Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 283: Muốn Giàu, Trước Hết Phải Sửa Đường

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:50:18
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Hạ và Tam gia gia rỉ tai bàn bạc trong góc một lúc lâu, dường như còn bùng phát vài tiếng tranh cãi, Tam gia gia nóng đến mức đỏ mặt tía tai, lắc đầu đồng ý.

Tư Nam Tinh và mấy cảnh tượng đó, lòng khỏi treo lên, chẳng lẽ bán nữa...

“Tam gia gia, ngài đừng cố chấp nữa, một nửa ngài cứ cầm tiền dưỡng lão, con tuổi trẻ sức dài, tự thể kiếm , còn đều dùng để sửa đường cho thôn .”

Mộng Vân Thường

Hứa Hạ đẩy tay Tam gia gia, “Nói , sang năm là xây xưởng , đường xá sửa xong thì lợi ích của con mới là lớn nhất, chẳng thiệt thòi chút nào ạ, tiêu tiền, kiếm danh tiếng, chuyện như mà...”

“Thế , sửa đường là đại sự của thôn, thể để con hết.”

Vừa Hứa Hạ , ông cau mày kiên quyết đồng ý.

Ý của Hứa Hạ là, 10 triệu tệ chia hai nửa, trong đó 5 triệu tệ Tam gia gia cầm.

Còn 5 triệu tệ , rút một ít vụn vặt để trả công cho Lưu Thái Nhất và Thiết Chùy, còn Hứa Hạ đụng tới, trực tiếp để tập đoàn Chu thị dùng tiền , xây cho thôn một con đường rộng rãi và bằng phẳng.

Nguyên nhân khiến kinh tế trong thôn mấy năm nay vẫn thể lên, thủ phạm chính tự nhiên là con đường.

chi phí sửa đường ở vùng núi vốn cao, thị trấn tiền cấp xuống, trong thôn cũng trống rỗng, càng nghèo càng thể sửa, càng sửa thì càng nghèo.

Trở thành một vòng luẩn quẩn ác tính.

Nếu con đường đến thị trấn còn đỡ hơn chút, thì lương thực, rau dưa, củ quả của thôn thật sự bán .

Hứa Hạ tận tình khuyên nhủ tiếp tục giải thích: “Tam gia gia, ngài xem cửa hàng bánh bao chay của chúng , buôn bán như , chẳng chủ yếu dựa thành phố đến ăn , xe từng chuyến, đường trong thôn vốn , tới lui đè nát nửa năm nay, càng thêm gồ ghề.”

“Bà con hàng xóm, tuy tìm đến tận cửa trách móc con, nhưng trong lòng ít nhiều cũng chút thoải mái, hơn nữa sửa đường, việc ăn của chúng chắc chắn sẽ càng , sang năm nhà máy vận chuyển hàng hóa qua cũng tiện hơn chút, cho dù hôm nay chuyện , sang năm con cũng tính lấy một phần tiền để tài trợ thôn sửa đường, lúc vặn ...”

“Hừ, bọn họ là lợi, nào dám đến cửa kiếm chuyện với con.”

Tam gia gia bĩu môi, “Nếu cửa hàng của các con thu hút nhiều thành phố đến , đồ ăn của họ thể bán giá cao như thế, bây giờ còn cần gánh thị trấn, bán hết ngay ở cửa thôn.”

Hứa Hạ lắc đầu, “Đây là hai chuyện khác , dù vấn đề đường xá , chúng cũng phần trách nhiệm.”

Tam gia gia Hứa Hạ , cũng phản bác nữa, chỉ cúi đầu rít một t.h.u.ố.c thở dài :

“Ta già cả , đời cũng chẳng tiền đồ gì, chuyện gì cho thôn. Lần đ.á.n.h bậy đ.á.n.h bạ mà nhiều tiền như , mang xuống đất cũng xài hết, thằng Đắc Bảo cần lo lắng, giữ những thứ đó gì.”

Ông gõ tẩu t.h.u.ố.c tường, đến đắc ý thỏa mãn: “Giúp thôn sửa đường là chuyện , ít nhiều cũng tham gia một phen, gì khác, về ông già ngoài, cái lưng cũng thẳng hơn, cằm thể ngẩng đến tận trời, đây chính là chuyện vẻ vang cho tổ tông.”

Hứa Hạ bộ dạng của Tam gia gia, cũng khuyên thế nào, đành : “Ngài nếu thật sự tham gia, lấy một nửa , còn giữ dưỡng lão, hơn nữa, chuyện lớn như , ngài nên bàn bạc với chú Đắc Bảo một chút chứ...”

“Hừ — cái thằng nhóc thối đó, lão cha quyết định chuyện , nó còn dám nghi ngờ?”

Tam gia gia tuy ngoài miệng cứng rắn, nhưng khi đến tên Hứa Đắc Bảo, thái độ rốt cuộc cũng mềm xuống vài phần.

