Trồng Rau Đập Boss: Thực Linh Sư Mạnh Nhất Mạt Thế - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-09-19 04:45:02
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hỗ trợ mục tiêu, thấu hiểu ngầm

 

Ban quản lý chỉ gửi thông tin thu mua lương thực, mà còn các mức giá thu mua lương thực khác .

 

Mục Sanh liếc một cái, trong lòng thầm kinh hãi.

 

Giá lương thực tăng gần gấp đôi so với nửa năm !

 

Hơn nữa, đây vẫn là giá thu mua ban đầu.

 

Đơn giá lương thực cuối cùng bán tại các trạm cung cấp lương thực còn tăng thêm vài điểm phần trăm nữa cơ sở .

 

chính quyền cũng cần ăn uống, thể từ thiện .

 

Việc định giá lương thực quyết định khi tổng hợp tài nguyên, thể thấy đúng là lương thực khan hiếm.

 

Mùa đông , cuộc sống của dân thường e rằng sẽ khó khăn.

 

Với giá lương thực , lẽ dốc bộ thu nhập để mua lương thực mới đủ.

 

Khi mùa đông đến, phần lớn cây trồng ngừng sinh trưởng, việc tích trữ lương thực để qua đông là nhu cầu thiết yếu.

 

Mục Sanh bắt đầu tính toán xem nên ‘cung cấp’ lương thực như thế nào.

 

Trước hết, cô thể một phóng lượng lớn lương thực, thậm chí còn kiểm soát lượng, nếu sẽ trở thành mục tiêu chú ý.

 

Hiện tại Thành chủ phủ tự bên trong còn định, cô thể trông cậy chính quyền cấp cao là an ?

 

Vậy thì về cách cung cấp lương thực và thăm dò, cô chuẩn kỹ phương án.

 

Mục Sanh suy nghĩ về phía quảng trường, ngang qua một đất trống, thấy Sở Băng đang tháo xuống các mẻ miến khoai tây và miến khoai lang lớn đang phơi.

 

Ngoài , giá còn treo từng xâu thịt sấy, lạp xưởng.

 

Vừa thu hoạch xong một lượng lớn trái cây, Mục Sanh cho nghỉ nông nhàn mấy ngày.

 

cũng cần kết hợp lao động và nghỉ ngơi, một khi cường độ lao động quá cao, cô đều sẽ cho nghỉ ngơi .

 

Nhân thời gian , trong nhà cũng đang chuẩn cho mùa đông.

 

Nông trường đương nhiên thiếu các loại nguyên liệu tươi sống, nhưng đồ sấy khô hương vị riêng của đồ sấy khô, theo truyền thống, thịt sấy đặc biệt thích hợp để ăn mùa đông.

 

Trong bếp công cộng của nhà ăn, Bà Hạ đang dùng một cái muôi lớn khuấy nước lẩu trong nồi.

 

Những loại nước lẩu khi nguội sẽ cắt thành từng khối để bảo quản, chỉ đợi mùa đông đến để ăn lẩu.

 

Mục Sanh trong lòng khẽ động, trong đầu lập tức một phương án.

 

việc thực hiện phương án một tiền đề, nông trường bổ sung đủ nhân lực.

 

Nghĩ đến đây, cô nhớ đến kế hoạch mở nhà máy chế biến trái cây đó — Nông trường quả thực đủ nhân lực! Không đủ để chống đỡ cả một ngành công nghiệp.

 

Trong bếp, Kiều Phượng Liên đang từng cái giỏ lớn, phân phát 'tiền lương' tháng cho các Dị vũ giả của nông trường.

 

Lưu Uy và những khác nhân lúc nghỉ phép sẽ mang lương thực phân phát về thành phố cho gia đình.

 

Nông trường phát triển đến nay, phúc lợi 'tiền lương' phát cho các Dị vũ giả tăng lên, mặc dù lượng vẫn như cũ, nhưng chất lượng rõ ràng cải thiện.

 

Kiều Phượng Liên đặt mỗi giỏ năm mươi cân miến khoai lang và miến khoai tây, thêm năm mươi cân gạo và hai mươi cân bột mì.

 

Hai mươi cân dầu lạc, mười cân đậu nành.

 

Còn về rau củ thì tự đồng mà chọn, ăn gì thì hái nấy, hái đủ một trăm cân định mức.

 

Ngoài , nông trường còn phúc lợi bổ sung.

