Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 254: Vấn đề này khó trả lời quá
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:22:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Oanh Oanh theo lời khuyên vài câu, bỗng nhiên hỏi: "Muội ! Trong lòng chị một thắc mắc."
Tần Song Song húp một miếng bún, uống một ngụm canh chua cay, vô cùng thỏa mãn: "Thắc mắc gì thế? Nói xem nào."
"Chị chính là hỏi, chuyện nuôi con để phòng lúc tuổi già còn đáng tin cậy nữa ?"
Lời của Ngô Oanh Oanh thốt , Lưu Thục Anh kinh ngạc hỏi: "Chị Ngô! Chị cái gì thế? 'Dưỡng nhi phòng lão' đáng tin cậy? Chúng khổ sở tất bật như , chẳng là kỳ vọng nuôi chúng lớn, để chúng nuôi chúng lúc tuổi già ?"
Hà Hiểu Uyên giải thích: "Chị Ngô suy nghĩ , cũng là do Trần Châu Châu gây thôi."
Tần Song Song ngạc nhiên: "Do cô gây ? Cô gì nữa ?"
Ngô Oanh Oanh: "Cô mượn sáu ngàn tệ, cô đòi trả, cô trả, rằng nếu trả tiền , khi bố già cô sẽ quản.
Chị Vương sợ quá, dám bắt cô trả tiền nữa. Chị liền hỏi, thực sự sẽ đến lượt con gái nuôi chúng tuổi già ?"
Tần Song Song trả lời ngay, mà cứ thế ăn từng muỗng bún canh chua cay trong bát.
Vấn đề thật khó trả lời, rốt cuộc là con trai nuôi già con gái nuôi già, xem tình hình thực tế, kết luận cố định nào cả.
Lưu Thục Anh ý nghĩ kỳ lạ của Ngô Oanh Oanh cho sửng sốt: "Không thể nào chứ! Chúng già thể bắt con gái nuôi ? Chẳng chúng đều con trai ?"
Hà Hiểu Uyên dám phát biểu ý kiến, cô cũng , chỉ thể đưa mắt Tần Song Song, chờ đợi câu trả lời của cô.
Bên cạnh, Lư Hiểu Trân, Trần Hương Muội, Phùng Tinh Tinh... những mở cửa hàng đều bước hết.
Muội đến , họ qua tụ tập một chút.
Ban ngày mỗi đều việc riêng bận rộn, căn bản cơ hội cùng trò chuyện. Nhà ba đứa nhỏ trông, họ việc gì cũng chẳng tìm cô .
Hiếm lắm mới thấy cô ở trường ăn cơm, còn đến cửa hàng của Lưu Thục Anh, qua đó chút cho vui.
Vừa bước cửa thấy lời Lưu Thục Anh, , đang thảo luận vì chuyện gì, bình thường đến chuyện tuổi già?
"Ý gì ?" Lư Hiểu Trân hiểu liền hỏi, "Nuôi già là ? Chúng còn trẻ chán mà?"
"Chị Lưu! Bình thường bàn vấn đề tuổi già gì?" Phùng Tinh Tinh cũng thấy lạ, "Con trai còn nhỏ lắm, đợi nó nuôi tuổi già, còn lâu mới tới."
"Không , là chị Ngô hỏi vấn đề đó, thấy khác thường, đang hỏi chị đó!" Lưu Thục Anh nhíu mày giải thích.
Trần Hương Muội đầu hỏi Ngô Oanh Oanh: "Chị Ngô! Sao đột nhiên nghĩ đến hỏi vấn đề ?"
Ngô Oanh Oanh liếc , kể chuyện của Trần Châu Châu và Vương Đại Lệ: "Chị chính là cảm thấy chuyện hiểu nổi, nên mới đến hỏi .
Sau nên đối xử với con trai con gái trong nhà thế nào, là học theo xưa 'dưỡng nhi phòng lão'? Hay là công bằng, phân biệt con trai con gái, nên thế nào thì cứ thế?"
"Thì là chuyện , nghĩ chúng già , e rằng chỉ trông cậy con trai e là ." Giả Viên Viên đến cùng suy nghĩ trong lòng, " quyết tâm , bất kể con trai con gái, đều bồi dưỡng như , thì chúng cũng phụng dưỡng như ."
Tần Song Song ngẩng đầu lên, Ngô Oanh Oanh: "Nghe thấy ? Chị Giả là thấu hiểu. Con trai con gái đều là do chúng sinh , bất kể là học hành gì, chúng đều dốc hết sức bồi dưỡng, già chúng thể phụng dưỡng chúng .
