Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 346: Canh mổ heo và lạp xưởng sườn heo hun khói
Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:43:56
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Hạ cầm chiếc bao lì xì dày cộp trong tay, tuy vui, nhưng khỏi chút đau lòng cho cô em họ của .
“Thanh Mai, cửa hàng trong thành phố của em gần đây đang trang trí, tốn kém ít , nếu tài chính khó khăn thì với chị, đừng một gánh vác.”
Việc kinh doanh cửa hàng bánh bao , nhưng lợi nhuận thấp, chủ yếu theo lượng, kiếm đều là tiền công sức, thuê mặt bằng mới, trang trí một công trình lớn như , phỏng chừng tiền Thanh Mai kiếm năm nay sẽ mất hơn nửa.
Thanh Mai hề bận tâm, cong đôi mắt , ôm lấy cánh tay cô, “Yên tâm, chị Hạ Hạ, cửa hàng bánh bao nhà lão Hứa hiện tại là thương hiệu chất lượng, cho dù tiền mặt đủ dùng, vay thương mại cũng đơn giản, dùng danh nghĩa công ty lãi suất thấp lắm.”
“Chúng em chỉ trang trí một mặt bằng thôi, dùng tiền cũng sẽ quá căng thẳng, ngược bên chị bây giờ nhà máy mới bắt đầu xây dựng, nơi tiêu tiền thể còn nhiều hơn em nhiều.”
Tuy nhiên, cô bé ngay đó dùng ánh mắt sáng lấp lánh Hứa Hạ, tràn đầy tin tưởng cô, đường tỷ nhà là đại sự nghiệp, chút khó khăn đối với cô là gì.
Hứa Hạ cái đầu xù xì đang tựa cánh tay , trong mắt hiện lên một tia vui mừng, và một tia kinh ngạc.
Không từ lúc nào, Tiểu Thanh Mai trưởng thành thành một lớn thể tự gánh vác.
Từ cô thôn nữ nhỏ bé chỉ vùi đầu việc dám phản kháng, biến thành bà chủ khôn khéo trăm công ngàn việc, ngay cả vay thương mại cũng dễ dàng nắm rõ, cuộc sống đổi lớn.
Chỉ trong một năm ngắn ngủi, đều đổi long trời lở đất.
Mọi thứ đều đang hướng tới điều .
“Vậy chị nhận đây, cảm ơn Kim Chủ Mẫu Mẫu.” Nụ mặt Hứa Hạ càng sâu hơn, nhanh nhẹn cất bao lì xì túi quần.
Cô dứt lời, ngoài sân truyền đến tiếng bước chân lách tách.
“Heo mập tới !”
Hứa Kiến Quốc phía , bưng một chậu thịt heo tươi nóng hổi , đó thợ mổ heo cùng mấy học việc cũng mang theo xương sườn còn và lòng mề .
Trước khi nghỉ Tết ai về nhà nấy, họ còn một công trình lớn .
“Thịt heo thật ngon, tươi hơn cả con heo nuôi hai năm mổ nữa.” Thanh Mai chạy lên, xổm xuống thoáng qua thịt heo trong thau, phân thành từng miếng đều đặn.
Hứa Hạ cũng tới xem xét, đỏ trắng xen kẽ, năm hoa ba tầng, quả thật là .
Heo núi nhà họ tuy tinh tế như heo Lưu Lợi Hồng nuôi, nhưng đồ ăn núi đều là loại nhất, ít nhiều mang theo chút linh khí, thịt chất tự nhiên càng tươi ngon.
Lúc Hứa Đắc Bảo dọn hộp gia vị và dụng cụ , thành thục bắt đầu phân công cho .
“Nào, Hứa Hạ, Thanh Mai hai đứa dọn dẹp thịt thịt kho tương , thái xong , tương cũng nấu từ trưa, hai đứa thoa rượu trắng trực tiếp ngâm là , mấy đàn ông chúng lạp xưởng sườn heo, cái tốn sức.”
“Vâng.” Hứa Hạ và Thanh Mai đồng thanh đáp, đó rửa tay, đeo găng tay, bắt đầu việc.
Thịt kho tương phơi còn kịp phơi đến lúc thích hợp ăn hết sạch, lúc mổ heo đất lớn nhà , chục cân thịt còn , chuẩn hết thành thịt kho tương, ăn dịp Tết đúng, ăn cho .
Còn bên Hứa Đắc Bảo thì thái hết những miếng sườn nhỏ thành những khối bằng ngón tay cái, dùng hương liệu xào và ớt cay trộn lên, thêm rượu gia vị, đường trắng và dầu đậu phộng, nhào nặn đều.
Sau đó đem lòng sấy chuẩn sẵn rửa sạch, một giữ miệng lòng sấy, một đổ sườn , một thắt dây ở đuôi, như đảm bảo mỗi khúc lạp xưởng bên trong đều bao trọn một khối sườn nhỏ.
