Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 228: Tính toán sổ sách
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:21:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nhà lâu lắm nhộn nhịp như thế . Người nhà họ Hứa về cơ bản đều còn nữa, một thì ở hải ngoại. Nhà đẻ của bà từ lâu đoạn tuyệt qua , dù tìm tới cửa, bà cũng chẳng nhận.
Đừng tưởng quan hệ huyết thống, kỳ thực gặp chuyện gì còn bằng ngoài.
Người ngoài hại bạn, lẽ còn chút kiêng dè. Người quan hệ huyết thống khi hại bạn, căn bản chút e ngại, tổn thương bạn sâu sắc nhất.
Đại Bảo và Nhị Bảo chơi một lúc mệt, uống nước xong nhắm mắt ngủ.
Bùi Ngọc và Lý Uyên vẫn ôm lấy hai đứa bé, nỡ đặt xuống. Tam Bảo cũng ngủ, Vương Vân Lệ sợ Tần Song Song mỏi tay nên đón lấy bé mà bồng.
Trương Đức Văn hút thuốc, Thẩm Thần Minh dám bồng con, sợ con mùi t.h.u.ố.c ám , tiện thẳng.
Một bữa cơm kéo dài đến tận bốn giờ chiều vẫn xong, uống rượu trò chuyện, thật tốn đồ ăn, Thím Hứa xào thêm ba mẻ mới đủ.
Thấy lũ trẻ ngủ, Thím Hứa lấy sổ sách kế toán và sổ tiết kiệm , đến chỗ Vương Vân Lệ và Tần Song Song.
“Cửa hàng mở cũng một thời gian, sắp sửa đến Tết , chúng tính toán sổ sách một chút nhé! Đây là sổ sách, mỗi ngày mua cái gì, bán cái gì, còn thừa bao nhiêu đều ghi chép cả .
Hồi trang trí tốn bao nhiêu, cũng đều ghi , hai đứa xem thử .”
Vương Vân Lệ xem, đẩy về phía Tần Song Song: “ ngán nhất chuyện , xem ! sổ sách là đau đầu. Lần Hứa Thúc cũng đưa cho xem, xem mấy trang càng xem càng rối.”
Tần Song Song cầm lấy sổ sách, lật từng trang một, thể Hứa Thúc và Thím Hứa quả thật thật thà, ngay cả việc thừa món ăn gì cũng đều ghi rõ ràng.
Một chai xì dầu dùng mấy ngày, một thùng dầu mười cân dùng mấy ngày, tại dùng nhanh hơn , tất cả đều ghi chép rõ ràng minh bạch.
Vừa xem, cô , cảm thấy hai vợ chồng quá chân chất.
“Thím ơi! Sổ là thím ghi chú ghi ?”
Thím Hứa , trả lời: “Phần lớn là thím , chú , chữ thím lắm, một chữ cũng quên mất cách .”
Tần Song Song khen bà: “Vậy trí nhớ của thím thật đấy, mỗi ngày mua bao nhiêu đồ, dùng bao nhiêu, còn thừa bao nhiêu, từng thứ một đều ghi rõ ràng.”
“Ừ, trí nhớ của thím vốn dĩ .” Thím Hứa cũng khiêm tốn, nhận lời khen của Tần Song Song, “Hai đứa còn trẻ tuổi, sợ ghi rõ các cô hiểu.
Vân Vũ
Hơn nữa, các cô tin tưởng thím và chú như , phòng gì cả, mở cửa hàng là mở cửa hàng, thím và chú cũng thể lừa gạt các cô ?
Cái cửa hàng ! Là tâm nguyện của chú đấy. Từ ngày mở quán ăn, tinh thần của chú khá hơn hẳn, cả ngày còn im lặng nữa. Thấy ? Uống nhiều rượu, lợi cũng lòi .”
Vương Vân Lệ và Tần Song Song qua, quả thật, Thẩm lão gia đang gì đó, Tần gia gia và Hứa Thúc đang chăm chú lắng , đến mức thể khép miệng .
Vương Vân Lệ cảm thán: “Rất ít khi thấy Hứa Thúc vui như , Song Song! Cậu là công thần lớn của ngày hôm nay đấy.”
Tần Song Song liếc cô một cái, dậy, phía bếp, đưa một đề nghị: “Thím ơi! Mở quán ăn thường sẽ đồ ăn thừa, tiền trong sổ chúng thể tính toán, trừ tiền công của hai bác , còn mua sắm thêm một ít thiết nhé!”
Vương Vân Lệ bồng Tam Bảo đang ngủ say theo , lên tiếng: “ ý kiến, Song Song mua gì thì mua đó.”
