Trộm Mộng - 11
Cập nhật lúc: 2024-06-09 22:19:51
Lượt xem: 93
“Tôi còn làm được nhiều thứ mà cô không biết lắm. Quên vụ này đi, cô cứ tập trung cứu người đàn ông của cô trước đã.”
“Này, tôi cấm anh không được đọc trộm suy nghĩ của tôi nhé. Nhưng mà Quỷ trùng, anh nói Quỷ trùng là sao chứ?”
“Quỷ trùng là thứ ăn mộng của con người. Nó và cô không khác nhau là mấy, đều chuyên lấy giấc mộng của người khác. Chỉ là cách thức khác nhau, cô thì đợi người ta c.h.ế.t mới lấy đi giấc mộng, nhưng con trùng kia sẽ ăn giấc mộng của con người dần dần.”
“Ăn dần dần, cho đến khi người ta c.h.ế.t đi sao?”
“Không lâu như vậy, theo tôi được biết thì nó chỉ ăn trong vòng 5 năm trở lại, tùy theo người nuôi mạnh hay yếu. Sau khi con trùng ăn hết giấc mộng, người bị nó ăn sẽ mất hết trí nhớ, so với bệnh nhân tâm thần không khác nhau là mấy.”
An Dao nghe đến đây thì toát cả mồ hôi lạnh, cô tóm Miêu Bạch lên ghế trước rồi hỏi: “Làm sao để giải được Quỷ trùng kia?”
“An Dao, tôi phải nhắc nhở cô, Quỷ trùng kia là do tổ chức đối thủ nuôi. Nếu như cô lấy con trùng ra cũng đồng nghĩa với việc cô công khai công kích tổ chức đối thủ. Cô nghĩ cô sẽ an toàn thoát thân hay sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trom-mong/11.html.]
An Dao muốn nói nhưng bị Miêu Bạch chặn lại, nó nói tiếp: “Tôi biết anh ta quan trọng với cô, nhưng hiện tại cô dù muốn lấy con trùng kia ra thì cũng không đủ khả năng. Nếu cô muốn cứu anh ta thì trước tiên nên làm việc nhiều, cô phải có được sức mạnh thì mới có thể lấy được con trùng đó ra.”
“Nhưng...”
“Yên tâm đi, với đôi mắt tinh tường của tôi thì anh ta mới bị hạ Quỷ trùng đây thôi. Tôi sẽ tìm cơ hội tiếp cận dò xét giúp cho cô. Trước mắt, bài thực hành đầu tiên của cô là đánh đuổi mấy con ma kia đi.”
Miêu Bạch nhìn An Dao, An Dao nhìn lại nó với ánh mắt rất e dè rồi hỏi: “Tôi có thể không?”
“Yên tâm đi, chỉ mấy con ma mới này cô thừa sức. Thân thể kia của cô rất mạnh, bây giờ việc cô cần làm là tập trung hòa nhập với thân thể mình, nghĩ đến anh ta đang bị đập đầu chảy m.á.u kia.”
An Dao theo lời chỉ dạy của Miêu Bạch, cô mở cửa xe bước xuống. Đập vào mắt cô vẫn là cảnh mấy con ma đang cố tác động để Hoài Khanh bị thương. Cô siết chặt tay, ban đầu chỉ nghĩ là đến đ.ấ.m nhau với bọn nó nhưng không ngờ cô lại cảm thấy lòng bàn tay mình ấm nóng. Đưa tay lên trước mặt nhìn, hóa ra từ lúc tay trên tay cô đã xuất hiện một tấm bùa. Lý trí không bảo nhưng tay lại tự hành động, ném tấm bùa về phía trước, tấm bùa bay về không trung phía trước thì đã cháy lên phừng phừng, sau đó từng đợt tàn lửa rơi xuống thân mấy con ma kia làm chúng rống lên vô cùng đau khổ và từ từ tan biến