Trồng Rau Đập Boss: Thực Linh Sư Mạnh Nhất Mạt Thế - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-09-19 13:12:36
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Di cư và Rủi ro

 

Tuy nhiên, đó Thôi Lương còn một việc .

 

Ông chính thức cắt đứt với chủ thành.

 

Mèo Dịch Truyện

Thôi Lương nhờ Thôi Điền chuyển lời cho Mục Sênh, đưa hai lựa chọn – Bắc Cảnh nên chính thức tuyên bố độc lập cần duy trì hiện trạng?

 

Thế là Thôi Điền đến gặp Mục Sênh để về chuyện .

 

Mục Sênh xong giật nảy .

 

Chơi lớn ? Bắc Cảnh sẽ tuyên bố độc lập?

 

Quan trọng nhất là, chuyện then chốt như do cô đưa quyết định?

 

Mục Sênh: "..." Cô nhanh chóng tư cách ' chủ' ?

 

Khựng một chút, cô nghi hoặc hỏi: "Duy trì hiện trạng là ?"

 

Thôi Điền: "Bề ngoài cắt đứt liên lạc, nhưng lưng liên hệ gì."

 

Mục Sênh xong thì hiểu , tức là bề ngoài cắt đứt liên hệ với chủ thành, nhưng Ủy ban Quản lý với tư cách là cơ quan cấp sẽ tiếp tục giao thiệp với Thành chủ phủ nữa.

 

Đây là hiện trạng của Bắc Cảnh – do Thành chủ phủ đơn phương cắt nguồn tài nguyên, nên Ủy ban Quản lý Bắc Cảnh cũng phản hồi bằng thái độ tương ứng.

 

Chẳng lẽ Thành chủ phủ bày tỏ thái độ mà họ vẫn còn vội vàng phụ thuộc ?

 

Trong mô hình quản trị chung giữa Thành chủ phủ và Ủy ban Quản lý đây, Ủy ban Quản lý tồn tại như một cơ quan quản lý cấp của Thành chủ phủ, chịu trách nhiệm truyền đạt chính lệnh ở cấp cơ sở, thực thi các chỉ thị do Thành chủ phủ ban hành, và hỗ trợ Thành chủ quản lý một thành phố.

 

Tức là trong tình hình thiếu lương thực hiện nay, việc Thành chủ phủ đơn phương cắt nguồn tài nguyên mới trở nên 'thiệt thòi', nhưng đây, Ủy ban Quản lý là sự mở rộng quyền lực của Thành chủ phủ bên ngoài, hỗ trợ Thành chủ phủ phát triển các ngành nghề quyền, và điều phối tài nguyên thành phố.

 

điều chỉ thể mang lợi ích chung nếu hai bên cùng quan điểm, còn bây giờ hai bên bắt đầu bất đồng về tư tưởng.

 

Mục Sênh đưa tay xoa cằm.

 

Đây quả thực là một thành ý vô cùng lớn.

 

Đảm bảo hoạt động công khai của nông trại một điều kiện quan trọng, cô cần đảm bảo sự độc lập về tài nguyên của Bắc Cảnh – tương tác với chủ thành.

 

Hiện tại điều kiện thực hiện.

 

Còn hai lựa chọn đó, xét cho cùng thì cũng như .

 

Bắc Cảnh và chủ thành cắt đứt, dù công khai âm thầm.

 

ý nghĩa của lựa chọn thứ nhất khác, việc đưa khẩu hiệu 'độc lập' ở một mức độ nào đó mang tính đối đầu, cũng là một tuyên bố công khai rằng một thế lực nào đó sắp thiết lập.

 

Bây giờ vẫn lúc, như quá phô trương, dễ thu hút sự chú ý từ bên ngoài.

 

Thế là cô : "Duy trì hiện trạng."

 

Hiện tại cô vẫn giữ thái độ khiêm tốn, nông trại cần thời gian để dưỡng sức.

 

"Được." Thôi Điền gật đầu, đó thêm về việc sắp tiếp nhận vị trí Trưởng ban Quản lý Bắc Cảnh.

