Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 36: Quái Vật.
Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:18:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở về sơn cốc, Thiên Mật thấy đều , cữu cữu bọn họ đang phơi các loại thảo dược, những khác đang dọn dẹp rau dại, Thiên Mật gọi các nữ nhân ở thôn Phong Thu và vài vị thẩm t.ử để về chuyện hái tỳ bà.
Họ đều chiều nay sẽ cùng hái tỳ bà, chốc lát Thiên Đại Bưu và Hứa nhị thúc bọn họ trở về, săn một con nai rừng và hai con dê núi, một nhóm cùng khiêng về, trông như những chiến binh ca khúc khải , lũ trẻ con vây quanh họ reo hò còn vui hơn cả ngày Tết.
Những đứa trẻ vốn đang theo Hoàng Nguyên Anh học chữ, giờ đây chúng cưỡng sự cám dỗ mà chạy , Hoàng Nguyên Anh cũng theo đến, Hứa Vân Phi gần đây cũng đang học cùng , Hứa Vân Phi đợi thế đạo hơn sẽ thi.
Bây giờ thì náo nhiệt , Phùng thẩm và mấy vị bá nương, thẩm t.ử lập tức nở nụ tươi roi rói, đun nước sôi thì đun nước sôi, chuẩn dụng cụ thì chuẩn dụng cụ.
Thiên Mật nhớ ở khe núi một rừng trúc, măng mùa ngon, mang về hầm thịt thì ngon hơn rau dại nhiều, nàng gọi Hứa Phi Yến cùng, hai , một vác đao, một vác rìu lên đường.
Hứa Phi Yến hỏi: “Thiên Mật tỷ tỷ, măng ngon ? Ta thôn Phong Thu măng đó đắng, ngon.”
Thiên Mật đáp: “Là do bọn họ cách , lát nữa sẽ dạy bọn họ !”
Đến rừng trúc, Thiên Mật chỉ đào măng, mà còn nhặt một đống trúc sâm, đây là thứ , nàng và Hứa Phi Yến dạo quanh rừng trúc một lượt, hái hết về nhà, hôm nay lộc ăn .
Về đến sơn cốc, Thiên Mật hết xử lý măng, thái thành miếng nhỏ, chần nước sôi, rửa sạch, chần nước sôi, rửa sạch, Hứa Phi Yến rửa trúc sâm, Phùng thẩm xử lý nội tạng, Thiên Mật tiên phi thơm nội tạng và gia vị xào, đó cho linh tuyền thủy và măng hầm cùng, ngay lập tức hương thơm lan tỏa khắp nơi, lâu nay từng ốm đau, khó chịu, tất cả là do Thiên Mật thường xuyên nấu cơm cho họ thêm linh tuyền thủy.
Đợi khi sắp chín thì cho thêm trúc sâm hầm, cuối cùng khi khỏi nồi mới cho thêm rau dại chần qua nước sôi, hương thơm ngào ngạt xộc thẳng mũi.
Bên phía bá nương, bánh bao cũng chín, đây chính là món ngon của mùa xuân, mở nắp nồi, lũ củ cải nhỏ reo lên: “Dì ơi, thơm thơm, thịt thịt, thơm thơm!”
Phùng thẩm lũ trẻ đang vui vẻ nhảy nhót : “Mật nhi ! Món thật là thơm ngon!”
Thiên Mật gắp một miếng đưa miệng từng đứa củ cải nhỏ, khiến chúng vui sướng đến mức nhảy tưng bừng!
Thiên Mật : “Hôm nay nhặt trúc sâm, hầm chung .”
Minh Tuệ tỷ tỷ ôm Đại Bảo đang đến : “Mật nhi, Đại Bảo đói !”
Nửa ngày cho con bú, Thiên Mật cũng chút căng sữa, vội vàng bế Tiểu Thiên Lâm, ngày nào nàng cũng uống nước linh tuyền, sữa đặc biệt bổ dưỡng, nuôi con, ánh mắt của đứa bé đặc biệt sáng ngời, lên như ngàn vạn vì trong mắt, ngoan ngoãn vô cùng.
Hắn ăn với Thiên Mật! Chọc cho Thiên Mật nở nụ của dì ghẻ, cho b.ú xong đứa lớn cho b.ú đứa bé, nó cứ thích “a! a! a! a!” như đang trò chuyện với nàng , nếu nàng trò chuyện với nó một lúc thì thật là bất lịch sự. Bé múp míp, đáng yêu vô cùng.
