Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 367: Tìm Cái Kế Toán

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:21:58
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhận tin tức của Kha Dương, Hứa Hạ ngơ ngác cả mặt. Cô vùi đầu nghiên cứu bức ảnh gửi đến một lúc lâu nhưng hiểu mô tê gì, chỉ cảm thấy tảng băng lớn ở một góc trông kỳ lạ.

Hơn nữa, kỹ thì Mạnh Bắc Dã hình như vết thương mặt và tay. Lòng cô chợt thắt , vội vàng nhắn tin hỏi thăm. Không ngờ, Kha Dương gửi đến nhanh.

"Tiểu Hứa lão bản, để về chuyện nhé, chỗ tín hiệu lúc lúc , chắc chắn cô nhận ."

Trong khu cắm trại ở độ cao 6000 mét so với mặt nước biển, tuy rằng lắp thiết tăng cường tín hiệu, nhưng chỉ cần bên ngoài chút gió tuyết là "tối om" ngay.

Sáng sớm hôm , họ sửa soạn hành trang và tiếp tục rút lui xuống núi. Phải mất thêm hai ngày nữa, họ mới rút về đến khu cắm trại thấp nhất. Sau khi nghỉ ngơi và chỉnh đốn một chút, họ nhanh chóng về nhà Trát Tây.

Lúc gần đến Tết Nguyên Đán, Trát Tây tuy chiêu đãi họ thêm nhưng cũng tiện giữ lâu. Thế là ông nhờ mấy đàn ông Tạng khỏe mạnh quanh vùng giúp họ vận chuyển vài bao tải lúa đỏ mới thu hoạch năm nay xuống chỗ đỗ xe.

Mỗi cũng tặng kèm vài vò rượu nếp đỏ ủ lâu năm.

Đương nhiên, hạt giống lúa đỏ mà ông hứa cũng thể thiếu. Gia đình Đa Cát trao cho họ 100 cân hạt giống lúa đỏ Mặc Thoát cải tiến truyền đời.

Mật độ gieo hạt lúa đỏ Cao Nguyên thưa hơn so với gạo thông thường. Một trăm cân hạt giống đủ để gieo 20 mẫu đất, đây là một khoản tài sản lớn ở bất cứ .

Còn hạt giống lúa phấn mặt lấy từ cái rương khi băng tan, Trát Tây chia một nửa, mười cân. Mạnh Bắc Dã cố ý tìm hộp giữ nhiệt nhiệt độ thấp để phong ấn.

Tuy Đa Cát rằng những hạt giống trải qua gần hai trăm năm trong điều kiện cực lạnh và mất hết hoạt tính, nhưng hiểu , Mạnh Bắc Dã luôn cảm thấy, những thứ trong tay Hứa Hạ, lẽ sẽ hy vọng "hóa mục nát thành thần kỳ".

Ngay lúc họ bắt đầu lên đường trở về, Hứa gia mương cũng đang trong khí rộn ràng. Những trẻ tuổi ăn xa từng lái xe con về quê, khiến trong thôn lập tức đông đúc hơn hẳn, khí Tết ngày càng đậm đà.

Có điều, nhiều thì lời tiếng cũng nhiều. Khi họ hàng tụ họp, chuyện quan tâm nhất chính là chuyện đại sự trăm năm của đám hậu bối.

Ngô Thư Dao chuẩn kết hôn ngay Tết nên đương nhiên trở thành tâm điểm bàn tán. mấy hôm xảy khúc mắc nhỏ ở chợ phiên với Phương Chí Viễn, nên cô cực kỳ phiền khi khác hỏi chuyện . Thế nên, mấy ngày nay cô cứ theo Hứa Hạ lên núi, ngược thấy vui vẻ và tự tại.

Về , Hứa Hạ mới dần dần hiểu hai thế nào mà nên đôi.

Nói đơn giản, đó là quen qua mai mối thuần túy trong hệ thống, tự cung tự cấp. Nói là tình cảm thì kỳ thật cũng sâu đậm, chỉ là "kết nhóm" sống chung mà thôi.

Phương Chí Viễn , ngoài việc lời ăn tiếng hằng ngày mang mùi "cụ non" , những thứ khác cũng coi như thỏa. Hai việc gần , quê quán cũng ở cùng một chỗ, chỉ bề ngoài thì còn gì thích hợp hơn.

Chẳng qua, mãi đến khi bắt đầu lo liệu chuyện cưới xin, Ngô Thư Dao mới chợt nhận kết hôn đơn giản như cô nghĩ, chỉ cần cùng một "kết nhóm" sống , mà là sự kết hợp của hai gia đình.

Kể từ lúc hai bên gặp mặt gia trưởng, cãi của họ ngày càng nhiều, nhiều đến mức khiến cô bắt đầu cảm thấy chán ghét.

Sau khúc mắc nhỏ ở chợ phiên đó, Phương Chí Viễn còn nhắn tin giáo huấn cô một trận nữa, già của giận đến đổ bệnh, và thẳng rằng Tết cũng chuẩn mang quà sang nhà cô nữa, trừ phi cô tự đến xin Lưu Mỹ Quyên.

