Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 244: Thu tiền nhiều như vậy, càng nghĩ càng thấy không đáng tin

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:22:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Long lập tức trả lời: "Một tuần thể."

"Thật ? Được , chờ."

Hoàng Long đó chào từ biệt Trưởng thị trấn rời . Vu Na khẽ áp sát tai Tần Song Song thì thầm: "Sao cảm thấy chút đáng tin thế nhỉ?"

"Vốn dĩ đáng tin mà." Tần Song Song thuận theo lời của Vu Na tiếp, cô to lắm, chỉ thì thầm bên tai Vu Na, "Theo như , nguyên liệu ghế mây đơn giản.

Vị ông chủ Hoàng thu nhiều tiền như , chắc chắn sẽ tượng trưng mở xưởng vài tháng, dám cá, tuyệt đối quá một năm."

Vu Na khẽ gật đầu: " tin. Đã nhà họ đều nghề , thể nào cần góp vốn tập thể . Ba mươi lăm công nhân, mỗi một nghìn, là ba vạn năm.

Mở một xưởng ghế mây cần nhiều tiền đến ? tin. Hơn ba vạn, đủ để mở bao nhiêu xưởng ghế mây . cũng tìm hiểu dò la các mặt, đan ghế mây hầu như cần máy móc gì.

Không cần mua thiết , chỉ một chút nguyên liệu thô, mà thu nhiều tiền như , càng nghĩ càng thấy đáng tin. góp vốn, chỉ xem cuối cùng vị ông chủ Hoàng sẽ kết thúc thế nào."

"Kết thúc bằng cách cao chạy xa bay." Tần Song Song đưa kết luận.

Vu Na hiểu ý, về vị trí của , hai bàn luận gì thêm.

Buổi trưa, Tần Song Song ăn cơm trưa xong đến cửa hàng của Lưu Thục Anh chơi. Vừa bước cửa, Lưu Thục Anh như thấy cứu tinh.

"Muội ! Nhà bếp chính quyền thị trấn đến , yêu cầu đặt bánh bao và bánh màn thầu, em chị nên đồng ý đồng ý đây?"

"Có thể đồng ý." Tần Song Song đưa đề xuất cho Lưu Thục Anh, " nguyên tắc của riêng , mười ngày thanh toán một thì nhất định là mười ngày, một khi chây ì là ngừng cung ứng ngay."

Vân Vũ

Lưu Thục Anh gật đầu: "Được, là chị . Bọn chị cung ứng, chỉ là buôn bán nhỏ, chịu nổi nợ đọng. Vẫn như cũ, mười ngày thanh toán một .

Muội ! Ý của em lắm, bọn chị thể hiện thành ý lớn nhất, nhà bếp chính quyền thị trấn là chuyện của họ.

Vốn dĩ chị định từ chối, đối diện nhà ăn cho phá sản , chị giống họ . Nếu thực sự cự tuyệt , rốt cuộc cũng , bọn chị còn sống ở thị trấn mà.

Cách của vẫn hơn, cho nhà bếp chính quyền thị trấn thể diện, bọn chị còn mất lòng ai."

Tần Song Song mỉm : "Tẩu tẩu! Chị đừng khen em nữa. À, Trưởng thị trấn đến tìm chị góp vốn ?"

"Có, chị đồng ý, chỉ với ông là trong tay nhiều tiền thế." Nhắc tới chuyện , Lưu Thục Anh tức giận, "Em đoán ông chủ ?"

"Nói gì ?" Tần Song Song não nhanh chuyển hướng, ngạc nhiên hỏi, "Không lẽ bảo chị trả dần?"

"Ha ha ha! Muội đúng là thông minh, cái cũng đoán ." Trần Hương Muội bước từ ngoài cửa , khen.

Lưu Thục Anh cũng : "Cứ bảo bình thường mà, ông chủ giỏi đến cũng thoát khỏi đôi mắt tinh tường của nhà chị. Hắn , bảo chị đưa năm trăm, hai tháng đưa tiếp năm trăm."

Liễu Diệp Nhi bán vải cũng đến, hiếm khi rảnh rỗi đến cửa hàng chơi, cô đến cùng chuyện. Giữa trưa, trong cửa hàng mấy khách, chuyện với .

" , ông chủ cũng tìm , đồng ý."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-244-thu-tien-nhieu-nhu-vay-cang-nghi-cang-thay-khong-dang-tin.html.]

Giả Viên Viên theo trong, hỏi Tần Song Song: "Muội ! Ông chủ bảo bán cho ba mươi lăm cái ghế nhựa, em chị nên nên ?"