Hạt Dẻ Nhỏ
Thiên Mật ăn món ngon mùa xuân, Phùng thẩm để dành cho nàng quá nhiều món, còn nhiều trúc sâm, ăn đến no căng bụng, mấy vị thẩm và tẩu t.ử cùng với thôn Phong Thu theo Hứa Phi Yến hái tỳ bà, còn nam nhân thì xông khói thịt, săn.
Thiên Mật buổi chiều tìm cơ hội ngoài, tối mang về mấy túi lương thực lớn, gạo và bột mì sẵn trong gian đều lấy hết, còn là thóc và lúa mì, những thứ ăn còn cần chế biến, nhưng bọn họ sẽ .
Thiên Mật về đến nhà thì sân nhỏ chất đầy tỳ bà, nàng bảo hai cữu nương và nhị biểu tỷ, Hứa Phi Yến, Trần Diểu Diểu ngày mai cùng đến nấu cao tỳ bà, cái khó , chỉ là nhiều công đoạn.
Ngày hôm , rửa thì rửa, bỏ hạt thì bỏ hạt, rửa d.ư.ợ.c liệu thì rửa d.ư.ợ.c liệu, nấu nước cốt thì nấu nước cốt. Thiên Đại Bưu dẫn chặt trúc ống tre, khi cao nấu xong thì cho ống tre.
Thiên Mật lấy bạch đường mang về mấy ngày , thời đại , bạch đường là thứ quý giá, lát nữa nấu xong sẽ cho thêm một chút bạch đường , cần cho quá nhiều vì nàng cho một ít linh tuyền thủy .
Đại cữu nương : “Mật nhi , tỳ bà cho thêm đường thì thể bán rẻ .”
Thiên Mật : “Ừm! Thứ như đương nhiên thể bán rẻ .”
Khi cao tỳ bà nấu xong, cả sơn cốc tràn ngập hương thơm ngọt ngào của cao tỳ bà, phần đầu tiên pha cho uống, cái vị ngọt lịm khiến từ ngoại tổ mẫu và Châu thôn trưởng đến lũ trẻ nhỏ ba tuổi như Tiểu Hoa, và cặp song sinh của nhị biểu ca đều thèm thuồng kêu la, ngọt, ngọt, ngon quá, nữa.
Ngoại tổ mẫu : “Đương nhiên là ngọt , cho thêm bạch đường mà, đó là thứ quý giá đó. Phải dùng để bán đấy.”
Cả khu rừng tỳ bà đó cùng hái mất năm ngày mới xong, còn nấu cao tỳ bà mất tròn hơn hai mươi ngày mới tất, đó mỗi nhà trong sơn cốc đều phát một ống, nhà đông thì phát hai ống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-36-quai-vat.html.]
Mọi đều lương thực hiện giờ là do Thiên Mật bán t.h.u.ố.c đổi về, bọn họ giúp hái tỳ bà là việc nên , thể nhận thêm cao tỳ bà nữa. Thiên Mật kiên quyết bắt họ nhận, bảo pha nước uống, chỗ nàng nhiều.
Thiên Mật còn gửi Hoàng Nguyên Anh hai ống tre, còn Tả Chính Phong lâu trở về sơn cốc. Đại sảnh của Thiên Mật chất đầy ống tre đựng cao tỳ bà, nàng còn lén lút cất gian ít.
Khi Thiên Mật nấu cao tỳ bà, nàng chợt nghĩ mật ong mùa , nàng quyết định núi lấy một ít. Sợ Hứa Phi Yến cứ quấn quýt đòi theo, Thiên Mật cho hai bảo bối ăn xong, với Minh Tuệ tỷ một tiếng, trời hửng sáng khỏi sơn cốc.
Thiên Mật tìm chỗ nhiều hoa dại, phun một ít linh tuyền thủy lên hoa. Quả nhiên lâu một đàn ong đến, đợi chúng tự lấy mật xong, Thiên Mật liền chạy theo, chúng bay, nàng chạy.
Trời đất quỷ thần ơi! Chạy núi đường bằng phẳng, dây leo rậm rạp, Thiên Mật suýt nữa vấp ngã sấp mặt, tim nàng như vọt khỏi lồng ngực, kết quả vẫn là lạc mất dấu. Quả nhiên mật ong là thứ , nhưng ăn cũng dễ chút nào.
Nàng đành tiếp tục theo hướng đó, gần nửa canh giờ, ong trời rõ ràng nhiều hơn, xem nàng nhầm đường.