 

Mục Sênh: "..."

 

Thế là... cô những quyền chủ, mà còn chuyên trách 'phục vụ' nữa ?

 

Hiểu rõ Mục Sênh duy trì hiện trạng và tiếp tục phát triển định, Thôi Lương theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.

 

Có vẻ đối phương theo con đường bình , chứ cấp tiến.

 

Sở dĩ ông đưa lựa chọn đầu tiên là vì Thôi Lương nhanh chóng đại diện cho Ủy ban Quản lý Bắc Cảnh bày tỏ thái độ —

 

Họ hạ quyết tâm thoát ly khỏi Thành chủ phủ, tuyệt đối hai lòng, đặt cược hai phe.

 

Đối với mối quan hệ mật thiết giữa Ngự Thú Công hội và Nông trại Mục gia, Thôi Lương liên tưởng nhiều.

 

Trong đó, điều ông nghĩ nhiều nhất là, vạn nhất họ nắm bắt cơ hội, đối phương chạy đến Long Thành phát triển thì ?

 

Điều khả năng! Ngự Thú Công hội Long Thành mối quan hệ họ hàng, lập trường ủng hộ tự nhiên cho sự phát triển của Nông trại Mục gia, thêm đó, Xuân Thành trong tương lai thể đối mặt với một cục diện hỗn loạn, Long Thành là một lựa chọn dự phòng và đường lui .

 

ông đưa lựa chọn một cách dứt khoát.

 

Điều quả thật là nghĩ quá nhiều , Mục Sênh bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ 'giang sơn' mà cô xây dựng.

 

Đương nhiên, cũng từng nghĩ đến khả năng , nếu môi trường lớn của Xuân Thành thực sự , cô sẽ đổi sang một nơi khác để trồng trọt thôi.

 

Long Thành là một lựa chọn tồi.

 

Trước đây Mục Sênh vẫn luôn hy vọng vị Thành chủ ốm yếu thể trụ lâu hơn, vì sợ tình hình bất sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của nông trại.

 

Lúc đó cô khả năng chống chịu rủi ro đủ...

 

hiện tại nông trại đủ khả năng chống chịu rủi ro, ngược còn quá phụ thuộc môi trường lớn nữa.

 

Cô hiện đang lên kế hoạch đổi bộ môi trường lớn.

 

Mục Sênh lúc cũng đang suy nghĩ về chiến lược phát triển tương lai của nông trại.

 

từ Thôi Điền rằng, khi Tân Thành chủ lên ngôi đang bận rộn thu vén thế lực và ngành nghề trướng nhà Hoa, trong thời gian chuyển giao quyền lực giữa Thành chủ cũ và mới, đây cũng là cơ hội để Bắc Cảnh phát triển bản

 

Trong tình hình hiện tại, cần tiếp tục ẩn nữa, phát triển nhanh chóng mới là chân lý.

 

Tiếp theo, cô thể điều động bộ tài nguyên của Bắc Cảnh!

 

"Soạt soạt soạt —" Mục Sênh một loạt kế hoạch sổ ghi chú.

 

Mục đích của cô là đối đầu với Thành chủ Xuân Thành, mà là để ứng phó với khủng hoảng tiềm tàng khi thế lực Phong Đô mở rộng!

 

Hiện tại, Thành chủ phủ Phong Đô mới là kẻ địch lớn nhất của cô!

 

, một loạt phương án đều xây dựng dựa mục tiêu ...

 

Lúc , ở một đầu khác của Rừng Thực Vật Ma Quái, biên giới Phong Đô, một nhóm đang chuẩn lên đường cho cuộc hành trình dài vạn dặm.

 

Trong nhóm thanh niên, trẻ em, già, phần lớn đều vàng vọt, gầy gò, trông như suy dinh dưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-rau-dap-boss-thuc-linh-su-manh-nhat-mat-the/chuong-84.html.]

 

Tất cả tụ tập , lo lắng bất an, bàn luận về tương lai sẽ .

