Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 295: Hái Trà Mùa Đông

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:41:12
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cành cây của cây cổ thụ chằng chịt, bao giờ cắt tỉa, nên cành khô mọc tùy ý nhiều tạp, hái lên cũng mất công.

Một buổi sáng thời gian trôi qua vội vàng như nước chảy, Hứa Hạ đồng hồ, sắp đến 10 giờ, mặt trời cũng treo cao, hiện tại còn là thời điểm để hái .

Cô lau mồ hôi, bò xuống từ cây, chiếc rổ trong tay chứa đầy những phiến lá màu vàng kim nặng trĩu.

Đây chỉ là những phiến lá tinh hoa mỗi đầu cành, mà cũng mới hái đến một phần tư.

Cô xách rổ xuyên qua khu rừng ngoài, gọi những khác lên xe.

Ở khu vực cây lùn hơn bên ngoài, hiệu suất việc của những khác rõ ràng cao hơn Hứa Hạ nhiều, mấy cái rổ mang đến đều chất đầy tràn.

Ngô Kình và Thiết Chùy dùng cái sọt lớn, cũng bao phủ bởi những phiến lá vàng kim.

Một buổi sáng trôi qua, ngón tay của mấy đều bao phủ bởi hương nồng đậm, tuy rằng xám xịt, dơ dáy, nhưng ngửi thơm ngát.

Đặc biệt là La Ngu và Tư Nam Tinh, đều cực kỳ yêu thích mùi hương , ngừng đưa ngón tay lên chóp mũi nhẹ nhàng ngửi.

“Ai, nếu thể một loại nước hoa như thế thì quá, dù đắt mấy em cũng mua một lọ.”

Tư Nam Tinh tiếc nuối lắc đầu, hương tự nhiên của phiến lá , mang theo sự trống trải và yên tĩnh của sơn dã, mùi hương gỗ thanh lãnh bức , ý vị mười phần, cao cấp độc đáo, dễ ngửi hơn bất kỳ loại nước hoa hàng hiệu nào.

“Hắc hắc, nếu quả thật , thì em nhất định sẽ trở thành cô gái thơm nhất bộ Yến Thành ~”

hít sâu một , mặt đầy tươi đắm chìm trong ảo tưởng của chính .

La Ngu cũng gật đầu dấu vết, tuy rằng lời của Tư Nam Tinh đôi khi chút kỳ quái, nhưng vô cùng đồng ý, hương thần bí của phiến lá , quả thật là độc nhất vô nhị, thanh nhã cao quý.

Hứa Hạ đang lái xe tâm thần khẽ động, đem lời trong lòng.

Kỳ thật nhiều nước hoa hàng hiệu đều sử dụng hương , trong lá cũng thiếu các chất dầu, thông thường thể chiết xuất tinh dầu.

Chỉ tiếc, lượng quần thể cây nhiều, đừng bảy tám chục cây, cuối cùng lá , một trăm cân , càng miễn bàn dùng để những thứ khác.

Quãng đường trở về thuận lợi, nhanh mấy liền mang theo rổ và sọt trở tiểu viện nhà họ Hứa. Hứa Hạ phân loại trải phiến lá những chiếc nia tre, để chúng tự nhiên héo .

Tuy rằng lá Đông Phiến hái hiện tại so với lá non mùa xuân hạ tương đối khô ráo, nhưng dù vẫn còn treo cây, bên trong vẫn còn chứa một chút nước, khi héo sẽ sấy khô là .

Đây cũng là điểm khác biệt của Đông Phiến so với các loại khác, nó cần chế, khi sấy khô là thể thành . Mọi công đoạn chế biến thêm đều là thừa thãi đối với loại phiến hoang dã đỉnh cấp .

“Thiết Chùy, chú ý để ở nơi ánh nắng mặt trời chiếu thẳng .” Hứa Hạ đưa chiếc nia tre trải đầy phiến lá qua.

“Được.”

Thiết Chùy đặt từng mâm nia tre thành một hàng dọc theo tường, mặc dù ánh mặt trời sấy khô, hương cũng bắt đầu dần dần phiêu tán trong tiểu viện.

Hồ Quân Vĩ từ núi xuống tới, cửa ngửi thấy mùi hương đặc biệt , mắt sáng lên, bước nhanh qua, nhéo một nắm phiến lá từ chiếc rổ bên cạnh Hứa Hạ, đặt mắt tinh tế xem.

Phiến lá màu vàng kim nhạt, to rộng chỉnh, mạch lạc rõ ràng, chất lượng tổng thể thế mà hơn mấy phần so với những miếng lấy đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-295-hai-tra-mua-dong.html.]

Hắn cảm khái mà tán thưởng, “Hạ Hạ, cô thật sự nhặt bảo ...”

Theo , đặt phiến lá trở trong rổ, chút lo lắng , “Hay là mấy ngày gần đây Hắc Đản xuống núi canh cửa nhà , đống lá để ở trong sân, thật sự yên tâm...”

