Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 225: Đến Hải Thành, ba đứa bé vui sướng phát cuồng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:21:45
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gã gầy sẹo trán dường như bừng tỉnh ngộ: "Nghe thế, chẳng lẽ bọn họ thực sự đang cố tình dụ dỗ chúng ? Đợi khi chúng mất cảnh giác, sự thật, bọn họ mới tay, Hoa thật là gian xảo."

Người của Ban Bảo vệ: "......"

Không, chúng . Hiểu lầm, hiểu lầm .

Gã gầy tóc thưa cúi đầu: "Thiếu gia! Chúng thừa nhận thôi? Người hiểu lời chúng , mà là đang diễn kịch cùng chúng ."

Gã gầy chân thọt đầu buông thõng: "Sao bọn họ thể như ? Sao thể lừa dối chúng ? Rõ ràng hiểu chúng gì, còn cứ giả điếc giả câm, cố ý tạo ảo tượng. Chúng lừa , cam tâm."

Gã béo như mưa: "Ái chà! Ta để xứng đáng với ông nội , đó là thứ ông đ.á.n.h đổi bằng mạng mới , giờ mất, về thể báo cáo?"

Tần Song Song một bên còn đổ thêm dầu: "Vậy thì ngươi cứa bụng tự sát ."

"Ha!"

Gã béo nữa, tức giận trừng mắt cô, nghiến răng nghiến lợi: "Đều là do cô phá hảo sự của , g.i.ế.c cô."

Thẩm Thần Minh dậy, che chắn phía Tần Song Song, giơ nắm đ.ấ.m trong tay lên, biểu diễn sức mạnh mặt gã béo.

"G.i.ế.c cô ? Hỏi qua ."

Gã béo dám nữa, lập tức rụt cổ , đàn ông lợi hại, dù trong tay s.ú.n.g cũng đấu .

Đối đầu với , bản một chút phần thắng nào, nhất là im miệng! Lưng đến giờ vẫn còn đau.

Trước mặt , bản chính là miếng thịt thớt, cắt thế nào cũng , còn chút tư lự nào để ngang ngược nữa.

Gã gầy sẹo trán gì đó, nhưng thấy nắm đ.ấ.m Thẩm Thần Minh giơ lên, lập tức dám nữa. Những vết đau vẫn biến mất, đều là do đàn ông mặt đánh.

Người võ công siêu phàm, trêu nổi, căn bản là trêu nổi.

Thiếu gia cũng như , trêu nổi, thiếu gia còn nhụt , lý do gì nhụt chứ.

Gã gầy chân thọt và gã gầy tóc thưa , dám lên tiếng. Ở đây hiểu lời họ , nhưng bọn họ tự , còn ngốc nghếch bậy bạ.

Giờ thì hỏng bét , chuyện thầm kín đều lật tẩy, bọn họ c.h.ế.t chắc.

Vốn tự mãn cho rằng đối phương bằng chứng, thể giam giữ bọn họ mãi, đại sứ quán sẽ mặt can thiệp.

Nếu bọn họ đến đây chuyện mờ ám, thì dù đại sứ quán mặt cũng vô dụng, thể dễ dàng thả bọn họ .

thể kết án ở Trung Quốc, bọn họ cũng sẽ trục xuất về nước, thật là mất mặt quá!

May mà thiếu gia cùng chịu mất mặt, thì bọn họ về nước đều trốn tránh.

Hà Chí Quân cầm lấy ống giấy nhỏ, từ từ, từng chút một trải , giấy ngả vàng, thực sự sợ một bất cẩn là vỡ vụn mất.

Tần Song Song và Thẩm Thần Minh phía , bọn họ chỉ đến để giúp thẩm vấn, tờ giấy trong tay Hà Chí Quân, bọn họ xem.

Hà Chí Quân gọi Thẩm Thần Minh một tiếng: "Thần Minh! Anh đến xem thứ , là địa hình trong núi ?"

Thẩm Thần Minh bước tới, xem xét kỹ lưỡng: "Hình như là, hình như . Chỗ hiện giờ là một vùng trũng trong núi, nhưng địa mạo ban đầu là một gò đồi nhỏ."

Gã béo trong lòng vô cùng đắc ý, dù miệng dám lên tiếng.

, chính là một gò đồi nhỏ, bọn mất mấy ngày trời mới tìm cửa hang ngôi mộ, các lăng mộ, căn bản là thể.

"Lão Hà! Loại việc chúng giỏi, vẫn là báo cáo lên ! Giao cho chuyên môn xử lý."

Hà Chí Quân cảm thấy lời của Thẩm Thần Minh đúng, cẩn thận cất tờ giấy: "Vậy chúng về , sáng mai đến Sư bộ báo cáo."

Ba xong, rời khỏi phòng thẩm vấn, của Ban Bảo vệ cũng cần thẩm vấn nữa, tối nay chỉ cần lưu trực ban.

