Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 220: Tùng Tuyết
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:49:18
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau buổi sáng khám bệnh vọng, văn, vấn, thiết , chỉ Hứa Đắc Bảo là ẩm thấp, huyết ứ khí trệ, nhưng vấn đề lớn, đơn giản mà là mập, nên giảm cân.
Những còn mỗi đều sức khỏe , ngay cả Tam Gia Gia gần 70 tuổi cũng tinh thần quắc thước, chân cẳng linh hoạt, xương cánh tay gãy mấy tháng cũng hồi phục .
Ngoài , còn một "nạn nhân" nữa, đó chính là lão hòa thượng mập mạp .
Mặc dù y thuật của chính ông cao siêu, nhưng y giả chắc y .
Vấn đề lớn nhất của lão già chính là quản cái miệng. Ban đầu ở trong chùa còn hòa thượng Phạn Minh quản thúc vài phần, đến Hứa Gia Mương một cái thì y như chuột sa chum gạo.
Ăn nhiều, vận động ít. Hơn nữa hôm nay hai chén canh sâm xuống bụng, vẻ hư bất thụ bổ (cơ thể yếu hấp thụ bổ phẩm), m.á.u mũi chảy thành dòng, đầu óc cũng choáng váng trướng nặng, miệng khô lưỡi khô, hỏa khí công tâm.
Phạn Tâm bẹp dí chiếc ghế bập bênh lớn trong sân, nhắm mắt dưỡng thần. Bên cạnh, Thiết Chùy thần sắc hoảng loạn cầm chiếc quạt mo lớn do Hứa Đắc Bảo nhóm lửa quạt cho sư phụ.
Thế nhưng, ăn nhiều nhân sâm cũng chiêu trò gì khác, chỉ cách uống nhiều nước, tập luyện nhiều, tăng cường trao đổi chất, nhanh chóng đào thải dinh dưỡng dư thừa theo dịch thể ngoài cơ thể là .
Hứa Hạ điện thoại xong, bước khỏi phòng, buồn hai thầy trò hòa thượng đầu trọc, :
"Thiết Chùy, đừng quạt nữa. Lát nữa sư phụ con cảm thì . Nhanh chóng gọi ông dậy, cùng lên núi trồng cây . Vừa lúc vận động vận động, mồ hôi."
Phạn Tâm hé mắt một bên, hừm một tiếng, còn chuyện gì đang xảy .
Thiết Chùy lập tức ném chiếc quạt mo , đưa tay đỡ sư phụ dậy, liên tục gật đầu: "Sư phụ, bà chủ đúng. Người cần vận động nhanh lên, thôi, chúng cùng lên núi."
Hứa Đắc Bảo cũng lau tay, bước khỏi bếp, tủm tỉm: " cùng Phạn Tâm Đại sư. Lớn tuổi , quang ăn mà vận động thật sự a—"
Đợi đến khi Phạn Tâm hai vây quanh đến chân núi, thấy hai chiếc cần cẩu khổng lồ, hình thể uy vũ đang gầm rú mắt, bộ óc còn mơ mơ màng màng của ông lập tức tỉnh táo.
Nhìn kỹ , bên cạnh còn một hàng xe tải lớn nối đầu nối đuôi, kéo dài từ mép núi đến trong thôn, ít nhất mười chiếc. Mỗi chiếc phía đều chất đầy những cây tùng xanh biếc, to khỏe, mỗi cây đều là loại quy cách lớn từ 10 mét trở lên.
Không chỉ chân núi tụ tập đầy công nhân hỗ trợ dỡ hàng, ngay cả dân làng cũng kê ghế nhỏ ở cửa nhà , xem náo nhiệt trò chuyện.
"Ôi chao, ông chủ Hứa đang gì thế, phô trương lớn quá!"
"Thấy kéo cây tùng về ? Mua cái thứ gì, ăn uống . Đỉnh núi thôn nhà chẳng một mảng lớn đó , mấy chục đồng một cây, còn chẳng ai thèm lấy..."
"Hải, đồ nhà quê , cây tùng của cùng loại với cây tùng mỡ thôn nhà ngươi. Ta xem rẻ , chắc vài trăm đấy. Bằng còn đủ tiền dầu xe to —"
"Hoắc, mấy trăm đồng một cây, mấy chục xe chẳng là mấy chục vạn . Chỉ để bày cho thôi ? Ông chủ Hứa lưng cứng thật đấy, đúng là đại gia, tiêu tiền tiếc, bay lượn ..."
"Nhìn cái giọng chua chát của ngươi kìa. Trước đây trồng hoa hồng ngươi còn mà dùng . Kết quả thế nào, cái bánh bao hoa hồng đó ngươi ăn một ngày tám cái còn đủ."
"Đi , chỉ chê bai . Hoa hồng ít nhất còn ăn , cây tùng thì gì? Ngươi đừng cây tùng cũng bánh bao nhé, đủ đ.â.m rách miệng ..."
