Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 313: Suất vào phòng thí nghiệm

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:41:30
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn nam sinh đối diện thuộc lòng công nghệ của chiếc áo khoác màu đỏ , Thanh Mai dù ngốc đến mấy cũng thể hiểu, e rằng chút quan hệ sâu xa với chị Nam Nam.

Hơn nữa, cô bé cũng thực sự ngờ, một chiếc áo chị Nam Nam tùy tay tặng giá trị lớn đến , còn cái tên ếch ương hung hăng lúc nãy giờ giống như con chim cút lạc đàn.

“Mấy … quen chị Nam Nam ?” Thanh Mai mở lời đầy nghi hoặc.

Giang Kiệu lập tức thu hồi vẻ mặt Trịnh Minh Khang như đồ ngốc, bằng nụ rạng rỡ .

“Không sai sai, tiểu tỷ tỷ, tên là Giang Kiệu, giống như trai , đều là… bạn của Tư Nam Tinh.” Cậu một tay kéo Chu Ngộ đang lạnh mặt nghiến răng nghiến lợi sang bên cạnh, ngượng nghịu.

“Ồ, thảo nào.”

Thanh Mai dừng một chút, cẩn thận xem xét nam sinh sắc mặt đen như đ.í.t nồi đối diện, “Vậy… chiếc áo …”

Ngón tay Chu Ngộ nắm chặt, mày nhíu thành nút thắt. Sau khi c.ắ.n răng hàm, cầm chiếc áo đưa qua, trầm giọng , “Hồ sơ mua sắm và hóa đơn lát nữa sẽ chia sẻ cho cô, sẽ liên hệ với chuyên gia thẩm định thiệt hại của Cẩm Sắt đến, bắt bồi thường bao nhiêu thì bồi bấy nhiêu.”

“Được , cảm ơn . Đến lúc đó tiền bồi thường và chiếc áo sẽ giao cho chị Nam Nam.”

Thanh Mai nghĩ quần áo của Tư Nam Tinh, hồ sơ mua sắm và hóa đơn trong tay nam sinh mắt , chỉ là đau lòng nhận lấy chiếc áo khoác màu đỏ dính bẩn. Cô bé loại quần áo đắt tiền khó giặt sạch, cũng liệu thể phục hồi nguyên trạng .

Mộng Vân Thường

Còn Trịnh Minh Khang đang cúi đầu bên cạnh , chân lập tức mềm nhũn thêm hai phần. Chuyên gia thẩm định thiệt hại của Cẩm Sắt mà đến, mấy chục vạn chắc chắn là tránh khỏi.

Cậu vốn chỉ định gây chút rắc rối nhỏ cho , ngờ lập tức gánh khoản nợ lớn đến .

Tuy nhà cũng chút tiền bạc, nhưng vô cớ chi mấy chục vạn, nếu cha , đai lưng cũng đ.á.n.h cho nát.

Trịnh Minh Khang lập tức ngã mặt đất, ruột gan hối hận.

________________________________________

những khác rảnh để ý đến vai hề đang nhảy nhót . Chu Ngộ đang suy nghĩ trong đầu.

Khách quý của nhà họ La, còn quan hệ với Tư Nam Tinh, hai cô gái , rốt cuộc địa vị gì…

Ngay lúc đang do dự, Hứa Hạ lấy dụng cụ vệ sinh từ nhân viên, cùng Hồ Tân Viễn và Thanh Mai dọn dẹp sạch sẽ sàn nhà bừa bộn. Giang Kiệu cũng nhanh chóng gọi đám tiểu phía cùng giúp đỡ.

Chỉ chốc lát , sàn nhà nhà ăn sạch bóng như mới.

“Chào , là Hứa Hạ, đây là em họ Hứa Thanh Mai, hôm nay nhờ các giúp đỡ nhiều .”

Hứa Hạ khẽ với hai đối diện, trong mắt nhiều một tia sâu lắng. Thanh Mai ý đồ, nhưng cô hiểu vài phần.

Nam sinh luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ngũ quan kiêu ngạo nhưng sâu sắc đối diện , e rằng quan hệ hề đơn giản với Tư Nam Tinh.

Hơn nữa, gây khó dễ cho Hồ Tân Viễn gọi là… Chu Vũ, là Chu Ngộ?

Mặc kệ là Chu Ngộ Chu Vũ, tóm họ Chu chắc chắn là sai.

Vì thế Hứa Hạ lập tức nhận nam sinh rốt cuộc quen mắt ở điểm nào. Khí chất khác biệt, nhưng đôi mắt sắc bén và thâm thúy hề sai.

Chu Yến, Chu Ngộ.

Hứa Hạ nhẩm hai cái tên , khóe miệng nhếch lên. Quan hệ của hai với Tư Nam Tinh, thật sự chút ý tứ cắt đứt, gỡ càng rối.

Vì thế cô thì thầm vài câu tai Thanh Mai, lấy chiếc áo khoác màu đỏ , đưa tay Chu Ngộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-313-suat-vao-phong-thi-nghiem.html.]

