Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 314: Giày sắt mòn gót không tìm thấy

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:41:31
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh Mai xong, lập tức vỗ tay cổ vũ, vẻ mặt bội phục và sùng bái.

“Anh Tân Viễn, quá lợi hại.”

Tuy rằng cô bé căn bản hiểu "phân tử" "lâm sàng" trong miệng Hồ Tân Viễn là gì, nhưng cô đây là đang cống hiến cho sự nghiệp quê nhà, chỉ bằng điều thôi đủ để giành sự tôn kính.

“He he, lợi hại đến thế , hiện tại đề tài mới tiến hành một nửa, tiếp theo còn tìm doanh nghiệp hợp tác mới thể triển khai thực tế, nếu phòng thí nghiệm của giáo sư nhiều tài chính nghiên cứu cho chúng dùng.”

Hồ Tân Viễn khiêm tốn , gãi gãi đầu, sắc mặt ửng hồng, “Đừng cho ba em vội, nếu đến lúc đó thành quả, thì mất mặt lắm.”

Mặc dù , nhưng Thanh Mai dáng vẻ Hồ Tân Viễn liền tính toán sẵn trong lòng, chỉ là khiêm tốn quen thôi, e rằng là tạo bất ngờ cho Hồ Quân Vĩ.

Cô bé giơ tay lên bịt miệng, hì hì , “Không thành vấn đề, thành vấn đề, đến lúc đó Hồ đại gia khẳng định sẽ vui.”

Hai chuyện rôm rả, chú ý tới Hứa Hạ bỗng nhiên hứng thú bừng bừng trợn tròn hai mắt. Thật là mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt chẳng tốn công.

Vì dự án công viên công nghiệp nông nghiệp hiện đại cấp quốc gia cần trình báo mấy tháng , cô đang tốn hết tâm tư tìm kiếm cơ hội hợp tác giữa sản xuất, học thuật và nghiên cứu. Chẳng việc cần tìm ở ngay mắt .

Dự án của họ hiện tại thứ chuẩn sẵn sàng, diện tích gieo trồng, nhà xưởng, đầu tư đều đủ cả, chỉ còn thiếu một thứ, đó là khả năng giàu bằng khoa học kỹ thuật. Nếu thể hợp tác với các cơ quan nghiên cứu khoa học hoặc trường đại học liên quan, vấn đề sẽ giải quyết dễ dàng, đến mức nội dung để trong thư trình báo dự án.

Đây cũng là một hạng mục tương đối quan trọng trong tiêu chuẩn bình chọn công viên công nghiệp. Nếu thể nắm giữ vài thành quả nghiên cứu hoặc bằng sáng chế, thì càng .

Vì thế Hứa Hạ cũng còn hứng thú ăn cơm, lập tức ánh mắt sáng rực về phía Hồ Tân Viễn, đột nhiên mở lời, “Hợp tác doanh nghiệp? Hợp tác như thế nào?”

Hồ Tân Viễn nhét một miếng cơm miệng, lập tức sững sờ. Ý của chị Hạ Hạ là ?

Là ý mà đang nghĩ đến ?

Hứa Hạ gật gật đầu, “Nhìn chị gì, chính là ý đó đấy.”

Vốn dĩ kế hoạch của cô là tìm một cơ quan nghiên cứu khoa học hoặc trường đại học địa phương để treo biển cơ quan hợp tác sản xuất – học thuật – nghiên cứu, coi như bỏ tiền để "mạ vàng", ngờ hiện tại tìm cơ hội hơn.

Đề tài của Hồ Tân Viễn, quá hợp với họ, tiền thể chi chỗ cần thiết, thực sự tạo thành quả.

“Chị Hạ Hạ, các hình thức hợp tác tương đối phổ biến ở trường em hiện tại là thành lập quỹ nghiên cứu khoa học chuyên môn, hoặc đồng xây dựng phòng thí nghiệm. Đến lúc đó thành quả nghiên cứu và bằng sáng chế đều thể cùng chia sẻ.”

Hồ Tân Viễn nhanh chóng nuốt miếng cơm trong miệng xuống, giới thiệu rõ ràng từng hình thức hợp tác cho Hứa Hạ.

Sau khi giới thiệu xong, bổ sung một câu, “ chuyện em còn thương lượng với giáo sư, dù treo tên khoa, cũng thông qua phê duyệt của khoa mới .”

“Được, chuyện phiền . Cậu cứ đề cập với giáo sư , nếu khả năng thì chúng sẽ đích đến thăm.”

“Vâng.” Hồ Tân Viễn lập tức gật đầu, trong lòng cũng khó nén sự phấn khích. Dù bọn họ quyền trong ngành, cho dù danh tiếng sinh viên Yến Đại, việc kéo đầu tư cho dự án cũng hề đơn giản.

Không ngờ chỉ là dạo khuôn viên trường, thể kéo về một "kim chủ ba ba" cho dự án nhóm .

________________________________________

Vì sự cố nhỏ ở giữa, bữa trưa ăn xong, thời gian trôi đến hơn hai giờ chiều. Hứa Hạ dậy dẫn Thanh Mai và cáo biệt Hồ Tân Viễn.

