Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 289: Vũ Khí Sinh Hóa

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:50:24
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại sư, , thứ của ngài thể sánh ngang với vũ khí sinh hóa, còn thối hơn cả lúc khối lừa bảo mới nữa...”

Hứa Hạ nhét hai cục giấy lỗ mũi, xông choáng váng.

Cơ thể cô là nhất trong họ, cho nên mùi cô ngửi thấy càng tanh tưởi hơn, giống như đổ một thùng nước cống thối cổ họng cô bằng một cái que khuấy phân .

Thứ vốn đủ xông , Phạn Tâm đặt lư hương đốt lên, một luồng mùi hôi xông thẳng mũi trợn trắng mắt, cuồng loạn ập tới như thủy triều, đợt còn mạnh hơn đợt .

Mấu chốt là Hứa Hạ còn dám dọn đến căn nhà dân mà Chu Yến thuê, căn nhà đó càng gần trung tâm thôn, dân cư càng dày đặc, cô sợ lâu , trong thôn sẽ đ.á.n.h đuổi mất.

Còn tiểu viện của Hứa gia ở phía tây nhất của thôn, tương đối ít hàng xóm hơn, mùi hôi gió thổi qua, khi đến giữa thôn nhiều nhất chỉ còn chút hương vị kỳ quái, đến nỗi xông thẳng lòng như .

Phạn Tâm, đây cảm thấy mùi vị vẫn thể chấp nhận, cũng chút chịu nổi, lấy khăn che mặt, thò đầu ngoài .

“Ngạch... là dọn lên núi ?”

Ông dùng ngón tay mập mạp gãi gãi cái trán hói sáng bóng của , thở dài, “Không còn cách nào nha, d.ư.ợ.c tính của khối lừa bảo quá mạnh, dám dùng trực tiếp cho , để hít hai ngày cho quen dần.”

ngờ, khối lừa bảo đun nóng lên, uy lực mạnh đến .

thấy cứ như .” Hứa Hạ cố nén sự thôi thúc ngất xỉu, lướt qua nguồn gốc mùi hôi bên ngoài như đối mặt với kẻ địch lớn, thật sự sợ.

Còn Chu Yến trong sân mặc dù vẫn chỉ ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt thanh nhã, nhưng từ ánh mắt kinh hãi của những khác, cũng thể đoán hẳn là một quả b.o.m mùi hôi di động.

Hắn ôm lư hương xông hương khối lừa bảo , trong vòng $5$ mét, sống chớ gần, ngay cả Tư Nam Tinh với ý chí chiến đấu đầy cũng chùn bước, mặt đều tái mét.

Sau khi thấy đàn ông kịp sân nhịn nôn thốc nôn tháo, mặt Chu Yến cuối cùng cũng nổi lên một tia ửng đỏ, chút luống cuống tay chân.

Lớn như , đây vẫn là đầu tiên ghét bỏ đến mức .

Hắn định gượng dậy ngoài, nhưng nơi đất khách quê khiến sững sờ, bước chân trong nháy mắt dừng .

Đi ngoài ích lợi gì, mùi hôi hẳn là đến cũng cách nào ngăn cách.

Ở trong sân thì xông trong sân, ở bên ngoài thì xông trong thôn.

Cuối cùng thì thế giới chỉ một thương cũng đạt thành.

Hứa Hạ trốn trong phòng thấy ảnh ốm yếu gầy gò run rẩy dậy trong sân, định nín thở qua giúp một tay, bỗng nhiên phát hiện Hắc Đản và lão Xuyên T.ử đang lén lút xuất hiện ngoài cửa.

Mộng Vân Thường

Hai bạn ch.ó đang thò đầu và mũi, say mê bám khung cửa sổ thăm dò trong sân.

kỹ một cái, quá, hai đứa sợ thối ?

Lão Xuyên T.ử thì thôi, dù cũng là thứ sinh từ bụng , nhưng mũi ch.ó nhạy hơn mũi gấp $100$ , Hắc Đản cũng hệt như chê chút nào, ngược còn trông vẻ thèm chảy nước dãi.

Nếu hai con cùng Chu Yến giống vận sắp hết, thì cũng thể nào.

Chẳng lẽ, động vật miễn dịch với mùi hương ?

Không kịp nghĩ nhiều, cô nhanh chóng ở cửa phòng vẫy tay với Hắc Đản đang chảy nước dãi ở cửa, “Hắc Đản, thể đưa vị tiểu ca lên núi ?”

Đôi mắt đen nhánh của Hắc Đản lập tức tóe lửa hoa, sáng lên ngay lập tức.

Nó bước chân nhảy vọt, ngay lập tức liền lẻn đến mặt Chu Yến, thẳng tắp chằm chằm mắt, roàm nuốt một ngụm nước miếng.

