Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 357: Lên Xe Sủi Cảo Xuống Xe Mì

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:21:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm trở về, Hứa Kiến Quốc và Vương Thục Phân ngoài tham quan cảnh điểm một ngày, còn Hứa Hạ và Hồ Tân Viễn thì đến Đại học Yến, học viện tổ chức một buổi lễ ký hợp đồng nhỏ gọn cho việc , hợp đồng chốt ngay tại chỗ, ký tên đóng dấu, tiện thể chụp ảnh từ nhiều góc độ.

Chờ khi nhà xưởng phòng thí nghiệm của họ thành, thể trực tiếp treo bảng hợp tác giao lưu với Đại học Yến, Viện Hóa học Đại học Yến bên cũng sẽ chuyên môn tổ chức một đội ngũ sinh viên do Hồ Tân Viễn đầu, các giáo sư nổi tiếng dẫn dắt nhập trú, tài chính và thiết hỗ trợ và duy trì, họ cũng sẽ nhanh chóng đưa thành quả.

Cầm tay bản hợp đồng còn thoang thoảng mùi mực tươi, Hứa Hạ mới cảm thấy nhẹ nhõm, một nhiệm vụ lớn khi đến Yến Thành cuối cùng thành.

Sau khi việc xong xuôi, họ cũng trì hoãn, tối hôm đó liền thu dọn hành lý tàu cao tốc trở về Lâm An.

Gia đình họ La và họ Chu đều hết sức giữ , khi họ về thì càng tranh phái máy bay tư nhân đặc biệt đưa họ về, nhưng đều Hứa Hạ lượt từ chối.

Vốn dĩ Thiết Chùy và Phạn Tâm trực tiếp phản hồi về chùa Linh Nghiệp từ Yến Thành, nên đường về tổng cộng cũng chỉ bốn , thật sự đáng huy động lớn, nên bất chấp sự phản đối của họ, Hứa Hạ nhanh chóng mua vé tàu cao tốc.

Vừa Vương Thục Phân và Hứa Kiến Quốc lớn tuổi như còn tàu cao tốc bao giờ, cũng để cho họ trải nghiệm một chút.

Lúc tàu đến ga, trời mới tối, họ nhanh chóng bắt xe về ánh đêm, về đến nhà thì trong sân nhỏ đang khói bếp lượn lờ, bay mùi cơm thơm nồng.

Đẩy cửa thì thấy Hồ Quân Vĩ đang rửa rau cải nhỏ ngoài sân, còn Thanh Mai thì thắt tạp dề bên bàn cán sợi mì.

Hồ Quân Vĩ ngước mắt liền thấy mấy xách túi lớn túi nhỏ sân, lập tức rạng rỡ, "Đã về , chiều nay Thanh Mai tối nay các cháu về, từ núi xuống đây về nhà, lát nữa dẫn Tiểu Viễn về nhà luôn."

Thanh Mai cầm d.a.o phay cắt tấm bột cán mỏng thành những sợi dài, rắc bột khô lên, tươi , "Lên xe sủi cảo xuống xe mì, lát nữa ăn một bát mì cán tay nóng hổi, xua bớt hàn khí."

"Thật quá, đang thèm món đây." Hứa Hạ vội vàng xách đặc sản mang về từ Yến Thành cửa, rửa tay cùng Thanh Mai cán bột.

Chỉ lát , Hứa Kiến Dân và Lưu Lợi Hồng cũng vác theo cái thúng nhỏ , tủm tỉm, "Hôm nay đồ chiên Tết, mang một ít sang cho các cháu thêm món ăn."

Ở khe suối nhà họ Hứa, cứ mỗi dịp Tết đều dành một ngày để chuyên chiên đồ ăn Tết, viên thịt, cà tím nhồi thịt chiên, nem khoai tây, ớt cay nhồi thịt, chiên xong thể ăn mãi đến mùng ba Tết, là một món ăn thể thiếu để chiêu đãi bạn bè .

Rất nhanh, mì sợi cán gần xong, Hứa Đắc Bảo cũng kịp lúc bưng một chậu thịt vụn xào thập cẩm, bóng dầu, đỏ tươi, còn bốc trắng hếu nóng hổi.

Hiện tại công nhân núi đều về nhà, Hứa Hạ các cô cũng ở đó, Hứa Đắc Bảo liền rảnh rỗi, nhưng vẫn chịu yên, hai ngày vác giỏ dạo chậm rãi trong rừng, nhặt ít nấm rừng mới nhú đầu, đều phơi khô trong sân, lúc nấu cơm Tết bắt một nắm , ngon tăng vị đậm đà.

Ông đến bưng rổ mì sợi đầy ắp phòng bếp, , "Nước sôi , mì sợi xong , rửa tay chuẩn ăn cơm thôi."

Chỉ chốc lát , Hứa Hạ mấy dọn bàn xong, từng bát mì cán tay nóng hổi bưng lên bàn, thịt vụn xào thập cẩm đặt ngay chính giữa, mỗi gắp một muỗng, kèm theo dưa chua tươi mới giòn ngon, còn viên chiên và đồ chiên mới lò, một bữa cơm vô cùng đơn giản, nhưng vô cùng hợp khẩu vị.

