Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 58: Mua Người.
Cập nhật lúc: 2025-11-17 21:45:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn mấy lượng bạc vụn trong tay, Thiên Mật lộ rõ vẻ chán ghét, đây là thu nhập ít ỏi nhất của nàng kể từ khi cướp bóc.
Không thèm để ý đến ba kẻ đang vật vã đất như sắp c.h.ế.t, nàng chuẩn tiếp tục về phía nha hành thì ngẩng đầu lên, liền thấy Bạch Mộ Thần.
Thật là xui xẻo! Sao nàng cứ gặp mãi thế ! Hình tượng tiểu tiên nữ của nàng mất hết .
Haiz! Thôi bỏ , mặt thì nàng cái hình tượng quái gì chứ, bộ dạng xí quái dị cũng thấy qua .
Nàng chỉ đành gượng gạo : “Điện hạ, thật trùng hợp!”
Bạch Mộ Thần ngang qua đây, thấy ba gã nam nhân hôi hám đang theo dõi Thiên Mật, liền cảm thấy Thiên Mật nguy hiểm. Khi vội vàng chạy tới, liền thấy Thiên Mật bảo bọn chúng giao bạc tiền .
Hắn nhịn bật , nghĩ nhiều , mấy gã nam nhân đó là đối thủ của nàng !
Hắn mỉm : “Thật ngại quá, phiền cô nương phát tài !”
Nhìn mấy lượng bạc rách nát trong tay, phát cái quỷ tài!
“Mấy tên lưu manh , chỉ cho chúng một bài học thôi!”
Nói đoạn, nàng liền chuyển sang chuyện khác, bảo: “Điện hạ, sắp đ.á.n.h Nam Quận Thành, chúc mã đáo thành công!”
Bạch Mộ Thần cứ chằm chằm Thiên Mật, ánh mắt như điều nhưng thôi, khiến Thiên Mật chút tự nhiên.
Chỉ riêng khuôn mặt của Bạch Mộ Thần thôi, thấy như đang phóng điện , nào định lực kém một chút cũng thể giữ vững, đúng là mạng !
Hắn lúc mới : “Ừm! Ngày mai sẽ khởi hành.”
Thiên Mật tươi rạng rỡ : “Vậy chúc Điện hạ mã đáo thành công, còn việc, đây!”
Nói , nàng động tác chào tạm biệt, xoay rời . Tên khiến Thiên Mật chút rợn , nhất là nên nhanh cho lành.
Bạch Mộ Thần theo bóng lưng nàng rời , thêm lời nào.
Ba mặt đất đau c.h.ế.t cũng dám rên một tiếng, bởi ở Thanh Hà huyện , thể gọi là “Điện hạ” chỉ một mà thôi.
Ôi! Ai bảo béo tiềm lực kinh , chắc hẳn rõ sự thật !
Thiên Mật hít sâu mấy khi đến nha hành, cố gắng bình tâm trạng! Không thể mê hoặc .
Người phụ trách nha hành là một nữ nhân gần bốn mươi, dáng vạm vỡ, mặt đầy thịt. Điều khiến Thiên Mật nghĩ đến nguyên chủ, nàng thậm chí còn vạm vỡ bằng nguyên chủ lúc mới xuyên đến, ngũ quan đều chen chúc một chỗ.
Thấy Thiên Mật chuẩn bước , bà lập tức đón : “Ôi chao! Cô nương xinh , cô nương đến mua ? Ta cô nương ! Trần bà t.ử đây loại nào cũng , đảm bảo cô nương ý.”
Thiên Mật : “Phải, dẫn xem thử!”
Nha hành khá lớn, là một tòa trạch viện. Trần bà t.ử hỏi nhu cầu của Thiên Mật.
Thiên Mật tìm việc, cả nam lẫn nữ. Mua hai lớn tuổi hơn, trung thực, điềm đạm. Những còn mua tuổi nhỏ, mười mấy tuổi, dễ dạy dỗ, cũng là để bồi dưỡng đội ngũ cho cuộc sống phú bà hạnh phúc của nàng.
Tốt nhất là hai chữ.
Trần bà t.ử lập tức gọi mấy tên đại hán dẫn theo mười mấy tiểu nam bộc. Nha hành thời đại bán hai loại nô bộc: một là quan nô, mặt khắc chữ, việc mua bán đều ghi chép tại quan phủ. Quan nô quản lý nghiêm ngặt, nếu bỏ trốn phản bội chủ đều là tội c.h.ế.t, hơn nữa, chỉ cần còn sống thì vĩnh viễn là nô lệ. Loại là tư nô, ví dụ như nhà nghèo bán con bán cái bán thê t.ử đều , loại nô bộc do chủ t.ử tự quản lý, chỉ cần chủ t.ử nguyện ý, bọn họ còn thể khôi phục phận dân thường.
Tất cả nô bộc đều mua bán tự do, sống c.h.ế.t do chủ quyết.
Trần bà t.ử : “Quan nô đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, cả đời nô, đặc biệt trung thành, cho nên giá cao hơn một chút. Còn tư nô là do chúng thu mua, đều là tính tình thật thà, nha hành chúng đều nghiêm túc dạy dỗ qua , giá cả sẽ rẻ hơn một chút.
Người nghề, chữ thì sẽ đắt hơn. Chúng cứ chọn những đông , lát nữa sẽ chọn những khác.”
Hạt Dẻ Nhỏ
Trần bà t.ử là thạo việc.
Thiên Mật là an tâm phú bà, tự sắp xếp phiền phức hậu viện, cho nên nàng dứt khoát mua bộ quan nô. Ta tiền, thiếu chút đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-58-mua-nguoi.html.]
