Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 62: --- Sát thủ Thanh Loan
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:45:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ả thừa nhận, Diệp Sơ Nguyệt so với nữ t.ử thôn quê bình thường thì năng lực hơn, tinh ranh hơn, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nào ngờ nàng lầm !
Người phụ nữ tuyệt đối chỉ là một nữ t.ử nông gia bình thường!
Hoặc là nàng ẩn giấu phận khác, hoặc là, nàng chính là giả mạo!
Nữ t.ử bịt mặt uy lực của thứ đồ vật Diệp Sơ Nguyệt đang cầm tay, nhưng trực giác mách bảo ả:
Thứ đó nguy hiểm!
Đầu ả xoay chuyển nhanh, suy nghĩ để phá vỡ cục diện mắt.
Dù thế nào nữa, ả cũng thể bắt!
Mèo Dịch Truyện
Diệp Sơ Nguyệt phụ nữ dám động đậy, khẽ nhếch môi, nhẹ giọng : “Thanh Loan, ngươi đừng trốn nữa, là ngươi!”
Diệp Sơ Nguyệt trực tiếp vạch trần phận đối phương.
Mặc dù đối phương bịt mặt, ở trong bóng tối, nhưng dáng đó, cùng đôi mắt lộ ngoài khăn che mặt đều thể thoát khỏi đôi mắt của Diệp Sơ Nguyệt.
“Ngươi sớm là ?!”
Thanh Loan cũng vô cùng kinh ngạc sự nhạy bén của Diệp Sơ Nguyệt, đặc biệt là trong bóng tối, nàng thể rõ .
Trong lòng ả một nữa khẳng định:
Diệp Sơ Nguyệt tuyệt đối là một nữ t.ử nông gia bình thường.
Tài liệu điều tra đây của họ vấn đề.
Vì nhận phận, Thanh Loan dứt khoát tháo mặt nạ, lộ chân dung.
Thật ả thể dịch dung, chỉ là ả khinh địch .
Ả cứ nghĩ Diệp gia căn bản chẳng đáng để bận tâm nhiều.
Dù Thanh Loan đây của họ đến Diệp gia xảy chuyện, nhưng ả nghĩ là do của Tấn Vương Đại Nghiệp bảo vệ họ.
Dẫu , ngay cả dịp Tết, phụ t.ử Tấn Vương cũng ở Diệp gia.
Thế nhưng Thanh Loan ngờ tới, Diệp Sơ Nguyệt bản cũng hề tầm thường.
Ả quá sơ suất!
Sau khi thấy quả nhiên là Thanh Loan, Diệp Sơ Nguyệt thêm lời vô nghĩa nào nữa, trực tiếp nổ hai phát s.ú.n.g về phía Thanh Loan.
Thanh Loan nhận thấy Diệp Sơ Nguyệt tay, tự nhiên né tránh. Chỉ là ả nhanh đến mấy cũng thể nhanh hơn đạn.
Thanh Loan vẫn s.ú.n.g b.ắ.n trúng, may mắn là, ả trúng chỗ hiểm, mà b.ắ.n trúng cánh tay.
Nhận thấy điều , Thanh Loan dùng tay trái lấy một quả yên vụ đạn ném .
Một làn khói đen bốc lên, trực tiếp ngăn cách ả và Diệp Sơ Nguyệt!
Diệp Sơ Nguyệt nghiêng đưa tay che khói, đợi đến khi nàng ngẩng đầu lên, Thanh Loan trực tiếp đ.â.m vỡ cửa sổ thoát ngoài.
Diệp Sơ Nguyệt cũng đuổi theo ả, mà khóe môi khẽ cong lên, nở một nụ đầy ẩn ý!
Không ngờ gặp một nữ sát thủ.
Chậc, cũng coi như là đồng nghiệp với nàng!
Cứ để ả chạy , dù nàng b.ắ.n trúng cánh tay của ả, nếu Thanh Loan chữa trị kịp thời, cánh tay của ả thể sẽ phế!
Hơn nữa—
Nếu gì bất ngờ, Thanh Loan còn sẽ tìm đến nàng.
Đến lúc đó, nàng sẽ nghiêm túc xem thử nữ sát thủ thời cổ đại rốt cuộc mấy phần bản lĩnh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-62-sat-thu-thanh-loan.html.]
“A Nguyệt, xảy chuyện gì ?”
Tiếng động từ việc Thanh Loan va vỡ cửa sổ đ.á.n.h thức Diệp phụ cùng họ, vợ chồng họ, cả Diệp Minh Dương đều khoác vội y phục bước .
Diệp Sơ Nguyệt nhanh như chớp đặt khẩu s.ú.n.g gian, chuyển con gái từ nôi trẻ em trong gian giường, đầu , Diệp phụ cùng họ bưng đèn dầu đến. Họ đang cái cửa sổ với cái lỗ lớn mà ngớ :
“Đây, đây là chuyện gì ?”
Diệp phụ cùng họ mặc quần áo ngoài, khí lạnh bên ngoài cho run rẩy, chuyện cũng chút run. Thế nhưng luồng khí lạnh cũng thể sánh bằng sự kinh ngạc của họ khi thấy cái cửa sổ với cái lỗ lớn , cửa sổ đang yên đang lành cái lỗ thủng to như ?
“A Nguyệt, con và Uyển Uyển chứ?” Diệp mẫu lo lắng con gái.