Mặc dù ở Yến Thành ăn sơn hào hải vị mấy ngày, nhưng vẫn là cái lưỡi quê nhà, gì ngon bằng bữa cơm đạm bạc ở nhà.

"Lợi Hồng, nhân viên thịt của cô nêm nếm ngon thật, ngày khác chúng cũng chiên, cô cũng đến giúp một tay, mỗi năm hoặc nêm mặn quá hoặc nhạt nhẽo, thiếu chút gì đó." Vương Thục Phân ăn hết mì sợi trong bát, hài lòng lau miệng, với vẻ tinh thần sáng láng.

Lưu Lợi Hồng , ghé đầu qua, "Hải, hôm nay cùng nhà lão Ngô chung, sợ lãng phí, liền nổi một nồi dầu, nhân là Kế Lan nêm, cô đừng , thật sự tệ đó nha, cô nêm nhân tài."

"Bây giờ đều rảnh rỗi, ngày mai với cô một tiếng, hai chúng cùng qua đây giúp cô." Lưu Lợi Hồng ăn xong mì sợi, gắp một miếng ớt cay nhồi thịt cầm tay từ từ ăn, rõ ràng cũng hài lòng với hương vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-357-len-xe-sui-cao-xuong-xe-mi.html.]

"À, đúng , Thư Dao nhà Kế Lan về , ngày mai bảo con bé sang tìm Hạ Hạ chơi, Tết năm ngoái con bé giữ trực ca, Hạ Hạ nghỉ đông ngắn, hai đứa gặp mặt , thời gian, hàn huyên cho kỹ."

Mắt Vương Thục Phân sáng lên, "Thật , cũng lâu gặp Thư Dao."

theo đó cô thở dài, "Ai, con bé tiền đồ thì tiền đồ thật, nhưng giống Hạ Hạ , từ khi nghiệp xong bắt đầu , liền quanh năm suốt tháng thấy mặt , trẻ tuổi bươn chải bên ngoài dễ dàng a..."

Lưu Lợi Hồng gật đầu, vô cùng đồng ý, " thế, con bé Thư Dao mơ mộng bao, thấy, suýt nữa nhận ."

"A? Thay đổi lớn như ?"

Hai chị em dâu dán đầu bắt đầu chuyện phiếm, một bộ dáng cho đến khi trăng lên đầu cành liễu thì thôi.

Tranh thủ lúc hai phụ nữ trò chuyện, Hứa Hạ liền chia những túi lớn túi nhỏ mà họ mang về từ Yến Thành cho Hồ Quân Vĩ, Hứa Đắc Bảo và Thanh Mai, đều là đồ ăn vặt mà Vương Thục Phân và Hứa Kiến Quốc tiện tay mua khi dạo phố, còn đặc sản đắt tiền mà La gia và Chu gia chuẩn .

Nếu vì họ tàu cao tốc mang nhiều, e rằng hai gia đình mỗi nhà sẽ chuẩn cho họ một xe tải.

Cũng chính vì lo ngại những điều , Hứa Hạ mới kiên quyết từ chối máy bay tư nhân, nếu chuyến Yến Thành , thành nhập hàng, cái kho ở trong sân nhà họ e rằng cũng chứa hết.

"Hoắc, cái gọi là gì... Thạch hộc Hoắc Sơn ?" Hứa Kiến Dân nheo mắt , "Cái thứ ăn kiểu gì?"

Hứa Hạ phân loại các món quà khác, trả lời, "Cái dùng để pha nước, hầm canh đều , tư âm thanh nhiệt, ích vị sinh tân, cho cơ thể, bất quá cũng thể uống mỗi ngày, tính hàn."

Hồ Quân Vĩ thì cầm hộp Đông Trùng Hạ Thảo và Tổ Yến đóng gói tinh xảo, quý, nhíu mày, "Hạ Hạ, cái quý quá, thể nhận về ."

Mộng Vân Thường

Hứa Hạ khó khăn lắm mới nhô đầu khỏi đống quà tặng, thở hổn hển một , "Mau cầm , đều là nhà A Ngu và nhà Tổng giám đốc Chu tặng, họ là cảm ơn ngày thường chiếu cố, mỗi đều phần, chờ mấy khác ăn Tết xong về việc chia cho họ."

"Ồ, ."

Nghe mỗi đều phần, Hồ Quân Vĩ lúc mới nhẹ nhõm, nếu những thứ quý giá , ông cầm còn thấy nóng tay.

Đợi đến khi quà tặng đều chia hết, Vương Thục Phân và Lưu Lợi Hồng cũng cuối cùng chuyện đến khô cả họng, dậy cáo biệt, "Chị dâu, nha, ngày mai gọi Kế Lan qua đây giúp chị chiên viên thịt."

"Được , sáng mai cần nấu cơm, trực tiếp qua đây ăn." Vương Thục Phân vẫy tay, lúc mới hài lòng nhà.

 

 

 

 

 

Loading...