 

Một thùng lớn ba loại quả hỗn hợp: táo, lê, chà là.

 

Mỗi mười cân thịt sấy, năm cân nấm khô, ngoài , còn thể vớt vài con cá lớn ở nông trường mang về.

 

“Xong .” Kiều Phượng Liên vỗ tay, đột nhiên vỗ trán một cái: “À , còn gói thêm một ít gia vị và đồ nêm nữa.”

 

Các loại cây trồng hệ hỏa trong nhà vẫn tiếp tục thu hoạch, nên về mặt gia vị thì thiếu.

 

“Thật là phong phú quá!” Lưu Uy ha hả : “Thật sự cảm ơn Sanh Sanh .”

 

Số lương thực mang về, đủ cho cả nhà dùng trong suốt mùa đông.

 

Hơn nữa, họ còn nhận một khoản tiền thưởng nhỏ.

 

Mùa đông , họ ước chừng chỉ cần dùng thu nhập để mua nhiên liệu.

 

Lưu Uy cất vật tư gian, lẩm bẩm trong miệng, sang năm nhất định thuyết phục gia đình đến Bắc cảnh định cư.

 

Với thu nhập hiện tại của họ, gia đình cần việc, cũng đủ để một cuộc sống .

 

Mục Sanh đến gần thấy Lưu Uy lẩm bẩm, đột nhiên mắt cô sáng lên.

 

Cô hỏi Lưu Uy: “Chú Lưu, nhà chú vẫn còn việc ở thành phố ?”

 

“Phải đó.” Lưu Uy gãi đầu, chuyện cũng cách nào khác.

 

Mặc dù lương thực mang về mỗi tháng đủ cho cả nhà ăn uống lo lắng, nhưng nhà vẫn từ bỏ công việc ở thành phố.

 

Vợ của Lưu Uy là một Dị năng giả hệ Kim cấp một, Dị năng giả cấp thấp khác gì thường, tương tự như Sở Băng đây, thi triển dị năng chỉ thể đông một ít nước đá, kỹ năng thì thể dùng để hỗ trợ khởi nghiệp, kỹ năng thì cũng chẳng khác gì thường dị năng.

 

Thậm chí, loại Dị năng giả cấp thấp thuộc tính tự nhiên còn hữu dụng bằng Dị năng giả hệ Sức mạnh, ít còn sức lực lớn, lợi thế khi việc chân tay.

 

Còn vợ của Lưu Uy hiện đang việc trong một nhà máy ở thành phố.

 

Thời buổi , các vị trí trong nhà máy khan hiếm, đãi ngộ định.

 

Đương nhiên, đây là đối với thường, tiêu chuẩn áp dụng cho các Dị vũ giả.

 

vợ cùng đến Bắc cảnh sinh sống, Lưu Uy cũng thể hiểu .

 

Con quen với công việc trong nhà, quả thực khó thích nghi với các vị trí ngoài trời.

 

'Nhà máy' đối với nhiều thường là một gian an và khép kín, trong thời mạt thế thể mang cảm giác an độc đáo cho con .

 

Mà khu công nghiệp Xuân thành tập trung ở Nam cảnh, hai vợ chồng đành sống xa .

 

Mục Sanh xong lời giải thích của Lưu Uy, lập tức đập mạnh đùi.

 

đang lo để tuyển ? Chẳng ?

 

Gia đình của những Dị vũ giả ở nông trường đều là đối tượng thể ưu tiên chiêu mộ.

 

Nói là , Mục Sanh triệu tập Lưu Uy, Trương Nhất Quyền và những khác.

 

dự định mở một nhà máy chế biến lương thực, chủ yếu là chế biến miến khoai lang và miến khoai tây.” Mục Sanh ngừng một chút: “Có lẽ trong tương lai còn chế biến thêm một sản phẩm đóng hộp từ trái cây.”

 

Lưu Uy mắt sáng lên : “Sanh Sanh, ý cô là…”

 

“Nông trường cần nhân lực trong lĩnh vực .” Mục Sanh với giọng điệu quả quyết: “Các vị trí trong nhà máy hy vọng sẽ ưu tiên cho quen.”

 

Lần , đều hiểu ý của Mục Sanh.

 

Mục Sanh đợi phản ứng, tiếp tục rằng nông trường cần mở rộng khu chăn nuôi, cô dự định mùa đông sẽ xây dựng một khu chăn nuôi quy mô lớn.

