Trộm Mộng - 33
Cập nhật lúc: 2024-06-10 22:02:40
Lượt xem: 84
An Dao hối hận nhiều chút, hóa ra là cô bị cái bọn ma nhỏ này lừa. Bọn nó chỉ thử vận may xem có gặp ai giống như cô hay không, nếu biết như vậy thì cô đã ngó lơ giả bộ không nhìn thấy mà đi ra ngoài rồi. Nhưng làm gì có ai mà can đảm để làm được việc đó chứ, ví dụ bạn nhìn thấy một con ma hình thù quái dị đang đeo lấy chân mình thì bạn có làm ngơ như không nhìn thấy được không, đương nhiên là không rồi. Dù sao thì An Dao cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi, ít nhất thì đến lúc này là vậy.
“Này chị nói mấy đứa nghe nhé, mấy đứa không theo chị ra ngoài được đâu. Nếu như mấy đứa cố chấp thì đừng có trách chị độc ác đấy.”
An Dao nói nhưng mấy con ma nhỏ này chẳng chịu nghe lời gì mà còn làm mặt dữ tợn với cô nên cô quyết tâm đánh bọn chúng, vẽ ra một lá bùa, cô muốn đem lá bùa kia đuổi bọn chúng khỏi chân mình. Nhưng khi cô vừa định áp lá bùa xuống đầu bọn chúng thì một đứa thất thanh kêu lên: “Chị đừng g.i.ế.c tụi em mà!”
“Này, khổ nhục kế không có hiệu quả với chị đây đâu nhé?”
An Dao sợ cái bọn quỷ nhỏ này lừa nên đem lá bùa dí xuống đầu một đứa làm cho tiếng kêu la thảm thiết của nó vang vọng khắp cả căn phòng. Mấy đứa còn lại sợ mất cả mật mà kêu lên: “Xin chị tha mạng cho tụi em, tụi em tưởng chị chỉ là người mệnh thuần âm bình thường nên mới giở trò hòng muốn thoát khỏi nơi đây. Tụi em không biết chị lợi hại như vậy…”
Bọn chúng đồng thanh nhao nhao khóc loạn cả lên làm An Dao nhức hết cả đầu, cô thu lá bùa lại rồi nói: “Bọn này lì lợm quá nhỉ. Còn định mưu tính thoát ra ngoài hại người nữa cơ à. Hôm nay chị tha cho bọn bây nhưng mai sau nếu để chị biết bọn bây giở trò như vậy với người vô tội thì bọn bây c.h.ế.t với chị.”
Nhưng mà bọn ma nhỏ này cũng thật không phải hiền lành gì đâu, nó chỉ giả bộ đáng thương trước mặt An Dao thôi. Ngay khi cô vừa chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì cô lại nghe thấy tiếng hét thảm thương của phụ nữ. Dù biết là không phải chuyện tốt nhưng nội tâm không cho phép cô làm ngơ mà đành quay lại, đập vào mắt cô là hình ảnh của một ca nạo lấy thai. Hình ảnh kia An Dao không muốn nhớ đến hay miêu tả chút nào, chỉ đại khái là một cảnh tượng đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trom-mong/33.html.]
An Dao thở dài, cô không vui nói: “Bọn mày muốn cái gì nào?”
“Ái chà chà, chị gái mạnh miệng quá nhỉ. Để bọn này xem chị có thể mạnh miệng đến lúc nào.”
Một con ma giễu cợt nói, có vẻ nó là con ma đầu đàn ở đây. An Dao quét mắt một vòng, thì ra cái bọn này còn có khả năng tái hiện lại những hình ảnh ở đây. Khung cảnh nạo thai kia vừa mất, lại thêm vài vụ khác khiến cô hoài nghi có lẽ những ca nạo thai ở đây không dùng đến thuốc gây tê thì phải. Cũng đúng, thời đại này càng hiện đại tân tiến, xã hội phát triển, internet phát triển, những cô gái chưa đủ tuổi vị thành niên bắt đầu tò mò và xem những bộ phim đen tràn lan trên mạng.
Phim nhiều thì nhất định sẽ thử, mà chúng còn quá trẻ để biết sử dụng các biện pháp phòng tránh, thành ra tỉ lệ mang thai ngày càng nhiều. Những bệnh viện lớn thường chỉ nhận những ca phái thai đảm bảo, nhưng những trẻ em như thế này đa số sẽ vào những phòng khám chui vì nhiều lí do khác nhau. Giá rẻ cũng là một phần yếu tố trong đó, mà giá rẻ thì thường sẽ đi kèm với dịch vụ tệ hại.
Sau một phút thương cảm, An Dao trừng mắt nói với bọn ma nhỏ rồi nói: “Chúng mày muốn gì từ tao thì nói nhanh, tao không có thời gian đâu mà đùa giỡn với chúng mày.”
“Nào, chị gái bớt nóng nào. Bọn này chỉ muốn chị ở lại chơi đùa một chút thôi mà.”
“Con cái con m** chúng mày, còn chưa lọt lòng mẹ đã học thói gian manh đó ở đâu vậy hả. Tao đã tha cho bọn mày rồi mà còn không biết trân trọng thì đừng tao độc ác đấy.”
An Dao bắt đầu thấy tức, cô lại vẽ bùa cầm trên tay định xử hết cái bọn này. Thế nhưng còn chưa kịp làm gì thì khói đen từ đâu mù mịt lan ra, vây khốn An Dao ở trong ảo cảnh lặp lại, trong ảo cảnh kia toàn là những cảnh tượng nạo lấy thai ở trong phòng này.