Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 204: Công việc thủ công sau này đều giao hết cho cô Tần

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:21:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô dám gây chuyện cái nỗi gì.” Lưu Thục Anh tức giận khó nguôi, “Cô tư cách gì để nhặng xị lên? , việc đó là do cô kéo về, các chị em xong trả tiền, em giúp cô lấy để trả cho các chị em là chuyện , cô còn mặt mũi nào mà gây sự?”

“Em gái! Đừng sợ cô , em giúp đỡ là các quân tẩu trong khu gia thuộc, là Trần Châu Châu của cô .”

“Bọn chị chứng cho em, cô dám gây chuyện, bọn chị sẽ gây sự đến Sư đoàn. Trần Phó Sư trưởng thương con gái đến mấy cũng lý lẽ, Trần Châu Châu trả tiền, các chị em gây sự đến nhà cô lắm .”

Tần Song Song một lượt: “Cũng là phúc của các chị, ông chủ xưởng giày nhờ em giúp dịch một bản hợp đồng, em đưa điều kiện .

Dịch hợp đồng cũng , thanh toán tiền công thủ công cho các chị em, thanh toán thì em cũng nhận việc.”

“Hả? Em nhận việc dịch , chẳng là ít kiếm tiền .”

“Ít kiếm thì ít một khoản, . Đây là một cơ hội, nếu mất cơ hội , đòi tiền của họ sẽ khó khăn.”

Các chị em đều im lặng, ánh mắt đều chăm chú Tần Song Song, trong lòng mỗi đều cảm động.

Đây chính là em gái của họ, vì lợi ích của họ, sẵn sàng từ bỏ lợi ích của bản . Dịch một bản hợp đồng cũng ít tiền, từ bỏ là từ bỏ.

Trần Châu Châu mà dám gây chuyện, họ đảm bảo sẽ chặn ngay cửa nhà cô để phán xét, thiên hạ chuyện dễ dãi như .

“Em gái! Tuy em như , mấy chị mở cửa hàng trong thị trấn chiếm lợi gì, nhưng chị vẫn với em một tiếng cảm ơn.”

, vì em, các chị em mới chỗ dựa.”

“Phải, nên một tiếng cảm ơn. Em gái! Em kéo chúng chị gần bên em, đám chị em thô kệch chữ , sự tự tin trong lòng tăng lên nhiều.”

Tần Song Song : “Các chị , chúng là một tập thể, giúp đỡ lẫn là đương nhiên. Em cũng bản lĩnh gì lớn, thể chỉ cho một lối thoát thì cứ chỉ, ai bảo chúng đều là quân tẩu chứ?”

, còn là quân tẩu từ khắp nơi đất nước, từ nam chí bắc, nên giúp đỡ lẫn .”

“Ha ha ha! Em gái sai, chúng là một tập thể, là một cá nhân riêng lẻ.”

“Các chị chuyện , em đây, Tam Bảo đang ngủ, em xem một chút.”

Tần Song Song xong bước cổng trường học, các chị em theo bóng lưng cô, ai nấy đều đờ đẫn.

“Đầu óc em gái thật là , ông chủ xưởng giày việc cầu đến em, tiền khâu giày mười phần chắc chắn tám chín phần thể lấy .”

“Chị cũng nghĩ . Chúng may mắn em gái, nếu thì bắt nạt còn .”

“Em gái học thức, hiểu nhiều, như chúng , cái gì cũng hiểu. Ra ngoài bôn ba lâu , chúng cũng học dần những thứ cần hiểu.”

Lưu Thục Anh cảm thấm thía điều : “Nói đúng lắm, nhà bếp chính quyền thị trấn lấy đồ vốn định thanh toán một tháng một , em gái bảo chị đổi thành mười ngày một .

Sau đó họ đến chỗ chị lấy nữa, mà sang đối diện, đến nay hơn hai tháng , vẫn thanh toán tiền.

Chị nghĩ mà thấy sợ, nếu chị họ ăn như , kiếm mấy đồng tiền đều đổ hết đó . May mà chị vô tình nhắc đến với em gái, em chỉ cho chị một chiêu.”

“Sau việc gì ở nhà chị cũng hỏi em gái, ý kiến của em.”

Các quân tẩu giữa buổi sáng thường khách trong cửa hàng, tụ tập tán gẫu.

Ngô Hải Lượng xe của Trương Đức Văn đến Hải Thành, đường, hỏi thăm tình hình của Tần Song Song.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-204-cong-viec-thu-cong-sau-nay-deu-giao-het-cho-co-tan.html.]

Mặc dù một chút, nhưng diện lắm, tìm hiểu cho rõ.