Một chọn năm thanh niên mười lăm mười sáu tuổi, tám cô nương mười lăm mười sáu tuổi.
Mắt Trần bà t.ử híp , đúng là khách sộp!
Lập tức gọi đến những chữ, cả nam lẫn nữ, nhưng tuổi tác đều còn nhỏ, từ hai mươi mấy đến bốn mươi mấy đều , tổng cộng sáu , năm nam, một nữ.
Thời chữ nhiều.
phụ nhân đó trông chừng gần ba mươi, trán khắc chữ “nô”.
Thiên Mật hỏi nàng : “Ngươi mà thành quan nô? Lại vì chữ?”
Nàng cúi đầu bước lên một bước, hành lễ với Thiên Mật : “Nô tỳ từ nhỏ là nô, nha cận cho nhị tiểu thư của Trần viên ngoại. Tiểu thư dạy nô tỳ chữ. Sau , nô tỳ theo tiểu thư xuất giá đến Thanh Hà huyện. Gia đình tiểu thư con trai Dụ Vương g.i.ế.c cướp của, tất cả nô bộc đều phát mại, nô tỳ liền bán ngoài.”
Thiên Mật gật đầu hỏi mấy nam nhân .
Có ba là quan nô, một là nô bộc gia đình đại hộ nuôi từ nhỏ, mới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, là thị vệ cận của chủ tử, chỉ chữ mà còn chút quyền cước.
Hắn là thị vệ cận của nhị công tử, nhưng khi lão gia phu nhân qua đời, đại công t.ử và đại phu nhân nắm quyền, liền đem phát mại.
Hai còn đều ba bốn mươi tuổi, một là trướng phòng của nhà thương nhân, một là chưởng quỹ, đều Bạch Đông Viễn cướp bóc g.i.ế.c hại chủ nhà phát mại .
Thiên Mật liền mua luôn ba nam một nữ .
Chỉ riêng mười bảy tốn của nàng ba trăm hai mươi lượng bạc, thế nên quan nô thực sự hề rẻ.
Chủ yếu là bốn chữ đắt, riêng trai quyền cước cần tám mươi lượng. Người thường thực sự mua nổi , còn trẻ như , hẳn là đáng giá. Nếu quan nô, e rằng sẽ mua về tướng công.
Thiên Mật trả bạc xong, cầm lấy văn khế bán dẫn bọn họ rời . Trần bà t.ử tít mắt tiễn họ , : “Thiên cô nương, cần gì nữa thì nhớ Trần bà t.ử nha! Mua bán nhà cửa, đất đai, ở, chỗ đây đều hết nha.”
Ôi chao! Cô nương những xinh như tiên nữ, còn tiền, tiền thì thôi , còn hào phóng đến thế, một mua nhiều như , còn chọn những đắt giá. Trần bà t.ử quá đỗi yêu thích những như , đồ đều sẽ hỏi xem nàng !
Thiên Mật đưa bọn họ về nhà, sắp xếp nữ nhân ở hậu viện, nam nhân ở trắc viện tiền viện. Nàng lấy y phục và ga trải giường thu từ nha môn trong gian cho bọn họ, bảo bọn họ dọn dẹp phòng, tắm rửa xong thì đến chính viện gặp nàng.
Chẳng bao lâu , bọn họ dọn dẹp xong, mặc bộ y phục chủ t.ử ban cho. Tuy là chất liệu bình thường, nhưng là y phục mới tinh.
Thiên Mật ghế, uống ăn cà chua bi.
Mười bảy đến chính viện, cung kính hành lễ với nàng.
Thiên Mật bảo bọn họ dậy, nàng uống một ngụm lên : “Nhà họ Thiên, trong nhà cha, nương , cùng hai tiểu bảo. Gia đình vốn là hành tiêu, từng Nam về Bắc, trải qua chiến trường, đ.á.n.h dẹp thổ phỉ. Yêu cầu của đối với các cũng đơn giản, chăm chỉ, lời là lẽ đương nhiên, điều quan trọng nhất là trung thành. Nô bộc nhà ý định phát mại, kẻ nào bất trung thì xử tử, các rõ ?”
Mười bảy đều là quan nô qua huấn luyện, lập tức đáp: “Dạ, tiểu thư.”
Thiên Mật chia bọn họ theo nam nữ, tuổi tác ban tên.
Nữ nhân từ Xuân Nhất xếp đến Xuân Cửu.
Nam nhân từ Thu Nhất xếp đến Thu Bát.
Thiên Mật tiên sắp xếp công việc hằng ngày cho bọn họ. Thu Nhất và Thu Nhị khá quen thuộc với Thanh Hà huyện, bọn họ cũng là những kiến thức. Thiên Mật bảo hai bọn họ, một mua năm chiếc cối đá và năm con lừa về, còn tìm sửa phòng phụ ở hậu viện thành một gian bếp thuần túy, năm bếp lò, năm chiếc nồi sắt lớn.
Liền kề với sân viện nàng dùng để ủ tương dầu và giấm đây.
Mấy nam t.ử còn chăm sóc ngựa trong nhà. Sau khi các thúc bá trở về Thanh Hà huyện thì đưa ngựa đến cho nàng, hiện tại trong viện nàng hai mươi hai con ngựa.
Tòa trạch viện ba tiến , diện tích lớn, sân viện nhiều, nàng xây thêm mấy xưởng sản xuất thành vấn đề.
Thiên Mật bảo Xuân Nhất thống kê tất cả kỹ năng mà mười bảy , bất kể là gì cũng .
Ngày mai sẽ sắp xếp công việc cho bọn họ.
Bạch Mộ Thần ngày mai sẽ rời Thanh Hà huyện, khi đó thể đón cha bọn họ đến .