Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:12:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Địa ngục trần gian.
Ăn no uống đủ, đoàn tiếp tục lên đường. Mạnh thúc : "Không còn xa Hưng Vinh huyện nữa, nếu thuận lợi thì chắc ngày mai là thể tới."
Quãng đường mà khi còn tiêu sư họ chỉ mất một ngày, mà giờ đây dắt díu cả nhà đường nhỏ mất mấy ngày.
Đi chậm một chút cũng sợ, chỉ cần thể đến nơi bình an là . Lão Hứa và chắc đang lo lắng lắm, họ đến Hưng Vinh huyện . Một nửa tiêu sư giỏi nhất trong tiêu cục đều ở đây, bên đó tình hình thế nào.
Trên đường , Thiên Đại Bưu và Thiên Mật vẫn vác đại đao mở đường. Sau buổi tập luyện , Thiên Mật hiện giờ tràn đầy tự tin, cảm thấy thể đ.á.n.h c.h.ế.t một con hổ, bước khí thế hừng hực, dấn bước như trời long đất lở.
Rồi lúc hoàng hôn, khi trời sắp tối, nàng chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhất đời . Trên đường ngổn ngang t.h.i t.h.ể chất đống, khắp đầy vết đao, thậm chí nội tạng còn vương vãi ngoài, khủng khiếp đến mức thể tưởng tượng nổi. Máu tươi lênh láng khắp mặt đất, tất cả đều g.i.ế.c hại. Còn cả những nàng quen , là con trai của Huyện lệnh Trình, và nhiều t.h.i t.h.ể trẻ con, thật sự đau lòng.
Và phía vẫn còn tiếng c.h.é.m g.i.ế.c.
Thiên Mật lập tức nôn mửa!
Thiên Đại Bưu bảo dừng , lùi về rừng cây phía để ẩn nấp, còn y và Thiên Mật lặng lẽ tiến lên xem xét tình hình.
Trong lúc như , y luôn Thiên Mật theo sát rời nửa bước, y luôn tự tin thể bảo vệ con gái. y để ý rằng sắc mặt Thiên Mật trắng bệch, nàng cố gắng kìm nén cơn buồn nôn.
Má ơi, nàng xem phim cũng từng thấy cảnh tượng nào kinh khủng, ghê tởm đến mức , bây giờ nó thật sự bày mắt. Mùi m.á.u tanh trong khí cũng đủ khiến rợn tóc gáy.
Hai cúi thấp , theo rãnh núi bên con đường nhỏ, lặng lẽ tiến về phía .
Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c gần. Họ hé một mắt lén , khắp nơi là thi thể. Kẻ dẫn đầu cuộc tàn sát là Lý Bổ Đầu, theo là nha dịch, tay sai của nha môn. Và kẻ mà chúng đang g.i.ế.c hại là cả gia đình Huyện lệnh Trình. Gia đinh và nô bộc vẫn đang chống cự yếu ớt, còn Huyện lệnh Trình và nhà của y sợ hãi lóc t.h.ả.m thiết. Bên trong đám đó cả Trình Du Hoan, nữ nhân độc ác giờ đây sợ đến mặt cắt còn giọt máu, tay còn ôm đứa con trai hai tuổi đang . Chúng chạy trốn, phản kháng, nhưng sợ đến mềm cả chân, tài nào chạy nổi, một đám chen chúc .
Trời ơi! Đây là tu la tràng chốn nhân gian địa ngục gì thế !
Trong thời loạn, cảnh ch.ó c.ắ.n ch.ó thật sự quá đỗi phổ biến, bọn chúng đều chẳng thứ gì.
Huyện lệnh Trình sợ hãi run rẩy, quát lớn: "Lý Thanh Thạch, đồ súc sinh nhà ngươi, ngươi sợ Dụ Vương điện hạ sẽ báo thù cho ?"
Lý Bổ Đầu ngửa mặt lên trời vang: "Ha ha ha! Dụ Vương còn lo xong, mà quản ngươi?"
Lòng Huyện lệnh Trình chùng xuống, của Tấn Vương đ.á.n.h tới, Dụ Vương quả thực đang gặp nguy hiểm.