 

Một chiến binh mặc giáp mềm bước tới, hỏi thanh niên áo đen đang một tảng đá: "Thế nào , xác định lộ tuyến ?"

 

Thanh niên áo đen nhổ cọng cỏ đang nhai trong miệng: "Đã xác định , theo hướng đường ray cũ, men theo đường ray là thể thẳng tiến đến Bắc Cảnh của Xuân Thành, dự kiến hành trình mất 5 tháng."

 

Nếu theo hướng đường ray, họ thể sẽ lạc đường trong hoang dã, đường ray cũ là tuyến đường huyết mạch nối liền hai thành phố tận thế, theo nó chắc chắn sẽ đến đích định.

 

Đồng thời, lộ trình cũng là ngắn nhất.

 

"Lâu ?" Chiến binh cau mày: "Nghe Xuân Thành mùa đông sẽ tuyết rơi, chúng thể đến đó khi tuyết rơi ?"

 

"Được, năm tháng là thời gian dự kiến an thôi." Thanh niên áo đen khổ : " nghĩ chúng nên lo lắng về chuyện đó, mà là đường , chúng sẽ mất bao nhiêu ? Bao nhiêu thể sống sót an trong chuyến di cư ?"

 

Sau khi họ xuất phát, thứ đối mặt đều là ẩn .

 

Rủi ro , tương lai .

 

Chiến binh thở dài, cũng xuống tảng đá: " thì ? Ở đây chờ c.h.ế.t ?"

 

Tài nguyên ngày càng thu hẹp, gian sống của dân bình thường chèn ép, cuộc sống ngày càng khó khăn.

 

Họ từng nghĩ đến việc ở biên giới tiếp tục sống lay lắt, nhưng những mảnh đất vất vả lắm mới trồng trọt , những trang trại xây dựng xong, đều Thành chủ phủ dùng vũ lực cướp đoạt.

 

Thành chủ phủ Phong Đô thực sự vơ vét hết tất cả tài nguyên, chia một chút lợi lộc nào cho dân thường.

 

Chỉ vì họ coi là " hạ đẳng về gen".

 

Hơn nữa, hiện nay quân phản kháng biên giới và chủ thành Phong Đô đang trong giai đoạn đối đầu khốc liệt, dân bình thường ngoài việc đối phó với nạn đói, còn nguy cơ chiến tranh lan tới.

 

Đằng nào cũng sống nổi, thì chi bằng đánh liều một phen.

 

"Trước đây từng báo, tình hình Xuân Thành vẫn , nạn đói gây ảnh hưởng quá lớn." Chiến binh với vẻ mơ ước.

 

Cũng chính vì điều , những tràn đầy hy vọng bước lên con đường di cư sắp tới.

 

Họ bao giờ mong cầu thêm gì, chỉ hy vọng ở Xuân Thành thể một mảnh đất, cư dân thể yên sản xuất, chiến tranh quấy nhiễu.

 

Người thanh niên dậy, gấp bản đồ trong tay : "Được, quyết định thì chính thức xuất phát thôi, vật tư chuẩn xong ?"

 

"Đã chuẩn xong ." Người lính , móc từ túi một túi nhỏ đồ vật: "Còn thêm một ít cái ."

 

Người thanh niên liếc , kinh ngạc : "Đây là bánh lương thực đặc biệt cung cấp cho quân đội ?"

 

" ." Người lính gật đầu: " nhiều, họ dành một ít để chúng dùng khi khẩn cấp."

 

"Tốt." Người thanh niên gật đầu: "Mọi cũng cố gắng hết sức , chúng cố gắng an đến đích."

 

Quân kháng chiến trích xuất những vật tư từ khẩu phần vốn eo hẹp là điều dễ dàng.

 

Và tất cả những điều , đều là để hy vọng họ thể sống sót tối đa.

 

Người thanh niên phóng tầm mắt về phía cánh rừng rậm rạp ở phương xa.

 

Phía chờ đợi họ thể là cái chết, cũng thể là hy vọng.