 

Còn về công việc hỗ trợ chăn nuôi, thường cũng thể .

 

Tóm , nông trường hiện tại nhiều vị trí.

 

Còn về nhà máy sẽ xây dựng gần trạm dịch, khu ký túc xá cũng bố trí ở đó.

 

“Được, về sẽ với thím nó ngay!” Lưu Uy với vẻ mặt hớn hở.

 

Anh lý do thích hợp để thuyết phục vợ đến Biên thành .

 

Công việc trong nhà máy, mà chẳng như ?

 

Huống hồ phúc lợi Sanh Sanh cho còn hơn nhiều so với nhà máy ở Nam cảnh!

 

“Được.” Mục Sanh nhẹ: “Vậy thì sẽ chờ tin từ chú Lưu và .”

 

Ngoài Lưu Uy, các Dị vũ giả khác cũng hớn hở.

 

Nông trường cuối cùng cũng vị trí để thu nhận nhà của họ !

 

Với xu hướng phát triển hiện tại của nông trường, lẽ đến lúc đó bên ngoài trạm dịch sẽ hình thành một khu dân cư tập trung cũng chừng.

 

Còn họ sẽ trở thành những đầu tiên nương tựa nông trường nhà họ Mục.

 

Trong bối cảnh tận thế, một tổ chức tài nguyên và thực lực thể thu hút vô theo.

 

Tương lai của họ sẽ gắn liền mật thiết với tổ chức .

 

Một tổ chức tiềm lực rõ ràng như , ai nương tựa?

 

Mục Sanh ước tính sơ bộ, dự kiến thể tuyển mười thành viên gia đình.

 

Số lượng vẫn đủ, đặc biệt là khi tính thêm nhân sự cho trang trại chăn nuôi.

 

Về việc tuyển , cô vẫn quyết định bắt đầu từ những quen đáng tin cậy.

 

Trong lòng Mục Sanh lập tức một thích hợp —— Triệu Dịch.

 

Chỉ riêng việc đối phương giữ kín chuyện cô xuất hiện trong màn sương trắng, chủ động tiết lộ cho Ủy ban Quản lý, cho thấy đó là một đáng tin cậy.

 

Mục Sanh đợi đoàn thương nhân ghé trạm dịch, mà trực tiếp gửi tin nhắn riêng cho Triệu Dịch.

 

Nhờ giúp giới thiệu vài phù hợp.

 

Nhận tin nhắn của Mục Sanh, Triệu Dịch trong lòng khựng .

 

Kể từ khi đổi ấn tượng về Mục Sanh, Triệu Dịch bắt đầu nhận nông trường một góc độ khác.

 

Đây là một tổ chức tiềm ẩn thực lực và đang phát triển mạnh mẽ.

 

Mà việc Mục Sanh hỏi han lúc , đối với Triệu Dịch, nghi ngờ gì chính là một lời mời chào công khai.

 

Triệu Dịch trong lòng kích động, nhưng vẻ mặt bình tĩnh trả lời tin nhắn: “Được, sẽ chuyện với vài .”

 

Nếu vị trí Mục Sanh tuyển dụng dành cho thường, Triệu Dịch nhảy việc .

 

cũng rõ, nếu thiết lập quan hệ sâu sắc với Nông trường Mục gia, thì phận thương nhân dường như phù hợp hơn.

 

Đoàn thương nhân di chuyển giữa thành phố và biên giới, sở hữu kênh thông tin và hậu cần thể thế.

 

Triệu Dịch đương nhiên hiểu cách phát huy giá trị lớn nhất của bản .

 

Để giới thiệu những đáng tin cậy cho nhà máy của Mục Sanh, Triệu Dịch cũng bắt đầu từ những cận.

 

Trước hết là vài đồng nghiệp đáng tin cậy trong đoàn thương nhân.

 

Những theo Triệu Dịch giao dịch với Nông trường Mục gia quanh năm, cũng hiểu rõ tình hình nông trường.

 

Hay cách khác, họ rõ thực lực của nông trường.

 

thì, phần lớn thu nhập của đoàn thương nhân hiện nay đều đến từ nông trường.

 

Triệu Dịch thẳng, rằng Nông trường Mục gia riêng tư với về việc tuyển nhân sự, ai điều kiện thể đưa nhà đến.

 

“Triệu ca? Anh thật ?” Một thành viên tranh thủ tiến lên khẽ hỏi Triệu Dịch.