Đèn dầu lờ mờ, quả thực rõ thần sắc của con gái. Chỉ là con gái đó, họ vô cùng lo lắng.
“Tỷ, kẻ nào xông ?” Diệp Minh Dương hỏi, cảnh giác ngó xung quanh. Thế nhưng ngoài màn đêm đen kịt và khí lạnh , căn bản gì bất thường.
Diệp Sơ Nguyệt còn kịp trả lời, phụ mẫu cùng liên tiếp hỏi ngừng. Nàng thấy ấm lòng buồn , liền vội vàng đáp:
“Cha, , A Dương, đừng lo lắng! Con và Uyển Uyển đều , hơn nữa —” Nàng về phía cửa sổ, xoa xoa cái mũi ngứa , “Cái cửa sổ là Thanh Loan gây , ả chạy trốn !”
“Thanh Loan?!!!”
Diệp phụ cùng họ kinh ngạc, đầy hoảng hốt.
“Sao thế ?” Diệp mẫu cảm thấy khó tin, những ngày , Thanh Loan ở Diệp gia biểu hiện thành thật, hơn nữa còn cần mẫn. Nàng đối với Thanh Loan còn khá yêu thích, đặc biệt khi chuyện Thanh Loan gặp , còn mấy phần thương xót ả.
“Thanh Loan vấn đề gì ?” Diệp phụ lập tức nghĩ đến mấu chốt vấn đề, “Ả là cô gái mồ côi tìm ? Ả là sát thủ đúng ?”
Diệp Minh Dương khi tỷ tỷ là Thanh Loan phá cửa sổ thành lỗ thủng, còn chạy trốn, trong lòng một dự cảm chẳng lành. Đợi đến khi phụ nghi ngờ Thanh Loan là sát thủ, gương mặt tuấn tú của càng lúc càng tái nhợt.
“Tỷ, Thanh Loan chính là sát thủ, đúng ?” Diệp Minh Dương Diệp Sơ Nguyệt.
Diệp Sơ Nguyệt nghĩ ngợi một chút, : “Ta chắc ả sát thủ , nhưng phận của ả chắc chắn là giả. Hơn nữa ả lẽ nhắm Tấn Vương, chỉ là bên cạnh Tấn Vương bên ngoài thị vệ, bên trong ám vệ, thể Thanh Loan vẫn luôn tìm cơ hội tay. Lại cho rằng Tiểu Hi đặc biệt quấn quýt , nên bắt chúng để uy h.i.ế.p Tấn Vương cùng những khác!”
Đây đều là suy đoán của Diệp Sơ Nguyệt, nhưng nàng cũng chín phần chắc chắn. Dẫu đám áo đen cũng mục đích như , nếu gì bất ngờ, Thanh Loan hẳn là cùng một bọn với đám áo đen đó.
Ả là Đại Chu Quốc!
“Điều …”
Nghe Thanh Loan thể nhắm phụ t.ử Tấn Vương, kết quả bắt con gái họ, Diệp phụ cùng họ liền nhíu mày .
Họ cũng trách Tấn Vương, dẫu Tấn Vương cũng . Chỉ là nghĩ đến những chuyện liên tiếp đều là vì phụ t.ử Tấn Vương, trong lòng họ ít nhiều cũng chút bực bội, càng nhiều hơn là nỗi lo lắng.
Họ chỉ là dân thường, chỉ sống cuộc sống yên , nhưng ai ngờ quen Tấn Vương cuốn phong ba như .
Vợ chồng c.h.ế.t cũng thôi, nhưng lo lắng cho con cái và cháu ngoại.
“A Nguyệt…”
Diệp phụ định gì đó, kết quả lời của con trai cắt ngang:
“Cha, , tỷ, đều là của con. Nếu con đưa Thanh Loan về, sẽ xảy chuyện như !”
Diệp Minh Dương cực kỳ hối hận!
Chàng ngờ Hà Thanh Loan vẻ cô khổ nơi nương tựa, đơn bạc yếu ớt chính là sát thủ, hơn nữa còn suýt chút nữa hại tỷ tỷ.
Vừa nghĩ đến nếu tỷ tỷ theo cao nhân học võ công, e rằng đêm nay thật sự Thanh Loan bắt , trong lòng càng thêm khó chịu!
“Ngu ngốc, liên quan gì đến con .” Diệp Sơ Nguyệt thấy tự trách , “Dù con đưa ả về, ả cũng sẽ cách khác.”
“Thôi …” Diệp Minh Dương vẫn cảm thấy khó chịu!
“Thôi !” Diệp Sơ Nguyệt vội vã ngắt lời , đoạn nàng sang Diệp phụ, Diệp mẫu đang cau mày lo lắng, : “Cha, , đừng lo lắng! Thanh Loan con đ.á.n.h trọng thương, mười ngày nửa tháng, nàng thời gian tìm con gây sự nữa. Ngày mai con sẽ tìm Tấn Vương, để ngài phái xử lý Thanh Loan.”
“Giờ khuya , còn lạnh lẽo thế , hãy về phòng nghỉ ngơi sớm !”
Diệp phụ và Diệp mẫu cũng họ chỉ là những bình thường, quả thực thể giúp gì nhiều. Tuy nhiên, con gái bảo họ về phòng nghỉ ngơi, ánh mắt họ khỏi đổ dồn về phía khung cửa sổ thủng lỗ chỗ :
“Vậy con và Uyển Uyển ngủ thế nào đây? Cửa sổ hỏng !”