 

Chỉ còn cách liều một phen.

 

 

Bắc Cảnh Xuân Thành.

 

Sau khi thu hoạch xong ở nông trại, Mục Sênh ngừng nghỉ bắt đầu một đợt trồng trọt mới tại nông trại.

 

Làm thể kịp thu hoạch thêm vài khi mùa đông đến.

 

Trong thời gian , cô và Thôi Điền cũng đang theo dõi sự phát triển của cục diện Xuân Thành.

 

Tháng mới đến, Ủy ban quản lý Bắc Cảnh báo cáo thông tin về sản lượng lương thực lên Thành chủ phủ, nhưng Thôi Điền và những khác bất kỳ hành động kết nối nào với cấp .

 

Họ dùng nửa tháng để thành việc cắt đứt liên hệ với chủ thành, thanh trừng các nhân viên do Thành chủ phủ cài cắm Ủy ban quản lý, thông tin liên lạc gián đoạn. Còn về Quân phòng thành thì càng cần lo lắng, ngay từ khi dị thú triều bùng phát, bộ Quân phòng thành thuộc về chủ thành điều Nam Cảnh, hiện tại Bắc Cảnh chỉ còn Quân phòng thành biên giới, những đều là địa phương.

 

ngoài dự đoán, Thành chủ phủ bất kỳ phản ứng nào về việc .

 

Có lẽ trong mắt khác, đây là Bắc Cảnh đang thể hiện thái độ bất mãn với chính sách của Thành chủ phủ, nhưng sự ‘bất mãn’ ai để tâm.

 

Kẻ yếu tư cách lớn tiếng với kẻ mạnh, đặc biệt là trong tình huống luôn dựa sự che chở của kẻ mạnh, kẻ mạnh sẽ chỉ khinh thường những lời la ó của kẻ yếu… hoặc căn bản hề chú ý đến chuyện .

 

"Rất ." Mục Sênh hài lòng gật đầu.

 

"Đôi khi coi trọng cũng là một chuyện ." Cô cảm thán.

 

" ." Thôi Điền cũng cảm xúc: " Đông, Tây, Nam Cảnh thì khác , ở đó Thành chủ phủ đầu tư quá nhiều ngành nghề, Hoa gia đang bận rộn thanh lý của Ủy ban quản lý trong đó."

 

" cũng đang định hỏi chuyện ." Mục Sênh : "Vậy nên các thu gom, là chỉ việc Thành chủ phủ loại bỏ các vị trí quản lý cấp cơ sở thuộc các ngành nghề của Hoa gia Ủy ban quản lý cử xuống ?"

 

Thôi Điền gật đầu: " , thế bộ nhân viên bằng của Hoa gia."

 

"Vậy bước đầu tiên để nắm giữ tài nguyên là tay với Ủy ban quản lý..." Mục Sênh lẩm bẩm.

 

Cô nhớ Nhật báo Ngũ Thành Trung Châu mà từng .

 

Trước khi Thành chủ phủ Phong Đô thực hiện chế độ cấp bậc dị năng, dường như cũng như .

 

Từ đó thể thấy – tài nguyên đóng vai trò then chốt.

 

Ai nắm giữ tài nguyên, đó sẽ tiếng .

 

Thôi Điền: "Cha đoán lẽ tân thành chủ sẽ động thái lớn khi phát lương thực mùa thu, lúc đó tình hình trong thành còn sẽ diễn biến ."

 

Những quy luật đều thể tổng kết .

 

Nắm giữ tài nguyên – ban hành chính lệnh – mở rộng thế lực Thành chủ phủ, quy trình Phong Đô qua một .

 

Hiện tại chắc tân nhiệm thành chủ sẽ thực hiện chính sách gì, liệu như Phong Đô mà mặc kệ tình hình thiếu lương thực trong dân gian ?

 

Chuyện manh mối, việc cắt đứt nguồn cung tài nguyên cho Bắc Cảnh chính là một dấu hiệu.

 

 

Loading...