Thím Hứa hài lòng Tần Song Song: “Cô , thím cũng định đề cập đấy, nhà bếp chúng thiếu một cái tủ lạnh lớn. Đợi sang năm thời tiết nóng lên, thím và chú sẽ mua một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-228-tinh-toan-so-sach.html.]
Có tủ lạnh , một thịt cá rau củ thừa sẽ sợ hỏng. Tất nhiên, chúng cũng sẽ mua nguyên liệu bừa bãi, về cơ bản đều tính toán kỹ khi mua, khách ăn cái gì cũng là đồ tươi.”
“ , cháu chính là tủ lạnh.” Tần Song Song một lượt các loại rau củ chất đống bàn bếp, “Có tủ lạnh sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Trong cửa hàng nếu bận xuể, nên tìm giúp thì tìm, đừng việc gì cũng tự . Chú và thím tuổi cao, thể vì kiếm chút tiền mà kiệt sức sinh bệnh .”
Vương Vân Lệ lập tức đồng ý: “Lời của Song Song đúng, lúc cửa hàng đông khách quả thật bận, thể việc gì cũng tự , thuê một đến rửa rau, rửa bát, quét dọn !”
Thím Hứa gật đầu nhẹ, mặt nở nụ mãn nguyện: “Được, từ nay về thím và chú sẽ nhàn hạ hơn chút. Có giúp việc lặt vặt, lúc đông khách sẽ đỡ hơn.
À, Song Song! Cái hỗn hợp gia vị nấu nước lèo mà cô ngon, thể một ít mang đến cửa hàng bán ? Lần Ngô Hải Lượng mua khá nhiều về, là cô dạy .”
“Cái đó đơn giản thôi, cháu về với chị Ngô một tiếng, chị về cơ bản cách hai ba ngày Hải Thành nhập hàng một . Cửa hàng chúng cần gì, cần bao nhiêu, thím bảo chị , để chị mang đến là .”
Thím Hứa do dự một chút: “Chúng tự ?”
“Được thì , nhưng mệt lắm.” Tần Song Song giải thích suy nghĩ của , “Thím xem ! Đồ nấu nước lèo chủ yếu bán là da đầu heo, tai heo, nhưng mấy thứ đó xử lý phiền phức.
Phải rửa sạch, trần qua nước sôi, nhổ lông, chỗ nào nhổ còn đốt, lỉnh kỉnh một đống việc. Thỉnh thoảng nấu một nồi thì , lâu dài lời.
Để chị giao hàng, chúng quyền lựa chọn, cần gì, giao bao nhiêu, lúc nào giao, đều theo đúng như chúng đặt . Nếu đường tiêu thụ thực sự mở , hãy tính xem nên tự .”
Nghe Tần Song Song , Vương Vân Lệ cũng bổ sung vài câu: “Quán ăn của chúng theo hướng món Hải Thành bản địa, đồ nấu nước lèo phù hợp với phong cách cửa hàng ? Hứa Thúc là đầu bếp lớn mà, thể đồ nấu nước lèo ?”
Thím Hứa nghĩ , cảm thấy cũng lý: “Là thím nghĩ sai , thì cứ theo như Song Song , chúng đặt đồ nấu nước lèo. Thím thấy sợi rong biển đó cũng ngon, khi lên món cho mỗi bàn một ít, để khách nếm thử.
Còn cái tai heo đó cũng tệ, lấy một ít về bán thử, nếu đường tiêu thụ, sẽ tìm họ đặt .”
Tần Song Song gật đầu: “Được, tối nay cháu về với chị Ngô một tiếng, để chị tìm gặp hai bác một chuyến, cần gì thì với chị , để chị mang đến là . Cái gì cũng tự , quá mệt và vất vả.”
Lúc vẫn sợi rong biển cắt sẵn để bán, sợi rong biển đều mua rong biển khô về ngâm nở.
Ngâm xong còn rửa sạch mới cắt sợi, Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên đều như .
Đành thôi, thế thì sợi rong biển để bán, thì sẽ mất một khoản thu nhập.
Rong biển trộn, bao nhiêu thích mua. Rong biển vốn thuộc hải sản, dù sánh bằng các loại cá biển, tôm biển khác, thì cũng mang chữ "hải".
Dân chúng thích mua, trong các món nộm, sợi rong biển bán nhiều nhất.
Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên dù cũng Hải Thành nhập hàng, giao một ít đồ nấu nước lèo cho quán ăn cũng gì . Nếu lượng tiêu thụ tăng lên, việc buôn bán của họ sẽ định hơn.
Họ tiền kiếm , bản cũng kiếm một ít, chứ?
Hứa Thúc, Thím Hứa tuổi thực sự cao, quá vất vả thì cần thiết.