Sau khi thắt dây xong, thể treo mái hiên thông gió phơi, đợi đến một tuần , liền biến thành lạp xưởng sườn heo hun khói thơm ngon, so với sườn tươi, một hương vị khác biệt, món ở trong thôn , chính là hàng xa xỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-346-canh-mo-heo-va-lap-xuong-suon-heo-hun-khoi.html.]
Bởi vì lạp xưởng sườn heo chỉ thể chọn những miếng sườn nhỏ một thanh xương ở giữa, dù là mổ heo nhà , cũng nỡ nhiều.
Mộng Vân Thường
Dạy xong Thiết Chùy và mấy họ, Hứa Đắc Bảo liền lau tay, bưng lòng mề heo bếp thu dọn, chuẩn bữa tối.
Lòng mề mới mổ học trò dùng muối thô và bột mì xoa qua, rửa sạch sẽ, Hứa Đắc Bảo chỉ tráng bằng nước sạch một , liền bắt đầu nấu cơm.
Ông tiên nấu một nồi nước dùng hồng rực, bỏ đầu heo và lòng già hầm từ từ, đó dùng nồi to tiếp một nồi nước sạch, thái gan heo, huyết heo, ruột non heo, dày heo, phổi heo... thành miếng nhỏ, ném hầm nhỏ lửa.
Lòng heo tươi mới sạch sẽ gần như mùi tanh, chỉ cần thêm gừng tươi, muối và tiêu trắng, đủ ngon, đây cũng là món canh mổ heo mà trong thôn mỗi năm mổ heo đều ăn, canh tươi vị ngon.
Canh nấu xong, vớt lên một chén bún gạo, ăn kèm càng thêm hấp dẫn.
Khi hương thơm nồng nàn bắt đầu lan tỏa trong sân, công việc của cũng kết thúc, rửa sạch sẽ các chậu và vại dùng, bày bàn, Hứa Đắc Bảo liền bảo bưng từng chén một, đầy ắp một tô lớn, canh bún, bên phủ một lớp lòng heo dày cộp.
Ai thích vị đậm còn thể thêm một muỗng tương ớt băm do Hứa Đắc Bảo , ăn kèm với dưa chua chua thơm hồng hào, nhất thời trong sân chỉ còn tiếng húp sùm sụp.
“Ừm, canh bún mổ heo của đại sư phụ ngon hơn cả vợ nữa.” Một trẻ tuổi vẻ mặt ngây ngô khen liên tục.
Hứa Kiến Quốc húp một miếng huyết heo miệng, vị giòn mềm, ông trêu, “Cái mà để vợ thấy thì gay go.”
“Hắc hắc, tay nghề vợ , là con heo mập nhà ngon, nhà thường nuôi .” Cậu thanh niên ngượng ngùng, với sư phụ , “Sư phụ, ông đúng !”
“Ha ha, thằng Sáu Oa T.ử sai, Tết mổ nhiều heo như , thật sự thịt nhà cô là ngon nhất, d.a.o nhỏ rạch lên, liền chắc chắn.” Người đàn ông da đen cong nếp nhăn ở khóe mắt, cũng đồng tình.
Ăn đến cuối cùng, hầu như mỗi xin thêm một tô lớn nữa, no căng bụng, ngay cả La Ngu và Ngô Kình, hai ngày thường ít ăn lòng heo, cũng ăn ít.
Ăn uống xong, Hứa Đắc Bảo xem lòng già hầm và đầu heo hầm của ông, còn Hứa Hạ ợ một cái, tiếp nhận cuộc điện thoại đột nhiên vang lên, từ Lão Nhị.
Không đối diện gì, đôi mắt cô lập tức sáng lên, buột miệng thốt , “Thật ?”
Lô Đông Phiến cực phẩm , La Tĩnh Khôn thế mà thật sự giành vị trí áp trục cho cô, giá khởi điểm là 1800 vạn, hơn nữa còn nhận tỷ lệ hoa hồng lợi nhất, bên Bảo Đức chỉ lấy 10%, là cực kỳ hiếm .
“Ha ha, cái còn nhờ cô lúc tặng gói nhỏ , ông chủ Hoàng uống xong mềm tay, tự nhiên chiết khấu một chút.” Giọng La Tĩnh Khôn mang theo ý , truyền đến từ ống .
Đột nhiên, giọng điệu ông đổi, mang theo một tia mong chờ ẩn ý, “ , bà chủ Hứa, buổi đấu giá cô tham gia , đồ sưu tầm của chính áp trục đấu giá, tận mắt thấy giá cả lượt đổi mới, cái đó kích thích...”
“Cái ...” Không thể , Hứa Hạ chút rung động.
La Tĩnh Khôn dường như cảm nhận sự d.a.o động của Hứa Hạ, khẽ một tiếng, tiếp tục , “Hai ngày nữa A Ngu và Ngô Kình sẽ về, cô cùng ? Đương nhiên cũng thể dẫn nhà bạn bè đến, coi như du lịch, cũng để La đây tận một chút lễ nghĩa chủ nhà.”
“Tê —” Cái càng thể từ chối.