với chị cả của tỷ cũng chẳng gì để . Chị lấy chồng sớm, hai chị em thường xuyên ở cùng một chỗ."
"Không chuyện thì thôi, bọn ngày nào cũng bận bịu, thời gian rảnh để tán gẫu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-255-sinh-con-gai-nhu-the-nay-that-khong-bang-dung-sinh.html.]
"Phải , ngày nào tỷ cũng Hải Thành giao hàng, nhập hàng, thật sự bận." Ngô Oanh Oanh trong lòng giải đáp thắc mắc, cả nhẹ nhõm hẳn, "Bọn cũng thời gian tán gẫu với bà , thôi, về sửa soạn , chiều nay bán nữa, về nhà , trời mưa phùn vẻ một lúc cũng tạnh."
Hà Hiểu Uyên Tần Song Song: "Muội ! Em còn xây cửa hàng nữa ? Bọn chị cũng thuê một gian, khi mưa gió cũng chỗ tránh."
Tần Song Song cúi đầu suy nghĩ một lát: "Nếu thuê đất xây cửa hàng tiếp thì ở phía mấy cửa hàng , chỗ khác em xin , chỉ vòng quanh bờ tường trường học là . Nếu các chị , em dựng một gian lên, các chị xem thế nào?"
Ngô Oanh Oanh lập tức gật đầu: "Không vấn đề, em cứ dựng một gian cửa hàng , bọn chị nhận. Trời nắng thì còn đỡ, trời mưa mà cửa hàng thật sự quá bất tiện.
Có đến mua đồ trong mưa, nếu cửa hàng, mua hàng còn thể xếp dù , chuyện thoải mái một lúc."
"Được, lát nữa em thương lượng với hiệu trưởng." Tần Song Song dậy, "Em về , tìm hiệu trưởng một chuyến, dù kết quả thế nào, tối em sẽ báo tin cho các chị."
"Tốt! Vậy bọn chị đợi tin."
Ngô Oanh Oanh vui, nếu cửa hàng, ăn buôn bán sẽ thuận tiện hơn nhiều, cần cả ngày phiền Lưu Thục Anh nữa.
Để đồ đạc trong cửa hàng của chị , chị tuy gì, nhưng trong lòng luôn cảm thấy áy náy, cũng ăn buôn bán, cứ mãi phiền chị như chuyện .
Tần Song Song , cũng giải tán.
Quay trường học, cô đến văn phòng hiệu trưởng tìm Lý Duy Nhất, ông lão đang xem báo, trông thấy cô đến, nhiệt tình chào đón: "Giáo viên Tần! Lại đây, ."
"Hiệu trưởng! Không việc thì dám đến nơi tôn nghiêm, em đến tìm thầy, chính là hỏi thử, mảnh đất phía cửa hàng của em, còn thuộc về trường chúng ?"
Lý Duy Nhất rót cho Tần Song Song một cốc nước: "Phía cửa hàng đúng là một mảnh đất nhỏ thuộc về trường, qua chút nữa là đến ruộng đồng . Em hỏi gì ? Còn xây cửa hàng nữa ?"
Tần Song Song cũng giấu ông, thực cũng giấu nổi, thị trấn chỉ nhỏ bằng bàn tay, dù cô , khác cũng sẽ . Đây cũng chuyện gì xa, cô cần gì giấu diếm.
"Là như thế , hai vị quân tẩu bán gia vị thập cẩm ở thị trấn cần một gian cửa hàng, thầy xem thời tiết hôm nay, chỗ chân, mua gia vị thập cẩm mua đồ cũng giương dù.
Người bán hàng thì còn t.h.ả.m hơn, gió tạt mưa xiên, dù cũng đỡ nổi. Họ hỏi em xin một gian cửa hàng, em còn cách nào, đành đến tìm thầy."
Lý Duy Nhất trầm mặc một lúc, uống hai ngụm nước: "Giáo viên Tần! Chỉ cần em rời khỏi trường Trung học Linh Sơn, đất đai còn cứ tùy ý em xây, cũng bắt em đóng bổ sung tiền thuê, em thấy thế nào?"
Tần Song Song mắt sáng lên vài phần, chắc chắn hỏi: "Hiệu trưởng! Thầy đang gì ?"
"Tất nhiên là thầy ." Lý Duy Nhất nắm chặt tách trong tay, "Giáo viên Tần! Học sinh trường chúng thể thi đậu đại học , liên quan lớn đến môn học mà em dạy.
Thầy câu cũng sợ em kiêu ngạo, đều là sự thật. Trước đây khi em đến, trường chúng năm nào thi đại học cũng trắng tay. Em đến, điểm tiếng Anh diện nâng cao, cũng giúp nhiều đứa trẻ thi đậu đại học.
Chẳng qua chỉ là một ít đất hoang ven bờ tường trường học, em thích thì cứ lấy , thầy ý kiến gì. Các giáo viên khác trong trường cũng , ngoài việc dạy học, họ cũng giống thầy, chẳng gì khác."
"Vậy quá, em khách khí nữa." Tần Song Song cho Lý Duy Nhất một viên t.h.u.ố.c an thần, "Thầy yên tâm! Chỉ cần chồng em còn ở trong quân đội, em sẽ , dù c.h.ế.t cũng ."