Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 476: Một Ngụm Nhập Hồn
Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:42:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn hành vi lợn rừng ngốc nghếch của Kha Dương, còn đợi Hứa Hạ trả lời, Mạnh Bắc Dã im lặng ôm một bó lúa qua, để một câu.
“Không ai mời .”
Kha Dương tức giận đến giậm chân, lập tức đầu hổn hển, còn Hứa Hạ thì đến cong eo bên cạnh.
Mãi đến bốn ngày , khi lô lúa phấn mặt thực sự như tác phẩm nghệ thuật cho nồi, Kha Dương mới cuối cùng hiểu .
Cóc ghẻ cũng ăn thịt thiên nga, lợn rừng thô tục , cũng nếm thử, cái gạo tinh tế thực sự rốt cuộc là mùi vị gì.
Nói cũng , sản lượng của một mẫu lúa phấn mặt cao hơn dự kiến một chút, đương nhiên thể so với lúa đỏ bình thường, nhưng cao hơn ít so với ghi chép trong sách cổ Trương Chân Sĩ đưa cho cô.
Sách Ngự Lúa Phấn Mặt Mễ Thu Hoạch Sách năm Càn Long thứ 36 ghi , “Ruộng ngự hạng nhất, sản lượng một thạch hai đấu; ruộng quan tầm thường, sản lượng tám đấu.”
Sự xa xỉ thực sự, bao giờ liên quan đến sản lượng cao.
Một thạch hai đấu, tức 72 kg; tám đấu, tức 48 kg.
Mà Hứa Hạ tính toán, một mẫu lúa phấn mặt ngự uyển năm nay của họ, sản lượng 150 kg, cô đương nhiên hiểu trong lòng là liên quan đến Ngọc Lộ dùng để ngâm hạt giống lúa.
Tuy nhiên, hai phần ba trong đó giữ giống, chỉ 100 cân coi là thành phẩm lương thực, cũng là thu hoạch quan trọng nhất, quý giá nhất núi năm nay, giá trị thể tính bằng tiền bạc.
Theo lô lúa phấn mặt cuối cùng cũng phơi khô và đưa kho, vụ gặt lúa kéo dài hai tuần năm nay cuối cùng cũng sắp kết thúc, mồ hôi vất vả thu hoạch mùa bội thu.
Hứa Hạ phát thêm tiền thưởng cho công nhân, công nhân cũ núi, đương nhiên cũng đãi ngộ một phen.
Mà chính cô cũng sớm nóng lòng, nếm thử loại cống mễ thời Thanh triều , lúa phấn mặt ngự uyển trong truyền thuyết, rốt cuộc là mùi vị gì.
Cô xa xỉ múc hai chén lớn lúa phấn mặt, bảo Hứa Đắc Bảo vo sạch cho nồi, còn nước vo gạo phấn mặt Hứa Đắc Bảo cũng nỡ lãng phí, trực tiếp nấu sôi dùng nước chua điểm lên, thành món “Đậu phụ mây đỏ” ghi chép trong sách.
Nước vo gạo bình thường đậu phụ đương nhiên là ăn ngon, cho nên món “Đậu phụ mây đỏ” Hứa Đắc Bảo cũng chỉ tên, từng thưởng thức hương vị thực sự của nó.
Bữa tiệc ăn mừng hôm nay chủ yếu là để thưởng thức lúa phấn mặt, cho nên các món ăn kèm khác Hứa Đắc Bảo cũng gì khẩu vị nặng, mà lấy vị tươi chủ, nổi bật hương vị nguyên bản của nguyên liệu, cũng càng thể nếm hương vị gốc của gạo.
Canh ngọn đậu Hà Lan, nấm rừng nấu đậu phụ, canh mướp hương thịt viên, rau muống xối dầu, thêm một món tôm hấp trứng, cuối cùng là một món ăn đặc biệt, đó là món đậu phụ mây đỏ trong suốt xinh , chỉ cần thêm một chút nước tương, cũng đủ tươi ngon.
Sau khi lúa phấn mặt cho nồi, từ khe hở của nồi đất bay một mùi hương gạo khiến thể dừng .
Sau khi tắt lửa, ủ thêm 10 phút trong nồi đất nóng hổi, Hứa Đắc Bảo lúc mới bưng nồi cơm , cầm chén chờ đợi.
Khoảnh khắc nắp nồi còn nóng hổi mở , màn sương bốc lên thế nhưng mang theo màu hồng như ráng mây giáng xuống, thoáng qua chốc lát, nếu Hứa Hạ mắt chớp, còn tưởng là lầm.
Trong chốc lát, một mùi hương thơm ngào ngạt khiến câu hồn liền quẩn quanh trong sân nhỏ, là hương gạo lương thực thuần phác nhất, mang theo một mùi ấm áp như hạt óc ch.ó rang, tựa trầm hương đang cháy trong tuyết, từ từ bay hương gỗ.
Rất khó tưởng tượng đây là hương vị tổng hợp mà gạo tẻ thể phát .
Rầm ——
Kha Dương đang ôm chén mắt trông mong nồi bên cạnh nuốt nước miếng, gạo tinh tế, quá gạo tinh tế...