"Có thể , bảo trả một nửa tiền đặt cọc." Tần Song Song chủ ý cho Giả Viên Viên, "Nói rõ kiểu dáng, model, màu sắc, giá cả của ghế, trả tiền đặt cọc một nửa , chị mới nhập hàng.

Hàng về, khi đến lấy hàng, thanh toán nốt tiền còn , nếu thì trả tiền đặt cọc. Nói với , buôn bán nhỏ, tuyệt đối cho nợ."

Giả Viên Viên nhận chủ ý, lập tức tươi: "Vậy ngày mai với , nếu buổi trưa em , tối về nhất định tìm em một chuyến.

Gặp chuyện ăn lớn, trong lòng chị , nên đàm phán điều kiện với thế nào. Muội ! Chị đặc biệt ngốc nghếch ? Đến ăn cũng ."

"Ngốc gì chứ, lúc nãy chị cũng xin một ý kiến đây." Lưu Thục Anh về chuyện nhà bếp chính quyền thị trấn yêu cầu cung ứng hàng, "Bọn chị ít khi ngoài, mấy học vấn, việc tự nhiên cân nhắc chu ."

Phùng Tinh Tinh tới, vẫy tay với Lưu Thục Anh: "Không , giữa bọn chị thông minh là . Bọn chị hiểu thể hỏi mà! Muội thị trấn ? Trên thị trấn gặp, tối về nhà chắc chắn bắt em ."

Khâu Mỹ Cầm cũng bước : " , bọn chị hiểu, hiểu là . Trưởng thị trấn dẫn ông chủ đến tìm góp vốn, kiếm đủ tiêu, than thở xong, họ mặt đen như mực bỏ ."

Trần Hương Muội bật : "Ha ha ha! Bỏ mới , cũng ."

Phùng Tinh Tinh bĩu môi: "Phải đấy, ai bảo xuất tiền đều , trừ phi là đáng tin. Ví dụ như nhà , bảo xuất tiền cũng vui lòng."

Liễu Diệp Nhi khẳng định lời cô : " cũng nghĩ , thể thì bọn chị , thể thì bọn chị tuyệt đối đừng , vạn nhất xảy chuyện thì đùa ."

Tần Song Song : "Em cũng từng ăn, chỉ dựa một nguyên tắc, kiếm tiền dễ dàng, quen đừng tùy tiện tin tưởng."

Giả Viên Viên gật đầu: " , quen, bọn chị tùy tiện lôi tiền . Bọn chị tốn chút sức lực, chút thời gian cũng , chứ thể tốn tiền ."

Lưu Thục Anh rót cho : "Chị tham, chị việc kinh doanh của riêng , chỉ cần hành động bừa bãi, ăn tiêu của cả nhà chắc chắn kiếm ."

Khâu Mỹ Cầm đem chén Lưu Thục Anh rót đưa cho các tẩu tẩu: "Lời của Lưu tẩu tẩu đúng lòng , cũng nghĩ .

Bọn chị thể tham lam, thể cái gì cũng , tham nhiều tiêu hóa , đừng để lúc hiểu chuyện gì, mất tiền vất vả kiếm ."

Ngô Oanh Oanh bước , tham gia đội quân tán gẫu: " , việc kinh doanh của bọn chị tuy quá , nhưng cũng tệ.

Sáng sáng bận một chút, đến chiều cơ bản việc gì. Thực sự kiếm tiền, đến chỗ Lư tẩu tẩu lấy một ít việc thủ công về cũng ."

Hà Hiểu Uyên theo lời mở miệng: " thế, lúc rảnh đan một ít tất len, giày trẻ em để ở sạp của Trần tẩu tẩu bán, cũng khá lắm."

Trần Hương Muội , khen cô : "Đôi tay của Hà tẩu tẩu thực sự khéo, đôi giày nhỏ, đôi tất nhỏ đan lắm, mua cũng ít! Theo đó mà sợi len trong cửa hàng của chị cũng bán nhiều."

"Thật ? Vậy hai các chị hợp tác một phen ." Lưu Thục Anh đưa nước cho Hà Hiểu Uyên, "Hà tẩu tẩu đan, cửa hàng của Trần tẩu tẩu sợi len, hai các chị hợp tác chắc chắn kiếm tiền."

Hà Hiểu Uyên gật đầu: " cũng nghĩ , tối về tranh thủ một hai tiếng, một ít đồ , kiếm ít tiền mua rau cũng ! Quan trọng nhất là đồ cần, thưởng thức, trong lòng thỏa mãn ."

 

Loading...