Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 200: Sợ anh ta làm liều
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:21:08
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Được em gái khen ngợi, Tần Mộc cảm thấy vô cùng vui vẻ, ha hả: "Ha ha ha! Thật ? Anh cũng cảm thấy đấy. Em gái! Em yên tâm, sẽ chăm sóc cho gia đình."
Người thường em đồng lòng, lợi lực chặt đứt vàng, thể dẫn theo các em trai, cũng cảm thấy an tâm hơn. Em xem nên thuê một mảnh đất để xây cửa hàng gì đó ?"
"Tạm thời cần."
Tần Song Song vẫy tay, bên ngoài Thẩm Thần Minh bồng đứa trẻ bước , cô vội vàng ngoan ngoãn xuống, sợ lải nhải.
"Chỗ chúng giống như ở đây, lúc đó chị thuê đất xây cửa hàng là vì thấy cơ hội kinh doanh nhỏ. Nếu như bán sỉ, kiếm tiền, mua đất xây nhà xây cửa hàng gì đó cũng muộn."
Anh , thuê đất xây cửa hàng thu lợi quá chậm, phù hợp với . Vốn liếng nắm chặt trong tay mới thể bàn đến chuyện khác, gặp cơ hội mà tiền thì tác dụng gì?
Nhìn chuẩn thời cơ, nắm bắt cơ hội, đưa cuộc sống gia đình chúng trở nên hưng thịnh, tất cả đều trông cậy đó."
Được em gái tin tưởng, giao phó trọng trách, Tần Mộc cảm thấy trách nhiệm vai nặng nề. Em gái kỳ vọng , nhất định sẽ thật , cố gắng hết sức, dẫn dắt cả nhà cuộc sống .
Thẩm Thần Minh từ bên ngoài bước , thấy cô nhóc ngoan ngoãn sofa, gì, chỉ liếc cô một cái, đưa Tam Bảo cho cô.
Tam Bảo vẫn còn đang ngủ, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng vì phơi nắng, Tần Song Song bồng con gái, đưa tay chấm chấm sống mũi nhỏ của bé, vẻ mặt đầy cưng chiều.
"Con heo con! Đừng ngủ nữa, Tằng ngoại công và Ngoại công cùng Tứ cữu đến thấy con đó."
Tam Bảo như phiền, lắc lắc đầu, nhăn mũi, ừ hử một tiếng, tiếp tục ngủ.
"Tam Bảo dễ thương quá, lớn lên chắc chắn sẽ xinh." Tần Mộc Tam Bảo, Thẩm Thần Minh, "Tam Bảo giống bố nó."
" ." Tần Song Song đùa, "Sau sẽ là một Thẩm Thần Minh phiên bản nữ."
Thẩm Thần Minh nghiêm túc lắc đầu: "Không giống , em phát hiện mắt Tam Bảo giống em ? Mắt hai mí, còn là mắt một mí. Miệng cũng giống em, chỉ khuôn mặt giống , mũi giống thôi."
Tần Mộc kỹ: "Ồ! thật, mắt Tam Bảo giống Song Song, mắt hai mí, to tròn, đáng yêu nhất."
"Lúc nhỏ, hễ em gái khỏi nhà là dù là các bác các thím đều thích trêu chọc nó. Thực sự là xinh quá, mười dặm tám thôn từng thấy đứa bé gái nào xinh như nó."
"Ông nội càng thế, cũng thích bồng lên vai cùng , lúc đó cũng theo, nhưng luôn ông chê."
Nhắc đến chuyện vui thời nhỏ, Tần Song Song bò dậy : "Anh còn , mỗi ngoài đồ ăn ngon gì đều mang về cho , mà luôn giữ , nào cũng Hai Ba lừa lấy mất."
"Bị lừa thì về tìm em, cho thì lóc đáng thương, cũng thành tiếng, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, trông t.h.ả.m bao nhiêu mà kể."
Thẩm Thần Minh thấy cô nhóc dậy, sợ cô mệt, bồng Tam Bảo , kéo tấm chăn đang tuột xuống đùi cô lên đến vai.
Dường như sợ cô lạnh, dùng chăn bông quấn cô từ đầu đến chân.
"Hey hey hey! Biết là em mềm lòng, nên nào dùng chiêu đó cũng đều lấy đồ ăn từ em." Tần Mộc đầy tự hào, "Lúc nhỏ em đồ ăn nhiều nhất, cũng là lừa nhiều nhất."
"Anh còn nữa." Lý Uyên bồng Nhị Bảo đang ngủ bước , mắng, "Làm trai mà luôn lừa đồ ăn từ tay em gái, còn dám , thấy hổ !"
Thẩm Thần Minh mặt hòa giải: "Đều là một nhà với , gì mà hổ. Lúc nhỏ ai mà chẳng nghịch ngợm? Ai cũng thôi."