 

Trong đội vẫn còn của quan phủ, chuyện tiện thảo luận công khai.

 

Triệu Dịch gật đầu: “Đương nhiên là thật, hơn nữa là vị trí trong nhà máy.”

 

Về phần là nhà máy gì, cũng rõ.

 

sản nghiệp của nông trường thì cũng chỉ bấy nhiêu, tóm đãi ngộ sẽ tồi.

 

Thành viên vỗ đùi một cái: “ sẽ về với nhà ngay!”

 

Triệu Dịch gật đầu mỉm , đầu phía .

 

Trong đoàn thương nhân, ngoài các thành viên hộ vệ, còn của ba bên: Phủ thành chủ, Cục Đất đai và Ủy ban Quản lý.

 

Bề ngoài là những phận như , nhưng thực chất tất cả đều là địa phương ở Bắc Cảnh.

 

Vì là địa phương, đương nhiên họ sẽ ưu tiên lợi ích của Bắc Cảnh.

 

Về đến nhà, Triệu Dịch cũng kể chuyện cho vợ.

 

Không chỉ giới thiệu vợ đến nông trường việc, còn chuẩn cho gia đình dọn chỗ ở đến đó.

 

Vợ bật : “Đây là định chuyển hẳn nông trường ở ?”

 

Dọn nhà đến ngoại vi nông trường thì khác gì việc chuyển hẳn ở nông trường ?

 

Sau , gia đình sẽ gắn bó lâu dài với sự phát triển của nông trường.

 

“Ừm.” Triệu Dịch trầm gật đầu : “Chuyện em cứ cân nhắc hãy quyết định.”

 

Anh đương nhiên ưu tiên ý của vợ.

 

Vợ mỉm : “Còn cân nhắc gì nữa, cứ chuyển .”

 

Ở biên giới, việc chuyển nhà là chuyện thường, cũng chỉ là đổi một nơi ở mà thôi.

 

thì khác, họ dọn nhà đến đó, tương đương với việc quy phục trướng Nông trường Mục gia.

 

Không cần rõ, vợ cũng hiểu ý đồ thầm kín của chồng.

 

Mặt khác, vợ chồng Phương Tuệ Vân Mục Sanh mở cửa khu vực bên ngoài trạm dịch cho nhân viên nhà máy mới tuyển dụng ở, cũng vội vàng đến xin một suất.

 

Mục Sanh liền đồng ý ngay.

 

Đông thì quá ! Như phía Nam thành sẽ ngày càng sức sống!

 

Bận rộn qua , cuối cùng thì lương thực trong ruộng cũng thu hoạch xong.

 

Máy gặt cỡ lớn ầm ầm chạy qua giữa các luống, kéo lưỡi cày lật sâu lớp đất, từng củ khoai tây to bằng bàn tay theo băng chuyền đưa lên lưới lọc để loại bỏ bùn đất, rơi xuống tích tụ trong phễu.

 

Mỗi khi thành thu hoạch hai luống khoai tây, phễu sẽ đổ trống một , mỗi thu hoạch hơn hai nghìn cân khoai tây.

 

Có máy gặt cỡ lớn, vụ thu hoạch quả thực tiết kiệm nhiều công sức.

 

Mục Sanh dùng dị năng gian luân phiên vận chuyển khoai tây thu hoạch kho lương thực.

 

Vài vị Thực linh sư cũng là đầu tiên chứng kiến cảnh nông trường thu hoạch lương thực quy mô lớn, khung cảnh mắt mà khỏi kích động.

 

Ôi, bao nhiêu là khoai tây, còn to nữa chứ!

 

Bà Hạ kích động đến mức run rẩy tay, đến ruộng gạt lớp đất gốc khoai tây, tự tay đào những củ khoai .

 

Bà chỉ tận mắt xác nhận ——

 

Cây trồng hệ Thổ bội thu!

 

Bà Hạ kìm đưa tay lau khóe mắt.

 

“Bà ơi!” Hạ Môi Môi nhận thấy bà nội đột nhiên rơi lệ, vội vàng tiến lên đỡ lấy vai cụ.

 

“Không .” Bà Hạ mà nước mắt vẫn chảy: “Chỉ là lâu lắm thấy cảnh tượng như thế .”

 

Có lẽ về phương diện , chỉ Thực linh sư hệ Thổ mới cảm nhận sâu sắc nhất.