Làm cha nào ai thương con, thì thôi, nhưng luôn để chút gì cho con cháu, mấy triệu tệ , cũng đủ cho Hứa Đắc Bảo đỡ phấn đấu mấy năm.

Ông một cách nặng nề, “Vậy cứ theo lời con, thêm một nửa, tổng cộng góp 7,5 triệu tệ, để thôn sửa đường cho thật .”

“Được, cứ quyết định như , con chuyện với mấy bạn bên , ngài cũng sốt ruột nóng nảy cả buổi , về nhà nghỉ ngơi .”

Thấy Tam gia gia cuối cùng cũng đồng ý, Hứa Hạ cũng mặt mày hớn hở, hết nhờ Hứa Đắc Bảo bên cạnh đưa ông cụ về nhà, bảo Chung Lâm cưỡi xe ba bánh đưa Lưu Thái Nhất cũng trở về an .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-283-muon-giau-truoc-het-phai-sua-duong.html.]

Còn thì mời Tư Nam Tinh và những khác phòng.

Ngồi xuống xong, Hứa Hạ công khai kết quả cô và Tam gia gia thương lượng, sắc mặt ba đối diện lập tức lên nhiều.

Mặc kệ quá trình thế nào, đồng ý bán là chuyện đáng mừng.

Tư Nam Tinh càng vỗ n.g.ự.c cam đoan, “Không thành vấn đề chị Hạ Hạ, công ty chúng hợp tác với nhiều đội thi công công trình đô thị, đến lúc đó sẽ mời vài nhà công khai đấu thầu, tuyệt đối kiểm tra từng khâu, chọn một nhà phương án và chất lượng thi công nhất để công trình cho các chị, cố gắng dùng ít tiền nhất để sửa cho các chị con đường nhất!”

“Vậy thì quá .” Hứa Hạ yên tâm vài phần trong lòng, sửa đường việc đơn giản, địa hình vùng núi bên cô bằng phẳng, nơi dốc hiểm trở, việc quy hoạch tuyến đường bộ là trọng trung chi trọng, giai đoạn khảo sát thiết kế bản vẽ những .

Cô cũng chính vì bối cảnh công ty của Tư Nam Tinh bọn họ, mới thuận nước đẩy thuyền, để họ bao trọn việc sửa đường .

Chu Yến ho nhẹ một tiếng, nâng lên khuôn mặt thanh tú, “Việc cảm ơn vị tiểu sư phụ trọc đầu và lão bác sĩ cũng cần các cô bận tâm, chúng sẽ cùng chi trả, cô thấy mỗi 200 ngàn tệ, ?”

“Được, quá .”

Hứa Hạ thầm than trong lòng một tiếng, quả thật là nhà tiền, 100 ngàn, 200 ngàn, mở miệng là .

“Đa tạ Hứa lão bản và Hứa lão gia t.ử đại nghĩa, nếu cơ hội, nhất định sẽ kết cỏ ngậm vành báo đáp.”

Ánh mắt Chu Yến chân thành, trong ánh mắt cô độc rốt cuộc xuất hiện một tia hy vọng sống.

Không , ẩn ẩn một loại dự cảm, như lời Tư Nam Tinh , một đường sinh cơ của Chu gia ở chính nơi .

“Không khách khí, cũng tính là ân tình gì, dù đây là giao dịch mua bán, , ân tình thanh toán xong.”

Mọi việc xong xuôi, Hứa Hạ cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở phào.

Bất quá cô nhanh xịu mặt xuống, bây giờ ngoài quy hoạch nhà xưởng, thêm một cái quy hoạch đường nông thôn, tuy nhân viên thiết kế tay, nhưng bản vẽ quy hoạch chuyện thể quyết định bằng một chụp, cần qua lặp lặp mà trao đổi.

Cô vuốt cằm suy tư một lúc, , thể ôm hết chuyện lên đầu .

Nếu nhà xưởng và đường sửa xong, bản mệt như chó, núi còn ít việc nữa chứ.

Thế là cô bổ sung một câu, “Lát nữa hết giao ‘lừa bảo’ cho Phạn Tâm đại sư, để ông yên tâm nghiên cứu phương thuốc, chốc lát Tiểu Tư cùng đến thôn ủy một chuyến, chuyện sửa đường, các cô cứ liên hệ với Bí thư thôn của chúng , ông lớn tuổi trong thôn, chỗ nào thể sửa, chỗ nào thể sửa, chỗ nào cần sửa, ông rõ nhất.”

“Được, thành vấn đề.”

Tư Nam Tinh ý chí chiến đấu tràn đầy, lập tức nhiệt huyết công việc tăng vọt.

Còn Chu Yến cũng xoay cô gái Tư Nam Tinh mặt mộc, ăn mặc đơn giản, bỗng nhiên phát hiện, cô gái nhỏ dường như lập tức trở nên trưởng thành trọng ít.

Càng thêm xinh .

 

 

 

 

 

Loading...