Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 546

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:02:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phiên ngoại: Hành trình Mạc Thoát (3)

Trát Tây cọ cọ tai Cát Mã, ý thức sự nghiêm trọng của vấn đề, còn tưởng rằng là rượu ngon từ Trung Nguyên mà Mạnh Bắc Dã mang đến đây.

“Ha ha, cần tốn kém mà, rượu của các tuy ngon, nhưng để uống, vẫn là rượu gạo đỏ nhà tự ủ là sảng khoái nhất!”

Trong lúc hai chuyện, Mạnh Bắc Dã mở cốp xe. Thứ đầu tiên lọt mắt Trát Tây là một cái hộp máy móc sạch sẽ, chiếm gần hết nửa thùng xe.

Sống ở Cao Nguyên quanh năm, lập tức ngây . Trát Tây nghi hoặc gãi đầu, chằm chằm chiếc hộp máy móc lớn, ngó nghiêng khắp nơi, “Cái thứ quái gì đây?”

còn đợi Mạnh Bắc Dã mở tủ lạnh xe , tinh mắt thấy mấy vò rượu gạo đóng gói cố định cẩn thận ở bên cạnh.

Nhìn thấy vò rượu quen thuộc, mắt Trát Tây lập tức cong lên, nở một nụ hiểu ý, vỗ vỗ vai Mạnh Bắc Dã, “Ha ha — Mạnh, ngay mang rượu cho mà!”

Mạnh Bắc Dã đầu , hiệu cho trực tiếp đặt sọt đặt hai bên yên Cát Mã và Vân Đan.

Trát Tây cũng khách sáo, mặt tươi rói dắt Cát Mã vững chãi gần. Anh trải t.h.ả.m lông cừu mềm mại sọt, đó mới cẩn thận đặt bốn chum rượu gạo xe trong một cách vững vàng.

Tuy luôn cảm thấy rượu gạo đỏ nhà ai sánh bằng, nhưng những chai rượu Mạnh Bắc Dã mang đến cho mỗi năm quả thực đều là rượu ngon, thỉnh thoảng đổi khẩu vị cũng tệ.

Vừa ngân nga một điệu nhạc nhỏ du dương của Tạng, nhét đầy giẻ rách và bông gòn xung quanh vò rượu để cố định xong, Trát Tây lúc mới hài lòng vỗ tay.

“Ừm?”

Nụ khóe miệng cứng , dường như ngửi thấy một mùi hương tầm thường, chẳng qua mùi hương đó thoáng qua tan biến, nhanh mất chóp mũi.

chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi , khiến bộ thần kinh của đột ngột căng thẳng, như thể điện giật, mạch m.á.u thắt .

Mùi rượu.

Lại còn là mùi rượu gạo tuyệt hảo.

“Tê—” Trát Tây hít một , ánh mắt kỳ quái bốn vò rượu quy củ trong giỏ mây, đồng thời tin mũi , đưa ngón tay đến gần mũi ngửi kỹ.

Quả nhiên, vẫn còn một chút dư vị rượu hương còn vương đó. Mùi rượu quen thuộc mà kỳ lạ lập tức giống như một cái móc câu, móc lấy tâm trí Trát Tây. Anh bóp ngón tay sững tại chỗ, nếm thử lâu vẫn hiểu nguyên nhân.

Đợi đến khi đầu , thấy Mạnh Bắc Dã lấy đồ trong chiếc hộp máy móc lớn đặt giỏ mây lưng Vân Đan. Hình như đó là hai cái túi căng phồng.

Ngoài , còn một vài gói nhỏ linh tinh cũng nhét cùng, phủ kín bằng t.h.ả.m lông cừu.

Sau khi gói ghém xong xuôi, Mạnh Bắc Dã đến bên cạnh Hứa Hạ, giúp cô kiểm tra từng món thiết leo núi. Mặc dù độ cao so với mực nước biển hiện tại quá cao, nhưng bây giờ đúng là thời tiết rét đậm, lúc khí hậu khắc nghiệt nhất, đối với mới đến, nguy hiểm rình rập khắp nơi.

Rất nhanh, trang sắp xếp thỏa, họ bắt đầu đội gió lạnh tiến về phía .

Trát Tây bạn cũ của , ánh mắt như dán bạn gái, tuy quấy rầy, nhưng vẫn chịu nổi sự tò mò trong lòng. Anh ho khan một tiếng, ghé sát gần hỏi nhỏ, “Mạnh, mang rượu gì cho thế?”

“Mùi vị thật sự chút tầm thường…”

“Hơn nữa, cảm thấy nó giống rượu gạo đỏ của thế nhỉ… Không đúng đúng, hình như còn thơm và thuần hơn rượu gạo đỏ của !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-546.html.]

Giọng mang theo chút thể tin , nhưng thể thừa nhận. Anh ngừng đưa ngón tay còn vương một chút mùi rượu lên mũi ngửi, lẩm bẩm trong miệng, “Lạ thật, kiếm rượu ngon như …”

Giọng của gió lạnh thấu xương nuốt mất ít, nhưng vẫn lọt tai Mạnh Bắc Dã và Hứa Hạ. Nhìn vẻ phục của , hai , gì, kéo chặt khẩu trang thông khí tiếp tục tiến lên.