Nhìn hướng ong bay, Thiên Mật tiếp tục thêm hai dặm đường, cuối cùng cũng thấy tổ ong, chỉ là nó vách đá cheo leo. khốn kiếp! Ngươi ăn mật của nó, nó mạng của ngươi.
Mạng của Thiên Mật là thứ dễ dàng lấy ? Nàng tiên từ phía trèo lên đỉnh vách đá, phía tuy cũng dốc , nhưng rễ cây, cỏ dại để bám víu, song trèo lên cũng khiến mệt c.h.ế.t.
Nơi cao dốc, từ xuống thật cảm giác núi cao là đỉnh, đặc biệt là khi một làn gió mát thổi tới, thật sảng khoái!
Trên trời hùng ưng sải cánh, trong sơn cốc một đàn dê gặm cỏ, hài hòa và tự nhiên.
Thiên Mật lấy một miếng thịt ngâm linh tuyền thủy, con hùng ưng liền bay về phía nàng. Thiên Mật ném miếng thịt cho nó, nó một ngụm ngậm lấy miếng thịt, đáp xuống bên cạnh Thiên Mật mà ăn. Ăn xong liền chằm chằm Thiên Mật, như thể đang hỏi: “Còn nữa ?”
Thiên Mật mỉm ! Lại lấy thêm một miếng đưa cho nó, nó ăn xong liền canh giữ bên cạnh Thiên Mật. Thiên Mật cũng để ý tới nó, ngắm xong non sông tráng lệ liền việc chính sự.
Thiên Mật từ trong gian lấy dây thừng buộc đá cố định chắc chắn, liền đội mũ, dùng khăn sa che mặt, từ hướng tổ ong từng chút một trượt xuống vách đá. Ôi nương ơi, quả thật đáng sợ, Thiên Mật còn dám xuống, vách đá cao hơn hai mươi thước.
Đến vị trí tổ ong, Thiên Mật vươn tay thu tổ ong gian. Kết quả ong quá nhiều, kinh động, hai con đốt mặt Thiên Mật, A! Nàng nhịn đau, trèo về đỉnh núi.
Nhanh chóng dùng linh tuyền thủy rửa chỗ đốt, vẫn còn đau. Cầm gương soi, một mắt sưng húp, một bên khóe miệng sưng vù, tiểu mỹ phụ xinh ban đầu biến thành quái vật xí! Thiên Mật mà nước mắt.
Đi vứt mấy con ong gian ngất ngoài. Đám ong đáng ghét, ăn của ngươi chút mật mà hủy dung .
Sau khi xuống núi, con đại bàng vẫn theo Thiên Mật, Thiên Mật vẫn để ý tới nó.
Nàng cố gắng mở to mắt, vì nàng cảm thấy rõ thứ, mất khả năng phán đoán cách. Dùng tay sờ sờ mí mắt, thấy nó sưng vù lên cao.
Nàng dám tưởng tượng bây giờ xí đến mức nào.
Oa oa oa oa oa oa oa! May mà nơi đây là thâm sơn, ai thấy! Nếu nàng thật sự sống nữa !
Nàng dùng linh tuyền thủy ngâm cải trắng, lâu một đàn dê rừng và thỏ đến. Trong dê rừng hai con dê mang theo hai dê con, là chúng đang cho sữa. Thiên Mật thu tất cả chúng gian.
Những con khác đều là con mồi, dê mẫu và dê con thì giữ nuôi. Nếu Thiên Mật ngoài, thể vắt sữa dê cho hai bảo bối uống, dê con nuôi để hai bảo bối chơi đùa.
Hôm nay thu hoạch tệ, Thiên Mật hài lòng về, ngờ gặp mà nàng gặp nhất.
Tả Chính Phong và Bạch Mộ Thần đang dẫn tám trăm kỵ binh vòng phía chuẩn giáp công Bạch Đông Viễn.
Bọn họ thấy một nữ nhân quái dị, một mắt sưng như bóng đèn, một bên khóe miệng sưng như xúc xích, đầu còn một con đại bàng bay theo, khiến bọn họ giật kinh hãi. Thiên Mật đang từ một tảng đá lớn nhảy xuống, và đúng lúc va bọn họ.
Thiên Mật cũng Bạch Mộ Thần giật . Trời ạ! Sao gặp ? Bình tĩnh! Bình tĩnh! Hắn chắc chắn nhận nàng !