"Xí, con gái ông chủ Hứa là sinh viên cơ mà, ý kiến chính đấy. Nếu mua cái thứ thì chắc chắn là tác dụng. Không tin thì chờ xem—"
"Chậc, một ngàn một vạn, vẫn là cái cô sinh viên đáng giá. Quốc Đống, thằng Nhị Cẩu T.ử nhà ngươi năm nay cũng thi cấp ba , chuẩn thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-220-tung-tuyet.html.]
"Đừng nữa, cách đây một thời gian nó cứ loạn chịu học, nó lấy đế giày đ.á.n.h cho sưng cả mông, mới khó khăn lắm đưa đến trường."
"Ai, ngươi con gái nhà học hành đơn giản thế . Trong thôn còn một nữa là Thư Dao nhà lão Ngô . Mấy cô gái , đứa nào đứa nấy đều tầm thường..."
Các thôn dân việc c.ắ.n hạt dưa, trái cây khô ở cửa nhà, tán gẫu đủ thứ chuyện trời nam biển bắc, còn trực tiếp dẫn con cái đến chân núi nhà họ Hứa xem náo nhiệt, xem máy cẩu lớn.
Và Phạn Tâm, đầu tiên thấy cảnh tượng như , càng trợn tròn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy một đàn ông phụ trách hậu cần chỉ huy dỡ hàng hét to bảo lùi phía . Anh cùng với nhân viên tạp vụ kéo lên một sợi dây cảnh giới, đây là khu vực vận hành cần cẩu, để ngăn ngừa dân làng nhầm .
Hứa Kiến Quốc và Hứa Hạ đang ở vòng trong, thương lượng công việc dỡ hàng với phụ trách đoàn xe.
Đội trưởng đoàn xe họ Lưu, là một đàn ông dáng cao, da dẻ thô ráp, vàng khè. Anh lau mồ hôi, lớn tiếng :
"Ông chủ Hứa, đợt cây đầu tiên là 10 xe. Theo lời ông Mã bên giám sát việc chất hàng, đều là những cây phẩm chất xuất sắc. Mỗi xe 50 cây, tổng cộng là 500 cây. Phía còn 20 xe nữa, đợi khi trồng xong lô , sẽ bảo cơ sở tiếp tục phái xe gửi đến. Bằng đường trong thôn chúng hẹp, nhiều xe đến quá dễ tắc đường."
Trong tiếng gầm rú của cần cẩu, Hứa Hạ cũng khỏi nâng cao giọng: "Được, ngài bên phụ trách phối hợp với phi công cẩu để dỡ hàng, cố gắng thành trong chiều nay. Xe của ngài to, trong thôn chúng ít trẻ con. Trời tối thấy rõ, dễ xảy t.a.i n.ạ.n an ."
Hứa Kiến Quốc cũng gật đầu, thần sắc nghiêm túc: "Lúc xe chạy, sẽ bảo thư ký ở đài phát thanh đội sản xuất hô hào, bảo lớn đưa con cái về nhà hết. Xe tải lớn nhiều điểm mù, ban ngày cũng cẩn thận."
"Ai, . Lát nữa cũng nhắc nhở mấy sư phụ của chúng , mắt cho kỹ." Đội trưởng Lưu miệng đầy đồng ý, tiếp lời: "Vậy ông chủ Hứa, việc nên chậm trễ, bắt đầu đây—"
"Được, nhất định chú ý an ."
"Được , đều là tay quen cả, kinh nghiệm phong phú, xảy sai sót ."
Vẫy tay với Hứa Hạ, đội trưởng Lưu lúc mới móc hộp t.h.u.ố.c lá trong túi quần , hai ngón tay khép gõ một điếu, đặt lên miệng châm lửa. Vừa hút t.h.u.ố.c nhả khói chỉ huy ai về chỗ nấy.
"Thiết Chùy, con đưa chú Đắc Bảo và Phạn Tâm Đại sư lên núi . Đến tìm lão Hồ, ông đang dẫn công nhân chờ núi đấy. Hố đào xong, lát nữa cần cẩu đưa cây lên núi, các con phụ trách lấp đất chôn cây."
Hứa Hạ gọi tiểu hòa thượng đầu trọc , dặn dò vài câu: "Chú ý an nhé. Lát nữa Đại sư mệt thì cứ đưa ông về nghỉ ngơi . Lớn tuổi , chỉ cần vận động thư giãn gân cốt một chút là , đừng để mệt c.h.ế.t."
"Vâng, bà chủ!" Thiết Chùy nhận lệnh, hai mắt hưng phấn, lập tức dẫn hai ảnh mập mạp chạy về phía núi.
Dưới sự phân công thao tác của nhân viên công tác, một chiếc cần cẩu lớn bắt đầu tháo dỡ cây từ xe tải một cách trật tự. Còn một chiếc cần cẩu loại nhỏ khác, thì gắp những cây tùng tuyết dỡ xuống, chậm rãi lái lên núi.
Phạn Tâm tiểu t.ử kéo lên núi, đang thở hổn hển định xuống nghỉ ngơi một lát, thì đột nhiên nhét lòng một cái xẻng sắt lớn.
"Sư phụ, đến lúc việc !"
Mộng Vân Thường