Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 359: Hái Dâu Tây, Đi Chợ Lớn
Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:21:50
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đối tượng của Thư Dao tìm ở thế? Hai vợ chồng trẻ định cư ở Lâm An ?"
Thấy đám trẻ con nhắc đến chủ đề , Vương Thục Phân cũng thấy hứng thú, thoắt cái, đứa trẻ do lớn lên sắp kết hôn .
Trên mặt Trương Kế Lan cuối cùng cũng vài phần tươi , "Đối tượng cũng là ở vùng của , quê quán ở thị trấn Cao Liễu bên cạnh, nhưng mà đứa bé đó bản lĩnh, việc ở Cục Nông nghiệp thành phố Lâm An, là công chức chính thức đó."
Vương Thục Phân vui vẻ vỗ vai cô , "Ây da, bát sắt (công việc định) , Thư Dao tìm đối tượng tồi."
Đối với dân tỉnh Đông Sơn mà , sức hấp dẫn của công chức còn lớn hơn cả núi vàng núi bạc.
"Hải, là lãnh đạo của Thư Dao giới thiệu, đơn vị hai đứa nhỏ đều ở cùng một tòa nhà lớn, gặp cũng tiện, qua thường xuyên, thế là định luôn ."
Trương Kế Lan ngoài miệng tuy quan tâm, nhưng trong lòng cũng thấy vui sướng, đại sự nhân duyên của con gái cuối cùng cũng định.
Tuy đứa bé đó về chiều cao và ngoại hình xuất sắc lắm, nhưng dù công việc cũng , kỳ thực chỉ cần thể thành thật, thật lòng đối xử với Thư Dao nhà cô, những thứ khác đều thành vấn đề.
"Năm nay kết hôn thì, qua Tết rể đến thăm các cô ." Lưu Lợi Hồng tủm tỉm huých nhẹ cánh tay Trương Kế Lan.
Đây cũng là truyền thống cũ, năm khi kết hôn, nhà trai nhất định mang theo đồ đến nhà bái thăm.
" , đều định , mùng ba đến, ở nhà chúng hai ngày, đến lúc đó bảo Thư Dao dẫn qua chào hỏi, các cô cũng xem mắt giúp."
Trương Kế Lan xong, uống cạn sữa đậu nành trong chén, lau miệng, khen ngợi , "Sữa đậu nành nhà cô ngon thật, Thục Phân , bên trong cho thêm gì thế, về cũng xay cho Thư Dao uống, cái dưỡng lắm."
Vương Thục Phân rót thêm cho cô một chén, "Đây là sữa đậu nành đậu đen hoa hồng, trắng da đen tóc, con gái uống nhất, lát nữa cho cô đựng một chén đậu trộn sẵn, đến lúc đó trực tiếp múc máy sữa đậu nành là , tiện lắm."
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ vàng vọt và mái tóc thưa thớt của con gái , làn da trắng hồng và b.í.m tóc đen nhánh của hai cô con gái nhà họ Hứa, Trương Kế Lan còn khách khí nữa, nhanh chóng gật đầu lia lịa.
"Được, về ngày nào cũng cho con bé uống, khi dưỡng cho trắng trẻo mập mạp mới ."
Ăn uống xong, mấy phụ nữ rửa tay chuẩn bắt đầu nặn viên thịt, nhồi nhân, còn Hứa Kiến Quốc thì khoác áo khoác, chuẩn thăm công trường một vòng nữa.
Hứa Hạ và Thanh Mai xách giỏ chuẩn lên núi, tiện thể đầu gọi, "Thư Dao, là cùng tụi ?"
Vương Thục Phân buộc tạp dề xua tay, "Thư Dao, mau lên núi với bọn nó , ba chúng ở đây là đủ , cần giúp."
"Ai." Ngô Thư Dao rửa tay, cũng vui vẻ dậy cùng Hứa Hạ các cô cửa.
Hứa Hạ lái chiếc xe lên núi, bảo hai phía , treo giỏ sang một bên, "Ngồi vững nhé."
Nói xong, cô đạp ga, rồ một chân ga phóng .
"Chúng gì thế?" Ngô Thư Dao vịn tay nắm ghế , cảm nhận luồng gió lạnh mạnh mẽ táp mặt, trong lòng chút kích động, nhịn rộ lên.
"Hôm nay là chợ lớn trong huyện, tớ và Thanh Mai dạo, dâu tây trong nhà kính cũng chín ít, tiện thể hái một ít bán." Giọng Hứa Hạ cuốn tiếng bánh xe lăn và tiếng gió truyền về phía .
Thanh Mai lập tức hưng phấn gật đầu, đoạn thời gian ngày nào cũng bận rộn, lâu chợ lớn .
Hơn nữa chợ lớn cuối cùng Tết , là náo nhiệt nhất, cũng đến đông đủ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-359-hai-dau-tay-di-cho-lon.html.]