“Bạn học, chiếc áo bằng cứ để bảo quản . Chúng chỉ là đến Yến Đại tham quan, phía còn lịch trình khác. Việc thẩm định thiệt hại và bồi thường, cũng quyền giao cho xử lý. Còn về việc khi xử lý xong thì trả cho Nam Nam thế nào, thể tự thương lượng với cô .”

Chu Ngộ do dự một thoáng, cầm lấy chiếc áo, giọng trầm thấp, mang theo vài phần uể oải khó hiểu, “Cô thể cho , Tư Nam Tinh đang ở…”

Lời còn xong, một hồi chuông điện thoại chói tai bỗng nhiên vang lên.

Nhìn tên hiển thị màn hình, nhíu mày, bắt máy xong, đối diện gì, sắc mặt Chu Ngộ bỗng nhiên đổi.

Bất chấp tình hình hiện tại, lập tức nhét chiếc áo tay Giang Kiệu, để một câu, “Giúp xử lý cho .”

Nói xong, liền nhanh chóng biến mất ở cửa nhà ăn.

“Ái chà— Chu Ngộ—” Giang Kiệu chiếc áo trong tay như củ khoai nóng, Trịnh Minh Khang mất hồn lạc phách còn tí linh hồn nào bên cạnh, khóe miệng lập tức rủ xuống.

Rốt cuộc là chuyện gì thế

Trò hề cuối cùng cũng kết thúc, Giang Kiệu túm cổ áo lôi . Hứa Hạ và mấy họ cũng cuối cùng cần tốn thêm công sức nào để ăn bữa trưa nữa.

Chẳng qua lúc tâm trạng khác biệt lớn so với lúc mới , dù cơm ngon cũng trở nên vô vị.

Lúc trong nhà ăn gần hết, vài chỉ đơn giản gọi chén cơm đĩa, Hứa Hạ ăn một lát, lúc mới lơ đãng hỏi, “Tiểu Viễn, mâu thuẫn gì , vẫn luôn nhằm trong trường ?”

Nếu là như , cô thật sự chuyện t.ử tế với Lão Hồ một chút. Chuyện coi như bạo lực học đường, Hồ Tân Viễn một ở ngoài, bắt nạt bao nhiêu .

đó, Tân Viễn, thấy bụng hẹp hòi, ghen tị học tập hơn !” Thanh Mai hung hăng nhét một miếng cà chua xào trứng miệng, lòng đầy căm phẫn.

Hồ Tân Viễn đẩy đẩy kính, khổ một tiếng, cuối cùng từ từ kể .

“Thật chúng em là cùng một giáo sư. Sang năm giáo sư một dự án lớn hợp tác với phòng thí nghiệm cấp quốc gia, suất tham gia hạn, cơ bản đều các sư sư tỷ khóa chiếm hết, nghiên cứu sinh năm nhất chỉ một suất, cạnh tranh vẫn khốc liệt.”

“Bất kể là GPA, xếp hạng chuyên ngành công bố luận văn, em đều hơn một chút. ngoài những thành tích văn bản , năm học em và còn phụ trách một đề tài, tiến độ và thành quả nghiên cứu của đề tài cuối cùng cũng là tiêu chuẩn bình chọn, cho nên thường xuyên tìm chút rắc rối cho em, em thể chuyên tâm .”

Hồ Tân Viễn thở dài, lông mày rũ xuống, “Thật em khát vọng mãnh liệt với suất phòng thí nghiệm đó, chỉ là đề tài của thôi.”

Hứa Hạ gật gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ. Cây to đón gió, cây trong rừng, quá mức ưu tú bối cảnh gì, tự nhiên sẽ chiêu mời một phiền phức cần thiết.

Thanh Mai cũng gật gật đầu đầy vẻ nghiêm túc, nhưng nhớ đến cái gì, bỗng nhiên hứng thú bừng bừng, “Anh Tân Viễn, em nhớ Hồ đại gia học Hóa học, đề tài nghiên cứu của các là gì thế? Có mỗi ngày đều cái loại thí nghiệm bốc khói nguy hiểm …”

Đối mặt với loạt câu hỏi của Thanh Mai, Hồ Tân Viễn mím môi , giải thích từng cái một, “Chúng em là khoa Hóa học và Kỹ thuật Phân tử, ngày thường quả thật cần một thí nghiệm, nhưng nguy hiểm đến .”

“Còn về đề tài nghiên cứu hiện tại của em…”

Mắt Hồ Tân Viễn sáng rực lên, vài phần kiêu ngạo, vài phần ngượng ngùng, “Nói cũng là chịu ảnh hưởng của ba em. Đề tài của em là ứng dụng kỹ thuật sinh học phân t.ử nghiên cứu tiềm năng ứng dụng của hương liệu thực vật trong điều trị lâm sàng.”

“Nếu thể đạt một thành quả, chừng cũng thể đóng góp một chút cho ngành công nghiệp hoa hồng ở trấn Phương Đường chúng . Đây cũng là tâm nguyện bấy lâu của ba em.”

 

 

 

 

 

Loading...