 

Trong mười ngày thu hoạch, tổng cộng thu một triệu bảy trăm nghìn cân khoai tây.

 

Thu hoạch xong khoai tây khổng lồ , kho lương thực về cơ bản đầy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-rau-dap-boss-thuc-linh-su-manh-nhat-mat-the/chuong-61.html.]

Trong thời gian thu hoạch lương thực, các nhân viên mới tuyển dụng của nông trường bắt đầu lượt chuyển đến.

 

Toàn bộ gia đình chuyển đến, từng dãy nhà xây dựng bên ngoài trạm dịch của nông trường.

 

Gần 20 hộ gia đình di dời tập thể, tạo thành một khu định cư nhỏ bên ngoài nông trường.

 

Trong thời gian , Mục Sanh nhờ đoàn thương nhân mua thêm một lô máy móc chế biến lương thực.

 

Nhân viên nội bộ nông trường và các Dị vũ giả bận rộn thu hoạch cây trồng, còn các nhân viên mới đến thì bắt đầu xây dựng thêm nhà kho chế biến lương thực và chuồng trại mới ở ngoại vi.

 

Khi khoai tây, khoai lang, lúa mì, lúa nước trong nhà tất thu hoạch, nhà máy cũng xây xong.

 

Mục Sanh đến nhà kho kiểm tra các máy móc lắp đặt.

 

Đó là một nhà máy chế biến lương thực đơn giản, bên trong bể rửa, bể tinh bột, bể đun sôi và khu vực sấy khô.

 

Vợ của Triệu Dịch, La Văn Tương, đến báo với Mục Sanh rằng nhà máy thể chính thức hoạt động.

 

Mục Sanh gật đầu: “Được thôi, đợt đầu tiên cứ chế biến miến khoai tây , sẽ cho đưa nguyên liệu đến.”

 

Nói xong, cô nhờ bà Hạ giúp huấn luyện quy trình chế biến bột khoai tây và bột khoai lang.

 

Dùng máy móc để chế biến miến thì thể đơn giản hơn, ai sức lực đều thể .

 

Lần tổng cộng 16 nhân sự mới tuyển dụng, mười là thành viên gia đình của các Dị vũ giả, còn là do Triệu Dịch giới thiệu đến.

 

Trong đó, phần lớn là nhà của đồng nghiệp Triệu Dịch.

 

Những đương nhiên là Mục Sanh đồng ý mới đến định cư.

 

Khi Mục Sanh nhận danh sách nhân sự, cô nghĩ rằng đối phương quả nhiên đáng tin cậy.

 

Những , tất cả đều là chuyển cả gia đình đến nông trường định cư.

 

Thậm chí cả vợ của Triệu Dịch cũng giới thiệu đến.

 

Cô còn gì nữa, đối phương thành tâm đến mức .

 

Sau , nông trường và những gia đình sẽ là mối quan hệ gắn bó mật thiết với .

 

Sau khi sắp xếp nhân sự chế biến miến, Mục Sanh đến Bộ Thị trường Tập thể tìm Thôi Điền.

 

“Cô đến ?” Thôi Điền mỉm hỏi.

 

Sau một thời gian dài, hai cuối cùng cũng trở với cách tương tác cũ.

 

Mục Sanh : “ đến giao lương thực.”

 

Thôi Điền chợt kinh ngạc: “Nông trường của cô thế mà còn trồng lương thực ?”

 

“Đương nhiên .” Mục Sanh : “Lương thực, rau củ, trái cây tách rời mà, trồng thì cứ trồng.”

 

Điều cũng đúng, các nông trường quy mô lớn thường xu hướng phát triển diện.

 

“Được.” Thôi Điền : “Cô bán bao nhiêu lương thực, sẽ tính theo giá thu mua.”

 

Mục Sanh hỏi theo tiêu chuẩn của nông trường tư nhân lớn thì thường giao bao nhiêu lương thực.

 

Ánh mắt Thôi Điền lóe lên : “Từ năm mươi nghìn cân đến một trăm nghìn cân.”

 

Các nông trường lớn thường quy mô hơn nghìn mẫu, những loại cây trồng như khoai tây và khoai lang dù giảm năng suất đến mấy, năng suất thấp nhất mỗi mẫu cũng bảy, tám trăm cân.

 

Năng suất đủ, thì dùng quy mô để bù đắp.