Tất nhiên, điều còn xem những việc thường ngày của các chị . Nếu các chị cố gắng hết sức đối xử công bằng, phân biệt rõ ràng con trai con gái, kỳ thực trông cậy con gái nuôi già mới là hạnh phúc nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-254-van-de-nay-kho-tra-loi-qua.html.]
Vân Vũ
"À? Trông cậy con gái nuôi già là hạnh phúc nhất? Tại ?"
"Nhà con gái còn ông bà ngoại nữa mà? Trông cậy con gái và con rể, ông bà ngoại của họ lẽ nào gì?"
"Nói gì chứ, khi kết hôn rõ với họ , nên cho thì cũng cho họ, đừng xem con gái như ngoài, con rể chắc chắn sẽ phản đối."
"Muội ! Em ý nghĩ của chị ?"
Ăn cơm xong, Tần Song Song đặt đũa xuống, : "Chuyện kết luận gì cả, chủ yếu là nhân tố xác định quá nhiều, thể quy chụp chung chung."
Ngô Oanh Oanh sốt ruột hỏi: "Nếu là em, em sẽ thế nào?"
"Nếu là em..." Tần Song Song dừng một lúc, sắp xếp ngôn từ, "Ba đứa nhà em, em phân biệt con trai con gái gì cả, đều là con của em, em thương yêu như .
Thậm chí em còn thương Tam Bảo hơn một chút. Phụ nữ là phái yếu, thương yêu con gái là lẽ đương nhiên, Đại Bảo Nhị Bảo nhà em lớn lên chắc chắn cũng dám gì.
Con trai, từ nhỏ với chúng, chúng là hậu duệ của quân nhân, giống cha chúng, chính trực hiên ngang, bảo vệ phụ nữ và trẻ em."
Mọi , đây là ý gì. Mấy đứa trẻ mấy tuổi , hiểu nhiều như ? Nói với chúng thực sự tác dụng ?
Bất kể các chị dâu hiểu , Tần Song Song vẫn tiếp tục theo suy nghĩ của : "Phụng dưỡng tuổi già là gì? Chúng ăn ngủ , chạy nhảy , cần gì chúng phụng dưỡng?
Đến lúc thực sự , thì đúng là cần phiền đến lũ trẻ. Hãy nhớ, cùng với sự phát triển của thời đại, phân biệt nam nữ, đều trách nhiệm và nghĩa vụ phụng dưỡng cha như .
Điều cần chú ý nhất chính là, chúng tranh thủ lúc còn thể kiếm tiền, chuẩn chút gì đó cho tuổi già của . Có tiền thì nên tích trữ chút tiền, tiền thì tích trữ thứ khác.
Ví dụ như lòng ơn của con cái dành cho các chị, sự tôn trọng của chúng dành cho các chị, đều thể tích lũy ."
Mọi đồng loạt im lặng, đều đang chăm chú lắng . Trong lòng họ, lời của chính là đạo lý.
"Đừng quá nuông chiều con cái, cái gì cho , thì lúc chúng cần, lúc khó khăn cho một ít. Cái gì cho thì trực tiếp với chúng, cái bố cách nào, dựa bản các con nỗ lực.
Còn học cách tỏ yếu đuối mặt con cái, cho dù trong tay chúng nhiều tiền, cũng thể hết với chúng, để chúng thấy sự vất vả, cống hiến của chúng ."
Ngô Oanh Oanh gật đầu nhẹ: "Chị hiểu , chính là để lũ trẻ thấy sự mệt mỏi của chúng ."
Hà Hiểu Uyên thở dài: "Điều cần , ngày nào về nhà cũng mệt đến mức nhúc nhích. Con trai nào cũng tranh việc nhà, ăn cơm xong nó tranh rửa bát, còn chăm sóc em gái."
Tần Song Song khen ngợi: "Như . Hành vi của ảnh hưởng trực tiếp đến con cái, thể tỏ yếu đuối thích hợp mặt con cái, để chúng thấy sự dễ dàng của chúng ."
Lưu Thục Anh nghĩ đến điều gì, mắt đỏ hoe: "Lời đúng, mấy đứa con nhà chị, từ khi chị bắt đầu bán hàng, từng đứa một đều ngoan ngoãn, bao giờ gây chuyện, tan học là đến cửa hàng phụ giúp.
Con gái chị học giỏi hơn hai con trai, chồng chị bảo em chồng thư về, bảo đừng cho nó học nữa, chị nỡ."
Tần Song Song vỗ vai Lưu Thục Anh: "Sự kiên trì của chị là đúng, bất kể con trai con gái, đứa nào học thì cho đứa đó học, thể trọng nam khinh nữ.
Con gái thường tâm đầu ý hợp hơn con dâu, nếu nó thực sự thành tựu, sẽ quên sự vất vả của ."