Vừa dứt lời, Lý Bổ Đầu liền một đao g.i.ế.c c.h.ế.t y. Những khác sợ hãi quỳ sụp xuống đất cầu xin tha mạng, mặt đầy tuyệt vọng, nhưng Lý Bổ Đầu hề chớp mắt, một đao c.h.é.m xuống.
Trước đây xem phim từng một câu thoại, khi ngươi thất thế, sa cơ lỡ vận, ai sẽ là đầu tiên vung vũ khí về phía ngươi?
Kẻ đó : "Là kẻ thù, là đối thủ của ."
Còn một ít hơn đáp: "Là con ch.ó trung thành nhất bên cạnh ngươi ngày thường."
Nó ngày thường mượn oai ngươi c.ắ.n khác, phân , chỉ cốt c.ắ.n .
Và khi ngươi thất thế, nó vẫn sẽ c.ắ.n ngươi, phân đúng sai, chỉ cốt c.ắ.n .
Thiên Đại Bưu kéo Thiên Mật lặng lẽ rời .
Không thể để của Lý Bổ Đầu phát hiện họ, nếu bọn chúng sẽ g.i.ế.c diệt khẩu, họ cũng tiêu đời. Lý Bổ Đầu sáu bảy chục cơ mà! Họ thể đ.á.n.h .
Thiên Mật cũng sợ ngây , ngơ ngác theo Thiên Đại Bưu. Thời đại thật sự tát thẳng mặt nàng. Chiều nay nàng còn đang nghĩ đến việc định kiếm tiền, mà giờ đây nàng đang ranh giới sinh tử.
Lần đầu tiên nàng thực sự cảm nhận thế nào là "mạng như kiến cỏ"! Đó là Huyện lệnh Trình đấy, trong ký ức của nguyên chủ, đó là một nhân vật cao cao tại thượng, khiến thấy đều sợ hãi, mà giờ y như một con ch.ó đổ gục đất, g.i.ế.c c.h.ế.t.
Người của Lý Bổ Đầu g.i.ế.c sạch nam nhân và gia nhân của Huyện lệnh Trình, chỉ giữ hơn mười nữ nhân trẻ . Trong đó cả Trình Du Hoan. Tên nam nhân thô bạo vốn định g.i.ế.c nàng , nhưng nàng bỗng nhiên x.é to.ạc y phục, để lộ đôi gò bồng đảo trắng tuyết. Tên nam nhân đó lập tức mắt sáng rực, xông tới thô bạo xoa nắn vài cái, đó nàng kéo lê lên xe ngựa. Một nhóm mang theo tài vật và lương thực của Huyện lệnh Trình rời khỏi hiện trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-8.html.]
Khi hội họp với , tất cả đều đang căng thẳng chờ đợi họ, thấy họ trở về mới thở phào nhẹ nhõm.
Thôi thúc hỏi: "Thế nào ? Chuyện gì xảy ?"
Thiên Đại Bưu lắc đầu đáp: "Lý Bổ Đầu g.i.ế.c cả nhà Huyện lệnh Trình. Chúng hãy ngày mai, đừng va bọn chúng."
Nếu gặp , đám đó g.i.ế.c đến đỏ mắt, chỉ sợ họ cũng lành ít dữ nhiều, điều quan trọng nhất là trong vật tư bọn chúng cướp tài bảo và lương thực, nhưng thấy bao nhiêu nước.
Mà chỗ họ .
Mong rằng ngày mai bọn chúng xa, đừng để gặp .
Từ đến nay, Thiên Mật thực sự hòa thời đại , trong lòng nàng vẫn cảm giác như đang trải nghiệm cuộc sống ở thời đại , vì nàng luôn đối mặt với bằng một thái độ thoải mái. giờ đây, nàng tận mắt chứng kiến nhiều c.h.ế.t mặt , dáng vẻ tuyệt vọng của họ khắc sâu lòng nàng.
Những bình thường cũng chẳng , đáng thương hại, nhưng cảm giác kinh hoàng khi chứng kiến c.h.ế.t mắt vẫn còn đọng mãi tan.
Đặc biệt là khi nàng tự đặt vị trí đó, nếu đó là chính , là cha Thiên Đại Bưu, Thím Phùng và những khác, Thiên Mật khỏi rùng , tuyệt đối .