Động tác tay Hứa Hạ ngừng, khỏi bật , “Lão Hồ, cần quá lo lắng vô cớ, mức độ nổi tiếng của Đông Phiến Hoang Dã còn cao như . đây cũng là đầu thôi, thường ai lá khô còn thể chứ.”

“Cái dám , vạn nhất hiểu thì , lén lút kéo mất thì tìm ai mà lý lẽ đây.” Hồ Quân Vĩ cau mày, vẫn là vô cùng căng thẳng.

“Được, buổi chiều lên núi thì tiện thể mang Hắc Đản xuống .” Thấy Hồ Quân Vĩ kiên trì như , Hứa Hạ liền ậm ừ đồng ý.

“Ừm, cẩn thận vẫn hơn.” Hồ Quân Vĩ hài lòng gật gật đầu, giơ tay nắm lấy phiến lá ở một chiếc rổ khác, tấm tắc khen lạ.

“Đây hẳn là những phiến lá tinh hoa mỗi cành , độ sáng thấy giống .” Hắn đưa phiến lá tới gần chóp mũi, trong ánh mắt càng tràn đầy kinh hỉ, “Không tồi tồi, hương vị thuần khiết, nước pha thể thấy một chút.”

Mộng Vân Thường

như Hồ Quân Vĩ , kỳ thật mấy rổ phiến lá hái hôm nay căn bản cần đ.á.n.h dấu riêng, chỉ bề ngoài, sự khác biệt đủ lớn, dễ dàng thể phân biệt .

Còn chiếc rổ lá khô cổ thụ mà Hứa Hạ hái riêng, tạm thời cô lấy gặp . Nếu Hồ Quân Vĩ thấy chiếc rổ , e rằng tròng mắt càng rớt xuống.

Rất nhanh mấy rổ lá cây liền trải mười mấy chiếc nia tre, bày đều đặn đan xen dọc theo tường. Còn chiếc rổ Hứa Hạ hái riêng, thì đặt ở ban công rộng rãi phía phòng của Vương Thục Phân và Hứa Kiến Quốc để phơi.

Những phiến lá to rộng tản mát ánh sáng lờ mờ màu vàng tím nhạt đích xác bắt mắt, ngay cả Hồ Quân Vĩ nhắc nhở, cô cũng sẽ dễ dàng bày ở trong sân để khác chú ý.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Hứa Hạ tổ chức hái nữa. Ánh mặt trời mùa đông tuy độc, nhưng giữa trưa, phẩm chất hái sẽ suy giảm, ít mất nhiều.

Tuy hái , Hứa Hạ cũng nhàn rỗi.

Cô đội mũ len ấm áp và khăn quàng cổ, lái chiếc xe vùng núi mới mua đằng đằng đằng chạy đến thị trấn.

Mấy ngày đặt mua một chiếc máy sấy khô cỡ nhỏ, chính là để phục vụ cho việc sấy mẻ lá .

Trước đây công đoạn chế biến hoa hồng và tinh dầu xảy một bất ngờ, Hứa Hạ tự nhiên cũng rút kinh nghiệm, còn dễ dàng đ.á.n.h giá cao nhân tính. Ngay cả thành thật, trung thực nhất, cũng nhất định thể chịu sự thử thách của tiền bạc, càng miễn bàn đến những ăn khôn khéo.

Xe của Hứa Hạ dừng nhà kho, Triệu lão bản hợp tác nhiều liền bụng phệ ha hả mà nghênh : “Hứa lão bản lâu gặp a, lão bản Thanh Mai gần đây khỏe ?”

Hứa Hạ nắm hờ tay đưa , cũng nở một nụ , “Khá , mấy ngày còn đến đặt thêm hai cái xe chưng cất nữa đấy.”

“Ha hả, sinh ý của lão bản Thanh Mai thật là càng càng lớn.”

Kỳ thật so với Hứa Hạ, Thanh Mai mới là khách hàng lớn của . Nửa năm nay, chỉ riêng xe chưng cất và các loại máy móc như máy mì mà cô đặt ở chỗ mười chiếc.

Quán màn thầu của lão Hứa gia, hiện tại ở bộ thị trấn Đông Thanh, thậm chí thành phố Lâm An đều nổi tiếng lừng lẫy. Rất nhiều khách sạn cao cấp trong thành phố đều đặt hàng từ đó, hương vị quả thật là ngon thể tả.

Triệu lão bản giơ ngón tay cái lên, tấm tắc tán thưởng, đó nhanh chóng dẫn Hứa Hạ trong, “Lại đây, Hứa lão bản, chiếc máy sấy khô ngài đặt về , ngài kiểm tra vấn đề gì, chúng sẽ phái xe trực tiếp chở lắp đặt ngay.”

 

 

 

 

Loading...