“Tiểu Viễn, buổi chiều chúng bạn bè đến Yến Thành, lát nữa chúng đón họ. Lần cơ hội dẫn chúng dạo tiếp, hôm nay cảm ơn .”

“Không , chị Hạ Hạ. Em còn cảm ơn chị mới đúng. Trong thời gian video call với ba em thể cảm nhận , ông đặc biệt vui vẻ, đặc biệt nhiệt tình, nhờ các chị chiếu cố.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-314-giay-sat-mon-got-khong-tim-thay.html.]

Giọng Hồ Tân Viễn trịnh trọng và sâu lắng, sự cảm kích trong lòng là thật lòng.

Mẹ mất sớm, ông bà nội cũng qua đời, học ở ngoài, trong nhà chỉ còn Hồ Quân Vĩ một .

Lúc đầu cha cắt giảm biên chế còn , chỉ thấy trong video mắt ông thường xuyên tơ máu, trông già ít. Hồ Quân Vĩ từ đến nay chỉ chuyện , chuyện , mãi đến khi hỏi thăm qua bạn bè cùng thôn mới cha cắt giảm biên chế.

còn lo lắng hai ngày, Hồ Quân Vĩ bỗng nhiên phấn chấn lên, thể thấy rõ bằng mắt thường, cả ông lập tức tỏa sáng, sắc mặt hồng hào hơn nhiều, cũng mập , cần hỏi cũng cuộc sống nhất định đang trôi qua vô cùng thoải mái.

Sau sự việc qua một thời gian dài, mới dần dần hiểu từ cuộc đối thoại với cha về đơn vị mới của ông, cùng với bà chủ mới.

Chính là cô gái trẻ tuổi lớn hơn là bao đang mặt , Hứa Hạ.

“Có gì mà cảm ơn, núi nếu Lão Hồ, chị sẽ bận rộn đến mức nào .” Hứa Hạ lắc đầu, lấy món quà nhỏ mang đến cho Hồ Tân Viễn từ trong túi.

“Lão Hồ thích ăn ngọt, nên mang cho một ít mứt dâu tây khô và mứt hoa quế do chính chúng núi. Nếu ăn thấy ngon thì với chị, chị gửi cho .”

“Còn cả em nữa, đây là rượu nếp cẩm hoa hồng kỷ t.ử và rượu nếp cẩm hoa quế do em . Buổi sáng ăn gì thì thể dùng cái trực tiếp pha một chén canh trứng, đảm bảo tỉnh thần tỉnh táo, cả buổi sáng bụng đều ấm áp.”

Thanh Mai cũng nhanh chóng lấy bảo bối mang từ Mương Hứa gia đến, dặn dò, “ ký túc xá các tủ lạnh thì ăn hết trong hai ngày , nếu lên men quá, mùi cồn sẽ nặng.”

Hồ Tân Viễn vẻ mặt thụ sủng nhược kinh nhận lấy quà của hai , ngượng ngùng gãi gãi tai, “Cảm ơn hai , ba em cũng thật là…”

cũng là một nam sinh, thích ăn đồ ngọt… Nói luôn cảm giác thích hợp lắm.

Nói chuyện, vài bộ đến cổng. Hứa Hạ khẽ một tiếng, giơ tay đồng hồ, “Được , nữa, bạn bè chúng chắc sắp đến ga , lát nữa chúng đón. Hôm nay vất vả cho , về sớm nghỉ ngơi , chúng gặp ở hội trường ngày mai.”

“Vâng, chị Hạ Hạ, Thanh Mai, ngày mai gặp , hai đường cẩn thận.”

Xe của Lưu sư phụ đậu vững vàng đối diện cổng trường. Hứa Hạ và Thanh Mai vẫy tay với Hồ Tân Viễn, nhanh chóng băng qua đường, lên xe.

Chiếc xe nhanh chóng hòa dòng xe cộ, hướng về ga tàu cao tốc. Mạnh Bắc Dã hai chuyển tàu, cuối cùng chuyến tàu cao tốc hướng về Yến Thành Nam, còn nửa giờ nữa là đến ga.

Cùng lúc đó, Chu Ngộ nhận điện thoại vội vàng chạy về nhà cũ, cuối cùng cũng một tin tức gây sốc.

“A Ngộ, trời cao phù hộ, lời tiên đoán năm đó của đại sư cuối cùng nghiệm chứng, Nam Nam quả nhiên là phúc tinh của nhà họ Chu chúng , con bé giúp nhà họ Chu tìm thấy một con đường sống để xoay chuyển vận mệnh!”

Đôi mắt già nua của Chu Túc Hải hình như nước mắt đục ngầu lăn xuống, gắng gượng chống đỡ cơ thể bệnh tật dậy.

“Gia gia—” Chu Ngộ vội vàng bước lên đỡ ông.

Chu Túc Hải dựa giường, ho mạnh hai tiếng, hoãn một lát mới từ từ ngẩng đầu lên, giọng run run.

“A Ngộ, đại ca con cứu …”

Mộng Vân Thường

 

 

 

 

 

Loading...