Thiên Mật đến một bên luyện công, nàng luyện chuyên tâm, tâm ý. Kẻ yếu trong thời đại xứng đáng sống.
Các thúc bá khác, cùng những đứa trẻ cũng bắt đầu luyện công ánh trăng. Khi con thực sự cảm nhận cái c.h.ế.t, họ mới thực sự thể kích phát tiềm năng của .
Tối nay nữa, ăn bánh bao xong thì nghỉ ngơi, ngày mai còn tiếp tục lên đường.
Là một hiện đại của thời kỳ phồn vinh, thông sử sách, Thiên Mật một ưu điểm lớn nhất, đó là khả năng thích nghi mạnh mẽ.
Thiên Mật nhanh chóng chấp nhận hiện thực, điều chỉnh tâm thái! Nàng thành sự chuyển biến từ trong ngoài, biến thành Nữu Hỗ Lộc Thiên Mật. Nếu là cá lớn nuốt cá bé, thì hãy kẻ mạnh, bảo vệ những của .
Thay vì mong chờ ngày mai sẽ gặp bọn chúng, chi bằng...
Thiên Mật nhắm mắt giả vờ ngủ. Trong gian của nàng t.h.u.ố.c mê nàng chuẩn , chỉ cần đốt hương, ngửi sẽ ngất! Nàng nếu gặp nguy hiểm còn thể trốn gian.
Đêm nay canh gác là Thôi thúc, y bên đống lửa. Thiên Mật với y rằng nơi quá nóng, nàng phía cho mát hơn một chút.
Y nhỏ giọng : “Đừng , ở cùng sẽ an hơn!”
Thiên Mật cũng mỉm : “Thúc , sức vóc và thủ của thúc còn tin ? Nếu chuyện sẽ gọi thúc.”
Đối với sức lực của nguyên chủ, bọn họ yên tâm. Hơn nữa, tảng đá phía cũng chẳng xa là bao, động tĩnh gì y cũng thấy . Vả đều đao rời , thể kịp thời ứng phó, nên y gật đầu đồng ý.
Thiên Mật đến tảng đá liền lập tức tiến gian. Vào trong gian đổi vị trí thể đổi chỗ , nhưng phạm vi chỉ bằng kích thước một căn phòng. Nếu bên ngoài là vùng nước hoặc tường thì thể qua .
Thiên Mật lập tức lợi dụng gian để di chuyển nhanh chóng, một một giống hệt như độn thổ, một tiếng động.
Còn Lý Bổ Đầu và đám ở phía bên , bọn chúng khi g.i.ế.c c.h.ế.t Trình huyện lệnh một đêm phát tài, đắc ý quên , đến chân núi cách đó xa, dùng nước ít ỏi còn để nấu thức ăn của Trình huyện lệnh, là sơn hào hải vị, cá lớn thịt lớn, chiêu đãi . Cái cảm giác như thể y trở thành hoàng đế .
Còn những phụ nhân bắt tới, vì quá nhiều bí mật của bọn chúng, đương nhiên bọn chúng sẽ giữ mạng sống của họ.
Thế là ánh trăng , bên đống lửa diễn t.h.ả.m kịch trần gian. Những phụ nhân ngày thường đều là những tồn tại mà bọn chúng thể với tới, hoặc là mỹ của các quý nhân, hoặc là con gái của bọn họ, giờ đây cũng chỉ thể khổ sở van xin thể bọn chúng, thỏa mãn đủ loại d.ụ.c niệm biến thái của chúng.
Hạt Dẻ Nhỏ
Còn những kẻ khác thì một bên vây xem, cợt giục giã.
Trình Du Hoan giày vò đến tàn lực kiệt, nàng đau khổ lóc nhưng nước mắt chẳng thể tuôn rơi. Đầu nàng một kẻ ghì chặt lên thể khác. Ban đầu còn nghĩ tìm cơ hội bỏ trốn, nhưng giờ đây thành thế , khi đó chi bằng g.i.ế.c c.h.ế.t cho xong, khỏi chịu đựng những tủi nhục khi c.h.ế.t.
Thiên Mật men theo con đường nhỏ về phía . Nơi chỉ một con đường duy nhất, nàng chỉ cần dọc theo đó là thể tìm thấy bọn chúng, dù đội ngũ lớn như cũng dễ che giấu.