Mấy tên giam giữ, thể chạy trốn, cứ về nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-225-den-hai-thanh-ba-dua-be-vui-suong-phat-cuong.html.]

Chuyển mạch cảnh

Thấm thoát đến Chủ nhật, Tần Song Song và Thẩm Thần Minh vợ chồng lái xe, đưa cả gia đình già trẻ đến Hải Thành.

Thẩm Thần Minh là Tham mưu trưởng, xe riêng và tài xế, nhưng dùng, thích tự tài xế cho cả nhà.

Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo ngủ suốt đường đến Hải Thành, Lý Uyên bồng Đại Bảo, Thẩm Thần Minh bồng Nhị Bảo, Tần Song Song bồng Tam Bảo.

Ông Tần và ông Thẩm tự chăm sóc bản , một đoàn hùng hồ kéo đến Bách hóa Hải Thành.

Nhìn những đàn ông tuấn tú khác thường, phụ nữ xinh hiền hòa, ba đứa trẻ ngọc ngà đáng yêu, hai ông lão tinh thần hăng hái, trong bách hóa đều dừng ngắm .

Thực sự là khó gặp.

"Ồ! Gia đình từ đến? Sao một sinh ba đứa bé ?"

" ! Phúc khí quá! Ba đứa trẻ lớn lên thật kháu khỉnh, nếu thể sờ sờ, bồng bồng thì quá, chúng cũng thấm chút hỷ khí."

"Trẻ con bây giờ quý giá lắm, mà tùy tiện cho bồng cho sờ ?"

"Con dâu nếu thể sinh đôi thì quá, chắc chắn chăm sóc con cái thật , để nó bận tâm một chút nào."

"Phúc khí như ai cũng , tiếc là ai may mắn như thế."

Ba đứa bé sơ sinh vốn đang ngủ, đến Hải Thành, bước bách hóa, cả ba đều thức giấc.

Trước đây thức dậy là ọ ẹ đòi bú, hôm nay tỉnh dậy, chỉ kịp mở to đôi mắt đen láy khắp nơi. Cũng sợ lạ, thấy ai là với đó.

Đặc biệt là Tam Bảo, vui vẻ vỗ tay, mừng rỡ tưng bừng.

Đại Bảo và Nhị Bảo một đứa "a", một đứa "ô", "a ô, a ô" giao tiếp, kêu .

Lý Uyên thấy cũng theo, cảm thấy ba đứa trẻ thật là thú vị.

Hiếm khi ngoài một chuyến, vui sướng phát cuồng, đói bụng cũng .

Tần Song Song dẫn cả nhà lên tầng ba của bách hóa, để Thẩm Thần Minh dẫn hai vị lão nhân chọn quần áo. Chọn xong thì thử, cho bọn họ xem.

Cô bồng Nhị Bảo, đúng lúc xuống tìm chỗ cho chúng bú.

Nhân viên phục vụ nhiệt tình, mang ghế cho bọn họ , Lý Uyên thành thạo lấy từ trong túi mang theo ba bình sữa, một bình bà cho Đại Bảo bú, hai bình còn đưa cho Tần Song Song.

Sữa trong bình pha sẵn ở nhà, dùng khăn khô bọc kín giữ trong túi, đến giờ vẫn còn ấm, uống .

Tần Song Song một tay bồng một đứa trẻ, một tay cầm một bình sữa, để chúng đùi , cầm bình sữa cho chúng bú.

Nhìn thấy cô khéo léo như , các nhân viên phục vụ đều khâm phục.

Đây chính là đạo lý " thì cứng cỏi", để nuôi dạy con cái , thể nghĩ cách.

Nhị Bảo và Tam Bảo cũng ngoan, khi b.ú thì nhúc nhích, sợ mệt, dám nghịch ngợm.

Đợi Thẩm Thần Minh đến bồng Tam Bảo cho bú, Nhị Bảo mới bắt đầu vung tay vung chân, ngoảnh đầu bố và em gái.

Tần Song Song cũng mặc kệ, bồng một đứa trẻ cho b.ú thì tương đối nhẹ nhàng, thế nào cũng . Bồng hai đứa thì mệt hơn nhiều, trẻ con cử động, sữa trong bình sẽ tràn , chảy khắp nơi.

Ông Tần và ông Thẩm mặc quần áo mới cùng kiểu dáng, màu sắc khác , mặt Tần Song Song và Lý Uyên.

Ông Tần trách cháu gái: "Không cần tiêu tiền mua quần áo cho ông, ông quần áo ."

Ông Thẩm : "Lão Tần! Ông đúng , một chút tấm lòng của con cháu, ông từ chối gì? Ông đến đây giúp trông cháu, mua bộ quần áo thì ?"

Vân Vũ

 

Loading...