 

Trồng hơn trăm mẫu đất là thể đạt sản lượng một trăm nghìn cân .

 

“Được thôi.” Mục Sanh gật đầu mỉm : “Vậy sẽ giao theo tiêu chuẩn cao nhất.”

 

Thôi Điền: “...” Không chứ, cái còn xem tiêu chuẩn mà giao ?

 

Không đợi Thôi Điền phản ứng, Mục Sanh lấy một chiếc nhẫn gian đưa qua.

 

Đối với những giao dịch lượng lớn như lương thực, việc cân đo trực tiếp bằng nhẫn gian.

 

Một vật phẩm thuộc tính đặc biệt thể đo trọng lượng thông qua môi trường gian.

 

Thôi Điền tiên lấy một phần lương thực bên trong để kiểm tra.

 

Toàn bộ đều là những củ khoai lang kích thước đều.

 

Mục Sanh lấy khoai lang giao dịch là vì khoai lang so với khoai tây thì thích hợp để bảo quản lâu dài.

 

Vụ thu hoạch cũng sản lượng 10 mẫu khoai lang.

 

Tính cả những thu hoạch khoai lang đó, tổng cộng gần 12 vạn cân khoai lang thường.

 

Ngoài , những củ khoai lang tuy to, nhưng đến mức phóng đại như khoai tây.

 

“Những củ khoai lang của cô… chất lượng tệ.” Thôi Điền đánh giá.

 

Cuối cùng, giá thu mua khoai lang mà Thôi Điền đưa tăng thêm hai điểm.

 

“Xin , cũng chỉ thể tăng giá đơn vị cho cô đến thôi.” Thôi Điền , nếu giá thu mua ban đầu mà họ đưa quá cao, thì giá lương thực bán cho cư dân sẽ cao hơn nữa.

 

Thôi Điền chuyển khoai lang kho, trả nhẫn gian cho Mục Sanh.

 

“Còn một chuyện nữa.” Mục Sanh : “ cung cấp thêm lương thực nửa giá cho Bắc cảnh và dân nghèo trong thành phố, xem nên thế nào?”

 

Thôi Điền sửng sốt: “Lương thực nửa giá?”

 

“Vâng.” Mục Sanh kể kế hoạch của .

 

Kể từ khi nhận tin tức về việc thu mua lương thực, cô vẫn luôn do dự, nên đưa lương thực tích trữ ngoài với quy mô lớn . Tình trạng thiếu lương thực rõ ràng nghiêm trọng.

 

Cô tuy đến mức ôm hoài bão cứu thế nhưng cũng thể thờ ơ tình cảnh .

 

Thế nhưng, một lượng lớn lương thực như tung ngoài, rốt cuộc vẫn quá mạo hiểm.

 

Hơn nữa, Xuân thành cộng thêm bốn vùng biên giới tổng cộng ba triệu cư dân, cho dù cô tung hết lương thực ngoài thì cũng chỉ như muối bỏ bể mà thôi.

 

Vậy thì chi bằng trong phạm vi hợp lý giúp đỡ những cần giúp.

 

Ít nhất, thể đảm bảo mùa đông ai c.h.ế.t đói vì thiếu lương thực.

 

, kế hoạch mà Mục Sanh nghĩ đến là —— hỗ trợ đúng đối tượng.

 

Loại nào khả năng nhất sẽ c.h.ế.t vì đói trong mùa đông? Không nghi ngờ gì nữa, đó là dân nghèo trong thành phố.

 

Nạn đói tiên sẽ thu hẹp gian sinh tồn của dân nghèo.

 

Vốn là nhóm thu nhập thấp, giá lương thực tăng cao chỉ khiến tình hình thêm tồi tệ.

 

Cô nghĩ đến một nơi, cư dân ở khu ổ chuột trong thành.

 

Khu ổ chuột trong thành là một nơi đặc biệt, về cơ bản tất cả những dị năng trong thành đều tập trung ở đó.

 

Sau hàng ngàn năm tiến hóa và sinh sôi, hầu hết đều thức tỉnh tiềm năng dị năng, ngược , những bình thường tiềm năng dị năng trở thành nhóm thiểu .

 

Còn ở khu ổ chuột, mười vạn cư dân như .

 

Không chỉ , khu ổ chuột cũng những dị năng giả sống khó khăn, giống như khi gia đình Phương Thanh gặp biến cố, cả nhà bất đắc dĩ chuyển đến khu ổ chuột sinh sống.