“Tiểu Trương! Anh hãy cho tình hình của cô Tần ! Anh đấy, chuyện thuê ngoài của chắc chắn thể giao cho Hồng Văn Tây nữa , cũng tìm một đối tác hợp tác đáng tin cậy, lâu dài, thấy giao hết cho cô Tần thế nào?”

Trương Đức Văn đang lái xe ngây vài giây, vội vàng : “Cô Tần là một năng lực mạnh, đặc biệt là năng lực ngoại ngữ của cô , mấy thứ tiếng.

Lúc chúng giao việc thủ công cho cô , là vì cô dịch cho chúng một bản hợp đồng, phát hiện cái bẫy tồn tại trong hợp đồng, giúp chúng tránh tổn thất nặng nề.”

“Ồ? Trong hợp đồng còn bẫy? Là cái gì ?”

Trương Đức Văn giấu giếm, thật: “Cái bẫy về phương thức thanh toán, nếu hợp đồng dịch , căn bản ai . Lúc đó nếu mù mờ ký , xưởng may của chúng sẽ đối mặt với khủng hoảng lớn.

Cô Tần còn một phận khác, cô chỉ là một giáo viên, mà còn là một quân tẩu, hơn nữa còn là đối tác của quán ăn chú Hứa. Quán ăn đó chính là do cô đề xuất , chỉ là cô bận, từng thời gian đến xem một .”

“Hả? Cô là đối tác của quán ăn?”

Ngô Hải Lượng vô cùng kinh ngạc, chuyện ai nhắc với , nếu quan hệ với lão Hứa, thì yên tâm giao hết việc thủ công của xưởng cho cô .

Như thì sợ mượn danh nghĩa xưởng của để lừa đảo bên ngoài nữa, lừa mấy đồng tiền công thủ công là thứ yếu, vạn nhất lừa ký hợp đồng cung ứng gì đó thì thật là t.h.ả.m họa.

Không chỉ đơn giản là giám sát , điều đó sẽ khiến tổn thất nặng nề. Tiền kẻ lừa đảo lấy mất, còn oan ức cung cấp hàng cho .

Vân Vũ

Cho dù cung cấp hàng, cãi vã cũng mất một thời gian, ảnh hưởng đến uy tín của xưởng .

, cô Tần cho rằng tay nghề của chú Hứa nên chôn vùi, mở một quán ăn, để tay nghề của chú thể phát huy rộng rãi.”

cứ tưởng quán ăn là của lão Hứa và cô gái nhà hợp tác, hóa cô Tần cũng phần. Vậy thì yên tâm ! Cô Tần là quân tẩu, việc chắc chắn sẽ nghiêm túc.”

Trương Đức Văn gật đầu: “Đương nhiên , đội ngũ đằng cũng là một nhóm quân tẩu, từng ở trong quân đội quả là khác biệt. Mỗi giao hàng, bất kể là hàng gì, thủ công đều phân phối thống nhất.

Chưa từng đối xử bạc với ai, việc thủ công của xưởng giày nếu thể bao thầu cho họ, thì yên tâm bao. Tay nghề của các chị em đặc biệt , việc cũng cẩn thận, trì hoãn thời gian giao hàng.”

theo đề nghị của , sẽ để sư phụ đến nhận đường, nhận . Công việc thủ công đều giao hết cho cô Tần, dùng những đáng tin nữa, quá đáng sợ, ngay cả tiền công cũng tham ô.”

Thật .

Ngô Hải Lượng nghĩ mà thấy khiếp sợ, đây mới chỉ là bắt đầu, còn nhỏ lẻ, nếu nuôi dưỡng tham vọng lớn, lừa một đống tiền bỏ trốn thì ?

Lỗ hổng ai sẽ lấp? Chẳng thu dọn đống hỗn độn cho họ .

Những của Xưởng Giày Hữu Nghị một cũng thể thả ngoài, đều ném xưởng việc, nếu chính phủ chỉ định thu mua Xưởng Giày Hữu Nghị, căn bản động đến những đó.

Người của chính phủ Xưởng Giày Hữu Nghị ăn nữa, ông chủ bỏ trốn.

Ông chủ bỏ trốn , công nhân trong xưởng chỗ nào để chạy, tất cả đều thất nghiệp. Tiền của Xưởng Giày Hữu Nghị là một xưởng giày vải ở Hải Thành, bao thầu cho ông chủ Xưởng Giày Hữu Nghị.

Người đó đường , ăn nên ném Xưởng Giày Hữu Nghị trả cho chính phủ. Anh đến Hải Thành mua đất xây nhà xưởng, chính phủ diện ủng hộ, điều kiện duy nhất là thu mua Xưởng Giày Hữu Nghị, cho công nhân trong xưởng một con đường sống.

Anh , ngờ những đó mượn danh nghĩa của khắp nơi lừa đảo, còn lừa cả quân tẩu trong quân đội, thật đáng ghét.

 

Loading...