Gió lạnh từ núi tuyết rít lên xé tan sương mù, phát tiếng nức nở trầm thấp.

Chân Cát Mã và Vân Đan to rộng mà chắc chắn, vững vàng bám nền đá vụn phủ một lớp tuyết mỏng. Chuông đồng ở cổ chúng rung lên theo gió, giỏ hàng lưng cũng phát tiếng kẽo kẹt nhỏ, nhưng vẫn định lưng, hề xê dịch.

Ba hơn một giờ, cuối cùng cũng đến thôn của Trát Tây ở độ cao 2500 mét so với mực nước biển.

Nói là thôn nhưng kỳ thực nhiều hộ gia đình. Hiện nay, Tạng cũng dần rời khỏi những ngọn núi lớn, những ngôi làng điều kiện khắc nghiệt ngày càng ít . Gia đình Trát Tây là một trong đó.

Tuy nhiên, nhờ nghề trồng lúa gạo đỏ Mạc Thoát chất lượng thượng hạng truyền qua nhiều đời, nhà Trát Tây cũng coi là hộ khá giả gần đó. Ngôi nhà của họ xây dựng gọn gàng mà khang trang, còn nuôi một con học đại học ở nơi khác.

vì hai bên cách khá xa, con cái ngày thường chỉ về khi nghỉ dài hạn. Tết xong, trường học, chỉ còn và Trác Mã. Vì , Trát Tây Mạnh Bắc Dã dẫn bạn đến chơi, mừng rỡ thôi. Trác Mã càng chuẩn sẵn những nguyên liệu đặc sắc, định bụng chiêu đãi một phen thật thịnh soạn.

Hứa Hạ thở một luồng khí nóng trắng xóa như tuyết. Khi cô theo Trát Tây cửa, một luồng khí ấm áp, pha trộn mùi bơ, bột thanh khoa và than củi liền ập mặt.

Trác Mã dáng gầy cao, mặc áo choàng Tạng đang lưng phía cửa, bận rộn bên bếp đất. Lúc thấy tiếng động ở cửa, liền chồng dẫn khách về. Cô đầu , mặt còn dính một chút bột Tsampa, trông càng thêm thiết.

Cô dùng tiếng Hán ngập ngừng chào Hứa Hạ và Mạnh Bắc Dã, nhanh chóng đưa chiếc ấm đồng đang bốc nóng , tiện thể dặn dò Trát Tây vài câu bằng tiếng Tạng.

Mộng Vân Thường

Trát Tây cởi mũ và áo khoác, mời hai xuống, đồng thời cầm ấm đồng rót hai ly bơ nóng hổi đưa qua, “Nào, uống một ngụm xua tan cái lạnh !”

“Cảm ơn.”

Hứa Hạ xoa xoa khuôn mặt đỏ bừng tê cứng vì lạnh, khoanh chân xuống nệm lót mùi thơm nồng của bơ xộc thẳng mặt. Uống , hương sữa lan tỏa, mang theo chút vị và vị mặn, thỉnh thoảng còn nếm hương hạt óc ch.ó giã nhỏ. Đối với cô, một mới nếm thử, nó hẳn là ngon dễ uống, nhưng uống một ngụm xuống quả thực tràn đầy năng lượng, ấm hẳn lên.

Lúc Trác Mã bưng một cái nồi đá màu xám xịt từ bếp, đặt lên lò than bên cạnh bàn. Chẳng mấy chốc nồi sôi ùng ục ùng ục, hương gà dầu béo ngậy và mùi nấm tùng nhung mạnh mẽ lập tức lấn át mùi bơ, lan tỏa khắp căn nhà.

Ngay đó, cô bưng mấy loại rau dại chấm tương và một đĩa bánh kiều mạch khô vàng, bên cạnh là thịt bò Tây Tạng khô xé nhỏ, xào bóng lưỡng với hành dại và ớt cay.

“Trát Tây, bảo Trác Mã đừng vội, những thứ đủ ăn .” Mạnh Bắc Dã với Trát Tây.

Trát Tây gật đầu, gọi vọng bếp một tiếng. Rất nhanh, Trác Mã , tay còn bưng một mâm Tsampa mới nặn xong.

Đợi Trác Mã cũng nệm lót, Trát Tây mới mở nắp canh gà, múc một chén đưa cho Hứa Hạ, “Uống một chén, toát mồ hôi, tránh cảm lạnh.”

Hứa Hạ lời cảm ơn, nhận lấy và uống thử một ngụm canh. Chẳng qua, món canh miệng, cô kinh ngạc mở to mắt.

Canh gà mang theo một vị ngọt thanh khó tả, hề béo ngậy, sự đậm đà của thịt gà, hương thơm tươi mới của nấm tùng nhung, và cả vị ngọt mát của nước suối.

Dường như… đó là vị ngọt hương độc đáo, tự nhiên, đến từ vùng Cao Nguyên tuyết vực, do một loại khoáng chất nào đó mang .

 

 

 

 

Loading...