 

Những là đối tượng cần giúp đỡ nhất trong tình hình thiếu lương thực.

 

cơ sở giúp đỡ các hộ nghèo, Mục Sanh ưu tiên hỗ trợ những cư dân nghèo ở Bắc cảnh.

 

Thôi Điền xong im lặng lâu.

 

Mãi , mở miệng hỏi: “Cô còn thể cung cấp bao nhiêu lương thực?”

 

Mục Sanh khẽ : “Cũng mười vạn cân.”

 

Thôi Điền : “Được, chúng sẽ lập danh sách hỗ trợ đầy đủ.”

 

Anh suy nghĩ kỹ liền Mục Sanh vì tìm đến .

 

Ai hiểu rõ tình hình của cư dân bình thường trong thành hơn Ban Quản lý?

 

Khu ổ chuột danh nghĩa cũng thuộc quản lý của Ban Quản lý.

 

Tuy nhiên, những sống ở đó đều là những ngoài rìa, điều kiện hỗ trợ của Ban Quản lý cũng hạn.

 

ngoài rìa cũng lợi thế của ngoài rìa, những là nhóm bỏ qua, việc giúp đỡ sẽ quá gây chú ý.

 

Thôi Điền nhất thời cảm thấy xúc động trong lòng.

 

Không ngờ Mục Sanh lòng chuyện .

 

Tuy nhiên —— khác với sự cảm động trong lòng Thôi Điền, Mục Sanh dùng việc để thăm dò thái độ của Ban Quản lý.

 

Nếu thật sự lòng giúp cô thành việc , thái độ cơ bản là đáng tin cậy.

 

, hỗ trợ đúng đối tượng là chuyện đơn giản.

 

Mèo Dịch Truyện

chỉ kiểm tra khả năng điều động tài nguyên.

 

Nếu Ban Quản lý chỉ dùng vật tư của cô để kiếm lợi… đây là dự tính nhất của Mục Sanh.

 

Sau khi bàn bạc xong với Thôi Điền, Mục Sanh trở về nông trường chờ đợi phản hồi từ đối phương.

 

Bên , Thôi Điền sang kể chuyện cho Thôi Lương.

 

Để việc , cần dựa khả năng điều động tài nguyên của cha .

 

“Thật sự là lòng .” Thôi Lương xong khỏi gật đầu khen ngợi: “Yên tâm , bên sẽ sắp xếp việc .”

 

“Được.” Thôi Điền gật đầu.

 

Mấy ngày đó, Mục Sanh sắp xếp Sở Nghiên và Kiều Phượng Liên khu ổ chuột trong thành hỏi thăm tình hình.

 

Chủ yếu xem Ban Quản lý hành động thực tế nào .

 

Là một từng lưu lạc ở khu ổ chuột, Kiều Phượng Liên còn lạ gì bên trong khu ổ chuột nữa.

 

, nhanh hỏi thăm tình hình.

 

Khi về nông trường, Kiều Phượng Liên : “Trước đây quen một vài ở khu ổ chuột, hỏi thăm họ thì mấy hôm nay của Ban Quản lý khu ổ chuột để khảo sát, chủ yếu là tìm hiểu xem trong khu ổ chuột những hộ nào cực kỳ nghèo khó.”

 

“Được.” Mục Sanh gật đầu: “ .”

 

Mấy ngày , danh sách các hộ hỗ trợ chọn lọc do Ban Quản lý thống kê gửi đến.

 

Việc Ban Quản lý chọn đối tượng hỗ trợ phù hợp, thực đơn giản thì cũng đơn giản, phức tạp thì cũng phức tạp.

 

Đơn giản là cách để tra cứu, phức tạp là khối lượng công việc lớn và rườm rà.

 

Mỗi quý, Ban Quản lý phát định mức phiếu lương thực cho mỗi hộ dân trong thành.

 

Mỗi hộ dân đổi bao nhiêu phiếu lương thực mỗi quý, đều ghi chép .

 

Tập trung những nhóm chỉ đổi một ít phiếu lương thực, đó thực địa kiểm tra , về cơ bản là sẽ vấn đề gì.

 

Rất nhanh, Thôi Điền đích đến trạm dịch đưa một danh sách.

 

“Đây là danh sách các hộ hỗ trợ thống kê.” Thôi Điền .

 

Mục Sanh mở danh sách xem.