Không , Chu Yến bỗng nhiên cảm thấy một trận ớn lạnh, luôn cảm giác nếu những khác ở đây, con ch.ó đen to lớn trông vẻ ngốc nghếch sẽ chút do dự l.i.ế.m từ đầu đến chân một .

Còn Hứa Hạ thì bịt mũi tìm hai sợi dây thừng từ nhà kho, nhanh chóng buộc phần nhô đáy xe lăn của Chu Yến, ở phía dây thừng thuận thế thắt hai nút, trực tiếp vòng cổ thô tráng của Hắc Đản, tạo thành thế ch.ó kéo xe trượt tuyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-289-vu-khi-sinh-hoa.html.]

“Đi thôi.”

Hứa Hạ vỗ một cái m.ô.n.g Hắc Đản, Hắc Đản liền lè lưỡi nóng lòng phóng ngoài cửa, như tên rời cung, lão Xuyên T.ử cũng nhanh chóng tung tăng chạy theo .

Chẳng qua Hứa Hạ còn kịp dặn dò hai tiếng, Hắc Đản cùng xe lăn vụt cách đó trăm mét.

Từ góc độ của cô, chỉ thể thấy xe lăn đang nắm chặt hai tay cùng với mái tóc bồng bềnh bay loạn theo gió.

“Chậm một chút! Đây là bệnh!”

Hứa Hạ dùng sức hô một tiếng về phía xa, cũng Hắc Đản thấy .

Mà lúc Tư Nam Tinh đang nôn mửa nửa ngày đối diện vòi nước cuối cùng cũng dịu , lảo đảo chạy ngoài cửa, sớm thấy bóng dáng Chu Yến.

“Người ?”

Hứa Hạ móc hai cục giấy trong lỗ mũi , mang vẻ chột chỉ lên núi.

“Hắn tự ?” Tư Nam Tinh kinh ngạc.

“Không .”

“Có cùng là .” Tư Nam Tinh lau miệng, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Ách... Hắc Đản và lão Xuyên T.ử cùng, cũng coi như nửa , đúng ...”

Hứa Hạ ngượng, ánh mắt lấp lóe chuyển chỗ khác.

“Cái gì!” Tư Nam Tinh thở nổi, lập tức trừng to mắt, giơ chân chạy về phía .

Hứa Hạ nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy yên tâm lắm, thế là nhấc chân theo Tư Nam Tinh, cùng lên núi.

Khi hai theo quỹ đạo bánh xe thở hồng hộc leo lên sườn núi, cảnh tượng mắt chút ngoài dự kiến của họ.

Xuyên qua một mảnh rừng cây lá khô xào xạc, xe lăn của Chu Yến Hắc Đản kéo đến một khoảnh đất bằng phẳng ánh sáng đầy đủ giữa bụi cỏ, bên cạnh là suối nước róc rách chảy, bên bờ suối còn mấy đóa hoa dại tàn đón gió phấp phới, hứng thú của đường nhỏ dẫn nơi u tĩnh.

Và điều khiến họ kinh ngạc tự nhiên những thứ , mà là , xung quanh Chu Yến quẩn quanh đầy những côn trùng bay và chim chóc.

Những tiểu gia hỏa hoạt bát hiếu động, ríu rít như ngày thường, ngược an tĩnh mà lũ lượt đậu bên cạnh xe lăn của Chu Yến, trong mắt mang theo ánh tò mò hưng phấn, tham lam nhắm mắt hít thở mùi hương lực hấp dẫn chí mạng đối với chúng.

Ở nơi hoang dã khí lưu thông trống trải , mùi hôi rốt cuộc còn khó chịu đến mức thể chịu đựng , nhưng đến gần như , Hứa Hạ và Tư Nam Tinh tất nhiên là trăm triệu dám.

Theo thời gian trôi qua, ngay trong một lát khi hai đến, chim muông xung quanh Chu Yến dường như càng ngày càng nhiều, chỉ là bay lượn trời, ngay cả một thỏ hoang, nhím và gà rừng hình thể nhỏ xinh, đều chậm rãi bắt đầu tụ tập ít.

Và những tiểu động vật , lẽ là kiêng kị Hắc Đản đang lười biếng úp sấp bên cạnh xe lăn, chỉ an tĩnh chờ đợi ở nơi cách Chu Yến hơn hai mét, dám phát một tiếng động nhỏ nào.

Rất nhanh, theo tiếng sột soạt ngừng xuất hiện, bên cạnh xe lăn của Chu Yến hầu như thể mở một cái vườn bách thú.

Hứa Hạ và Tư Nam Tinh bịt mũi lặng lẽ liếc , đây là ?

 

 

 

 

 

Loading...