Nói đến chợ lớn, Ngô Thư Dao cũng thấy hứng thú, ký ức tuổi thơ lập tức ùa về, lúc đó chuyện vui vẻ nhất của lũ trẻ con Tết, chính là theo lớn chợ lớn, đủ thứ đồ ho đều bán.
Ba cô gái , xe nhanh chạy đến nhà kính dâu tây, đẩy cửa , một thời gian hái, trong lều chi chít treo đầy một mảng quả đỏ.
Hứa Hạ lướt qua liền nhíu mày, gãi đầu, "Thanh Mai, gọi điện thoại cho chú Hai, bảo Phi Vũ gọi thêm mấy đứa lớn tuổi hơn đây giúp chúng hái , ngờ tớ hái một khi nghỉ, mọc nhiều thế , nhanh quá..."
"Được, thằng bé đó chắc là vui ch·ết mất." Thanh Mai một tiếng, nhanh chóng móc điện thoại .
Mộng Vân Thường
Hứa Hạ dẫn Ngô Thư Dao bờ ruộng , với cô , "Dâu tây dùng t.h.u.ố.c trừ sâu, phân bón đều là dùng đậu nành ủ lên men, sạch sẽ lắm, lát nữa hái xong trực tiếp nếm thử là ."
"Được." Khóe môi Ngô Thư Dao cong lên nụ , thở hít là mùi hương hoa nồng đậm.
Cho đến khi cô ăn đến quả dâu tây đầu tiên, mới cuối cùng hiểu , mùi hương hoa nồng đậm đến từ hoa dâu tây tinh tế nhỏ xíu đất, mà là đến từ chính những quả đỏ rực chín mọng .
"Dâu tây loại của Hạ Hạ... hương vị độc đáo thật." Bất quá thể thừa nhận, đây là quả dâu tây ngon nhất mà cô từng ăn.
"Dâu tây loại của chị Hạ Hạ là độc nhất ở chỗ chúng , chuyên môn vận mầm từ Đông Bắc về đấy."
Thanh Mai gọi điện thoại xong, cũng vác giỏ đây, tiện tay hái một quả dâu tây to đỏ nhét miệng, khuôn mặt căng đến phồng lên, "Ai, ngọt thật."
Nhà kính ấm áp, ba đều cởi áo khoác dày cộm, trò chuyện hái, thỉnh thoảng nhét một quả miệng, đảo mắt cảm thấy mệt.
Không lâu , Hứa Phi Vũ cũng dẫn theo một đám nhóc choai choai trong thôn cùng các cô bé lên, Hứa Hạ phát cho mỗi đứa một cái giỏ, bảo chúng một một luống, từ từ mà hái, lát nữa hái xong mỗi đứa đựng một cân mang về, coi như tiền công.
Để lũ nhóc hái ở bên trong, Hứa Hạ dẫn Ngô Thư Dao và Thanh Mai chạy bãi đất trống phía , dọn cân điện t.ử và một đống hộp nhựa bên cạnh .
"Lại đây, chúng đóng gói một ít, mỗi hộp hai cân, hộp nhiều lắm, xem thể đóng bao nhiêu thì đóng, phần còn nhiều chúng dùng giỏ đựng ."
Nghe Hứa Hạ , trong lòng Ngô Thư Dao khỏi chút lẩm bẩm, dâu tây đóng gói sẵn , lỡ khách hàng hai cân, một cân rưỡi, ba cân thì ?
Hơn nữa bán rau củ quả ở chợ lớn, đều để khách hàng tự chọn lựa, đóng gói sẵn , còn ...
Bất quá hôm nay cô chỉ là đến giúp việc, nên mặc dù trong lòng nghi vấn, nhưng vẫn theo khuôn mẫu mà ngoan ngoãn theo.
Gần nửa buổi sáng trôi qua, lũ trẻ hái, ba đóng gói, nhanh hơn trăm hộp đều đóng gói xong, ngoài còn bốn cái giỏ lớn cũng đầy ắp dâu tây đỏ tươi.
Hứa Hạ chia dâu tây cho lũ trẻ xong theo như , lúc mới kéo một phần dâu tây xuống núi , Ngô Thư Dao và Thanh Mai thì mỗi vác một cái giỏ lớn, chuyện phiếm chậm rãi về phía chân núi.
Hứa Hạ qua kéo thêm hai chuyến nữa, lúc mới vận chuyển hết tất cả dâu tây xuống, đó thống nhất chất lên chiếc xe tải nhỏ của nông trường các cô, cùng loại với chiếc xe mua chung với siêu thị Nhạc Hưởng ở vùng núi.
"Đi , lúc chợ phố náo nhiệt nhất, tranh thủ còn đến giờ cơm trưa, tớ nhanh chóng qua đó."
Hứa Hạ phủi phủi bụi bặm , lập tức kéo hai lên xe, một đường hướng về huyện thành.