"Lúc nhỏ thích trộm đào nhà hàng xóm bên cạnh, trộm thì dùng s.ú.n.g cao su bắn. Có một cẩn thận, b.ắ.n vỡ lu dưa nhà , ông lão hàng xóm đuổi theo chạy mấy con hẻm, cuối cùng vẫn đuổi kịp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-200-so-anh-ta-lam-lieu.html.]
"Ha ha ha! Anh còn giỏi hơn cả em." Tần Mộc xong bật , "Lại còn đập vỡ lu dưa nhà , họ bắt đền ?"
Vân Vũ
Tần Song Song cũng tò mò, nghiêng đầu chờ Thẩm Thần Minh trả lời, đàn ông hề vội vàng, : "Đương nhiên là , còn cách nào khác, đành đem lu dưa nhà đền cho nhà họ."
"Khà khà khà!" Tần Song Song xong lời nghiêm túc của Thẩm Thần Minh, cũng to, còn giơ ngón tay cái khen , "Anh đúng là năng lực thật."
Thẩm Thần Minh vội vàng liếc cô một cái, vội vàng hỏi : "Anh năng lực , chẳng em rõ nhất ?"
"Bốp!"
Tần Song Song đ.ấ.m một cái, trừng mắt , "Ít bậy ."
Người đàn ông hư , Tứ cô còn ở đây, còn chuyện tục tĩu.
Tần Mộc vội vàng chuyển chủ đề, thực sự là em gái và em rể quá thiết, còn chuyện xong.
"Em gái! Tài liệu ôn thi chứng chỉ sư phạm của em còn ? Anh mượn về cho tứ tẩu em ôn tập, chị năm sẽ đăng ký thi."
Tần Song Song gật đầu: "Được chứ, tài liệu để ở nhà, tối nay em tìm , đóng gói cẩn thận mang về. Tứ tẩu nên tranh thủ thời gian ôn tập, năm thi cũng ."
Thẩm Thần Minh ở bên cạnh dặn dò Tần Mộc: "Đây là chuyện lớn, Tứ ca giúp đỡ Tứ tẩu thật , tài liệu ôn tập nhiều, cho chị đủ thời gian học tập."
"Anh là chồng chị , ủng hộ chị , việc nhà nhiều thì giúp đỡ bớt. Tứ tẩu dễ dàng gì, ban ngày lên lớp, soạn giáo án, chấm bài, chấm bài thi."
"Tối về còn chăm sóc và con cái, chúng là đàn ông, việc gì thì đều hết, chăm sóc vợ con là trách nhiệm hàng đầu."
"Anh ."
Tần Mộc mỉm , em rể chăm sóc em gái như thế nào, đều thấy cả. Dù em gái năng lực, nhưng em rể còn năng lực hơn, là sĩ quan quân đội.
Lại còn trai, bản lĩnh, ngay cả còn hết lòng hết sức với vợ con.
Bản chỉ là một tiểu thương từ nông thôn , tư cách gì mà chăm sóc già, trẻ nhỏ và vợ trong nhà.
"Tứ ca! Đừng trách em khó . Hãy nhớ lấy, một đàn ông, dù năng lực đến , bản lĩnh đến , nếu quan hệ gia đình xử lý , quan hệ vợ chồng lạnh nhạt, thì ở địa vị cao cũng gọi là thành công."
Tần Song Song khá tán đồng với lời của Thẩm Thần Minh, cảm thấy ý thức hướng về tương lai của còn mạnh mẽ, đây là thấy Tứ sẽ phát đạt, sợ liều, nên lập "flag" cho ?
"Vâng, em đều nhớ ." Tần Mộc vốn phục lời của Thẩm Thần Minh, "Gia hòa vạn sự hưng, câu em luôn ghi nhớ khắc sâu."
"Vậy là đúng , nhà chúng tổng cộng chỉ năm chị em, chúng ở xa. Anh Cả Hai trung hậu chất phác, Ba thường xuyên chạy xe nhà, em là tinh tường nhất, hiểu nhiều nhất." Thẩm Thần Minh Tần Mộc đầy ý vị, "Từ xưa đến nay giỏi thì nhiều, em là đầu óc nhất trong các em, nên sẽ lo lắng và lao lực nhiều hơn. Không còn cách nào, ai bảo em năng lực chứ?"
Tần Mộc vội vàng khoát tay: "Không , em gì năng lực, đến năng lực, nhà chúng kể đến em gái là lợi hại nhất."
Thẩm Thần Minh ngay lập tức , liếc cô nhóc bên cạnh: "Em đúng, trong nhà đúng là nó năng lực nhất. Em ở trấn cũng từng trải nghiệm chứ? Các chị em trong khu gia đình quân nhân đều nó dẫn dắt 'phấn khởi ca hát' hết ."
"Bốp!"
Tần Song Song đ.ấ.m một cái, trừng mắt : "Nói bậy bạ gì thế?"