 

Danh sách đến mức liệt kê rõ ràng tên từng hộ dân, mà là theo địa điểm cư trú.

 

Chẳng hạn, khu Tây Bắc cảnh, 15 hộ hỗ trợ.

 

Hẻm hai khu Nam khu ổ chuột trong thành, 953 hộ hỗ trợ.

 

Nửa năm , khu ổ chuột cũng từng xuất hiện hiện tượng cư dân c.h.ế.t đói, nhưng nửa cuối năm giá lương thực tăng gấp đôi, đúng mùa đông, chuyện thể chắc .

 

Đặc biệt là những hộ cực kỳ nghèo khó.

 

Mục Sanh gật đầu: “Được, vài ngày nữa sẽ gửi lương thực qua.”

 

5 ngày , Mục Sanh đến Bộ phận Thị trường của Nông trường Tập thể.

 

Cô tại chỗ đưa một túi lớn miến khoai tây: “Đây là lương thực nửa giá do cung cấp.”

 

“Nửa giá” là một nửa giá thật sự, Mục Sanh giá bán, chỉ thu một phần tư giá khoai tây hiện tại.

 

Bởi vì đơn giá tính theo khoai tây, Thôi Điền nghĩ Mục Sanh sẽ gửi khoai tây đến.

 

Không ngờ là miến khoai tây.

 

Thôi Điền: “...” Một cân miến khoai tây cần bao nhiêu cân khoai tây mới sản xuất nhỉ?

 

Anh cảm thấy vẫn đánh giá thấp thực lực của Nông trường Mục gia.

 

Thôi Điền Mục Sanh với ánh mắt sâu xa, do dự một lát : “...Sao là miến khoai tây?”

 

Mục Sanh : “ thấy miến là thích hợp nhất, cũng mùa đông còn tốn chi phí nhiên liệu, nấu miến khoai tây thì tiết kiệm nhiên liệu hơn nấu khoai tây.”

 

, điều hợp lý, Thôi Điền xong còn khen một câu, đối phương suy nghĩ thật chu đáo.

 

miến khoai tây bổ sung, các hộ nghèo mùa đông còn thể tiết kiệm nhiên liệu để sưởi ấm.

 

chợt nghĩ , hình như 6 cân khoai tây mới một cân miến khoai tây ?

 

Lập tức, Thôi Điền tính toán trong lòng.

 

Lúc hiểu sâu sắc lời cha Thôi Lương , cái gì gọi là "cắn miếng cải trắng" cũng đến mức c.h.ế.t đói.

 

Giờ thì xem , đối phương thể cung cấp chỉ cải trắng !

 

“Nông trường của cô thể sản xuất bao nhiêu lương thực?” Thôi Điền cuối cùng cũng nhịn hỏi.

 

Mục Sanh nhướng mày: “Anh đoán xem?”

 

Ừm, chế biến khoai tây thành miến còn một lợi ích nữa.

 

Khiến thực lực của cô.

 

Nếu trực tiếp gửi cả đống khoai tây to vật vã đến, đặc điểm sẽ quá rõ ràng.

 

Toàn bộ khoai tây nguyên củ thích hợp để trực tiếp lưu thông lượng lớn đến tay dân nghèo.

 

Thôi Điền: “...” Xin , đoán .

 

Dừng một chút, Thôi Điền dặn dò với giọng điệu chân thành: “Số miến nhất đừng để lưu thông ngoài với quy mô lớn, nếu sẽ nguy hiểm.”

 

Lần thông qua Ban Quản lý của họ để đưa đến tay cư dân, vẫn còn thể giải thích .

 

Dùng lý do Mục Sanh để giải thích thì .

 

Mục Sanh : “ .”

 

Thôi Điền gật đầu: “Chuyện chúng cũng sẽ giữ bí mật.”

 

Bất kể chỉ là mười vạn cân miến , việc chế biến khoai tây thành miến dễ khiến suy đoán nhiều .

 

Mục Sanh : “Được, để đền đáp việc giữ bí mật, nếu thật sự cần gì thì thể đến tìm giúp đỡ.”

 

Đây coi như là đưa việc hợp tác tương lai của hai bên ánh sáng.

 

, Mục Sanh cũng xác định, Ban Quản lý Bắc cảnh quả thật ý định độc lập khỏi Phủ Thành chủ.

 

Thôi Điền sững sờ một chút, đó : “Được.”

 

 

Loading...