Vậy thì quá.

Mấy ngày thanh tịnh, Ngô Thư Dao ngược cảm thấy nhẹ nhàng từng . Hóa , vứt bỏ cả nhà khỏi cuộc sống của , thoải mái đến .

Cô lắc đầu khẽ thở dài một tiếng, tiếp tục sắp xếp các báo cáo tài chính máy tính.

"Vất vả cho cô , Thư Dao. Uống miếng nóng ."

Mộng Vân Thường

Hứa Hạ bưng một chén sữa hầm nhựa đào còn đang bốc khói , ân cần đưa đến mặt Ngô Thư Dao đang máy tính.

Vì năm nay Hứa Hạ thêm mấy công ty, kế toán bán thời gian đây trộn lẫn sổ sách của mấy công ty với . Gần đến cuối năm mới phát hiện , Hứa Hạ cũng "tối om" cả hai mắt, chỉ đành nhờ bạn đến giúp.

mới là chuyên gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-367-tim-cai-ke-toan.html.]

Và Ngô Thư Dao cũng phụ sự kỳ vọng, chỉ trong một buổi sáng tách dữ liệu trộn lẫn của hai công ty, đồng thời chải chuốt báo cáo, hiệu suất cao hơn nhiều so với kế toán bán thời gian .

"Uống nóng , bên trong còn cho hạt sen với đậu đỏ, Thanh Mai mới hầm đấy."

"Oa, thơm quá."

Ngô Thư Dao đưa miệng nếm ngay đây chắc chắn là sữa bò Jersey nhà Hứa Hạ, vị sữa thuần hậu, đặc biệt mềm mượt.

Lại thêm miếng nhựa đào trong vắt, óng ánh, mềm dẻo, mang theo một vị ngọt thanh tự nhiên, ngon hơn nhiều so với đồ ngọt cô từng ăn ở ngoài tiệm.

Mấy ngày nay cô theo Hứa Hạ đến đây ăn chực, lúc soi gương cô còn cảm thấy da mặt sáng lên, ngay cả cô là Trương Kế Lan cũng nhịn mà khen.

"Haiz, may mà cô."

Hứa Hạ báo cáo chỉnh tề máy tính, cuối cùng cũng yên tâm. Cô cũng bưng một chén sữa hầm nhựa đào chầm chậm uống, tiện thể hỏi.

" , Thư Dao, cô bạn học bạn bè nào đang tìm việc ? Trên núi chúng đang cần gấp một kế toán. Năng lực nghiệp vụ từ mức khá trở lên là . Quan trọng, quan trọng nhất là nhân phẩm ."

"Ở cái nơi nhỏ bé của chúng tìm một kế toán việc đúng giờ đàng hoàng khó lắm. Họ đều chạy trong thôn, hơn nữa hiểu rõ thì cũng dám dùng trực tiếp. Thế là tìm nửa năm mà vẫn tìm thích hợp."

Hứa Hạ thở dài một tiếng, nhanh chóng bổ sung, "Nếu bằng lòng đến đây việc thì ăn ở thể bao trọn. Tòa nhà ba tầng bên cạnh nhà chúng đây là ký túc xá công nhân mới xây, năm thể dọn ở hết ."

"Kế toán..." Ngô Thư Dao sững sờ, chiếc muỗng định đưa miệng khựng giữa trung, tâm tư khẽ động.

Hứa Hạ nuốt xuống một miếng nhựa đào mềm mại, vuốt cằm cân nhắc, "Về lương bổng... Thử việc 6000 tệ, chính thức 8000 tệ, cộng thêm thưởng cuối năm. Dù hiện tại chúng vài công ty trong tay, sổ sách tương đối phức tạp. Chờ sang năm xưởng chế biến hoạt động, dòng tiền sẽ càng nhiều hơn."

"Cao như ..."

Ngô Thư Dao lẩm bẩm, nhưng thốt ngậm miệng .

Kỳ thật lúc cô giúp Hứa Hạ sổ sách, cô thấy mức lương ở đây cao hơn nhiều so với cô từng tưởng tượng.

Công nhân bình thường , kế toán thì càng cần .

Không , cô chợt nhớ đến con t.h.ả.m hại thẻ ngân hàng mỗi khi cô nhận lương, cách mức cô cố gắng một trời một vực.

Kèm theo đó là chân tóc dần thưa thớt, sắc mặt vàng vọt và thần kinh luôn căng thẳng. Điều thật sự đáng giá ...

Tuy trong lòng nảy sinh một vài suy nghĩ riêng, nhưng Ngô Thư Dao vẫn gật đầu, cố gượng , "Ừm, sẽ giúp cô hỏi những quen xem ai đến đây việc ."

" lương của các cô cao, phúc lợi , chắc là khó tìm ..."

Cô yên lặng uống một ngụm sữa hầm nhựa đào ấm áp, cúi đầu, trầm ngâm suy nghĩ.

 

 

 

 

 

 

Loading...