Chỉ thấy những hạt gạo màu đỏ tía nửa trong suốt trong nồi đất tròn trịa rõ ràng, tinh oánh dịch thấu, lớp ngoài bọc một lớp keo chất màu hồng thẫm dính mềm, khẽ rung động trong nước, phảng phất đang hô hấp .
Hứa Đắc Bảo dùng muỗng gỗ nhẹ nhàng khuấy, cho từng hạt gạo đều tơi , và lúc mới thể thấy tim gạo phấn mặt là màu trắng sữa như ngưng chi (mỡ đông).
Rầm ——
Kha Dương nuốt nước miếng sắp chảy xuống trở , thành kính nâng chén, nhận lấy muỗng gạo tinh tế như tác phẩm nghệ thuật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-476-mot-ngum-nhap-hon.html.]
Anh dùng đũa nhẹ nhàng gắp một nhúm, từ từ cho miệng.
Ngụm đầu tiên, là mềm, nhưng cái mềm đó sự mềm mại của cơm bình thường, mà càng là một đám mây sinh mệnh, mỗi hạt gạo đều nhẹ nhàng cựa quậy giữa răng, hương hạt óc ch.ó và hương gỗ độc đáo , tâm gạo dần dần tiết một vị ngọt cam liệt.
Vị ngọt thanh đó chậm rãi lan tràn, cho đến trong cổ họng, khoang miệng phảng phất như mưa xuân tắm gội.
Một ngụm nhập hồn.
Mộng Vân Thường
Kha Dương nhắm mắt , cơ bắp khuôn mặt khẽ run lên, một cảm xúc rơi lệ.
Mẹ ơi, cái ngon quá mất...
Anh thưởng thức mùi hương gạo thuần hậu quanh quẩn ngừng trong miệng, cảm thán thôi, nhưng thấy Giang Nguyên đối diện đang há miệng rộng kho kho huyễn cơm miệng, gân xanh khóe mắt hung hăng nhảy lên, nhịn mở miệng mắng.
“Dừng tay! Cái tên lợn rừng nuốt chửng , thể chút kính sợ đối với mỹ thực hả!”
Giang Nguyên cũng trúng đạn vẻ mặt vô tội, lưu luyến cho hạt gạo cuối cùng dính đũa miệng, lườm , “Cậu phát bệnh gì đấy, ăn thì đổ , giúp ăn thêm mấy chén.”
Dứt lời, dậy hào sảng múc thêm một muỗng chén , và Kha Dương lúc mới kinh hãi phát hiện, chén của Thiết Chùy đối diện còn to hơn cả mặt ăn đến chén thứ hai .
“Mẹ nó ——”
Chuyện quá khẩn cấp, cho phép ở đây nhai kỹ nuốt chậm, đồng t.ử Kha Dương co , cũng lập tức biến thành lợn rừng, tăng tốc độ lùa cơm miệng.
Trong lúc nhất thời, bàn chỉ còn mùi hương gạo quanh quẩn, còn các món ăn gì đó, căn bản thấy, căn bản lọt mắt.
Đây là một chén cơm cần bất kỳ món ăn nào cũng thể huyễn cho chiếc đũa như chong chóng.
Hứa Hạ nếm hương vị thơm đến yêu dã trong miệng, lông mi run rẩy, trong lòng khỏi cảm thán, ông hoàng đế già cũng quá hưởng thụ .
Chẳng trách kiểm soát chặt chẽ diện tích gieo trồng lúa phấn mặt , nắm chắc tất cả sản lượng trong tay.
Chẳng trách chỉ ban thưởng cho hoàng quốc thích và đại thần cận, tự tiện sử dụng và mua bán xử c.h.é.m theo luật, ngay cả những hộ nông dân gieo trồng cũng từng đích thưởng thức.
Ông hiển nhiên , nếu để loại gạo chảy thị trường, e rằng phú hào và sĩ khắp thiên hạ đều sẽ đổ xô , đến lúc đó nông dân đều chạy trồng loại lúa phấn mặt sản lượng ít ỏi , lượng c.h.ế.t đói trong thiên hạ, đương nhiên sẽ tương đương với dã, giang sơn xã tắc đều sẽ vì thế mà chấn động.
Ăn liền hai chén, Hứa Hạ lúc mới tạm thời thỏa mãn, cuối cùng mới dám đặt ánh mắt lên các món ăn bàn, đặc biệt là món đậu phụ mây đỏ kiều nộn, xinh cùng màu , lập tức thu hút ánh mắt cô.
Băng cơ ngọc cốt, sắc như ánh bình minh.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Hứa Hạ khi thấy nó.
Đậu phụ mới đông run rẩy đĩa, ánh tà dương chiếu , màu sắc rực rỡ như cầu vồng, hiện màu yên chi nửa trong suốt, cho chiếc đĩa sứ trắng cực kỳ mộc mạc cũng trở nên cao quý ít.
Đây là một đĩa thức ăn đến mức khiến nỡ động đũa, nhưng dù đến , đó cũng là nước vo gạo.
Thứ , thể ngon miệng ?